Vốn tưởng rằng người đến sẽ là tiểu mỹ nhân nũng nịu, thái tử thế nào cũng không nghĩ tới lại thấy khuôn mặt Nhan Hi bọc một luồng sát khí lạnh lùng nghiêm nghị đi tới.

Hắn trong lòng nhảy lên một cái, không dám đối diện đôi mắt Nhan Hi, ánh mắt lại rơi vào tên thị vệ đang ngả dưới đất, bỗng nhiên nhớ tới hắn là đang đến khởi binh vấn tội, sao lại có lo lắng, "Thất đệ, người trong phủ ngươi có đúng hay không muốn quản giáo ta, không hỏi xanh đỏ đen trắng thế nào đã đả thương thị vệ của ta thành cái dạng này."

Nhan Hi phất tay, lệnh bọn hạ nhân đều lui ra, chỉ chừa quản gia đứng bên hầu hạ.

"Thái tử điện hạ, ngài xác định thị vệ này là ở ngoài phủ bị nội thị của ta đả thương sao?"

Thái tử nghẹn lời, hồi lâu mới nói, "Là ta thấy được một nữ hài tử thiếu chút nữa từ trên cây ngã xuống, cho nên đã lệnh hắn đi cứu hộ, vốn là hảo tâm, ai biết bên trong phủ ngươi nô tài lại hung hãn như vậy."

Nhan Hi lạnh lùng nói, "Nội thị quản lý an nguy bên trong phủ, nếu như không phải kẻ thù bên ngoài vào, bọn họ sẽ không ra tay."

"Nhưng là ý muốn cứu người!" Thái tử nhiều lần cường điệu.

"Người của Duệ vương phủ, làm sao để người ngoài tới cứu?"

Nhan Hi không chút cảm kích, một đôi mắt lợi hại như xem thấu tâm tư thái tử.

"Thất đệ, lẽ nào nội thị trong Duệ vương phủ ngươi chỉ cần là có người xâm nhập, mặc kệ thế nào trước tiên đều ra tay." Thái tử khẩu khí cũng dần trở nên mạnh mẽ, châm chọc, cũng không có nửa điểm nể mặt, "Người ta nói, nô tài làm việc cũng là theo ý của chủ tử, có người nói thì mới có người làm, chẳng phải đã quá rõ ràng rồi sao?"

Nhan Hi trong tay cầm chén trà nhỏ, chỉ là đang thưởng thức trà, đối với thái tử đang muốn tranh luận, hắn xem như không hề để ý.

Cãi nhau sợ nhất là cãi với người không thèm nói chuyện, phẫn nộ phát tiết không được, ngược lại nghẹn thành nội thương, thái tử hiện tại là đang có cảm giác này, hận không thể nắm cổ áo Nhan Hi, buộc hắn mở miệng, thống khoái đấu khẩu một phen.

Thế nhưng, Nhan Hi không nói lời nào, trong mắt lạnh cũng không có phản ngược bóng của hắn, căn bản là không để hắn một thái tử ở trong mắt.

"Quản gia, đem một trăm lượng bạc bồi thường cho thị vệ của thái tử điện hạ, Duệ thân vương phủ đuối lý, chúng ta cũng không có thể không nhận."

Thái tử tức giận như hỏa đốt càng lớn, một trăm lượng bạc? Là hắn tới xin cơm sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play