Hôm nay thực sự là đã xảy ra nhiều chuyện, ăn xong bữa tối Đào Tiểu Vi tất tả bò lên giường, nhắm lại mắt, nàng dường như thập phần mệt mỏi.

Thiên Sương cùng Thiên Đồng xong việc liền thổi nến, quay về phòng của mình.

Ngủ được một chút thì Đào Tiểu Vi không ngủ lại được nữa, nàng trốn trong chăn ấm áp trừng mắt hướng mặt trăng ngoài cửa sổ.

Nàng chỉ là muốn một mình yên lặng một chút, suy nghĩ gần nhất đã phát sinh chuyện gì.

Một thân ảnh thon dài từ phía cửa sổ chợt lóe rồi biến mất, chỉ chốc lát cái bóng đó liền đi tới bên cạnh Đào Tiểu Vi.

Nàng biết là ai, cũng không dám nói gì, nhắm mắt lại, hô hấp đều đều trầm trọng, dường như đã ngủ say.

... ... ... .

Nhan Hi ngồi ở bên giường nàng, không nói lời nào,ngón tay băng lãnh xẹt qua hai gò má ấm áp của Đào Tiểu Vi, tại nơi da thịt mịn màng trơn bóng ấy có vẻ làm hắn lưu luyến không nỡ rời tay.

Ngày hôm nay khi còn bên trong ngự thư phòng, hắn rõ ràng là đã hạ quyết tâm không để ý tới phiền toái việc ngũ quốc tiến đánh Yến quốc, với thực lực Yến quốc hiện tại cũng không dễ dàng một lần đánh bại bọn quân ô hợp.

Thế nhưng, cặp mắt đố kỵ của thái tử đã chọc giận hắn, lúc phụ hoàng đề xuất ra chọn mười người nữ tử thì hắn rõ ràng trông thấy trong mắt thái tử đắc ý dào dạt.

Hội đèn lồng ngày ấy, thái tử ở trước mặt hắn không chút nào che giấu mơ ước đối với hài tử này, thế nhưng hắn lại không biết nói gì, nếu lúc đó không phải Đào Tiểu Vi nắm lấy góc áo hắn đang tràn đầy sát khí, chỉ sợ hắn đã làm cho thái tử điện hạ sớm mạc danh kỳ diệu (không hay biết) thương tích vài chỗ.

Đã buông tha hắn một lần, cư nhiên tà tâm không chết còn đối với những vật không thuộc về mình lộ ra vẻ thèm muốn.

Nếu nhất định phải cưới vợ, tự nhiên muốn Nhan Hi chọn người thì...

Mà ở trong ngực hắn, ngoại trừ bên cạnh người nào đó rõ ràng không ngủ còn giả bộ ngủ thì hắn không còn thấy người nào khác.

Hai mươi bảy cộng năm tháng qua, có thể làm hắn muốn giữ lấy chỉ có nàng, tuy rằng hắn cũng chưa nhận rõ đó là tình cảm gì, nhưng hắn đã xác định sẽ không có khả năng nhường nàng cho người khác, không bằng mau chóng đem nàng nhét dưới sự bảo hộ của hắn.

Hắn có thời gian suốt đời có thể biết được tâm của mình. (anh ý cũng bá đạo quá nhỉ, VV ta hiểu nàng)

Ngón tay vuốt ve, cảm giác từ ban đầu là ấm áp đến khi cảm nhận có chút phỏng tay.

Tiểu gia hỏa này khẳng định đang rất sợ hãi, Nhan Hi ngày hôm nay vội vàng xử lý một chút công vụ khẩn cấp, cũng không có thời gian mà trở về trấn an nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play