Lĩnh ba mươi vạn tiền thưởng, tiếp nhận lời mời nhập hội, cái tên “Tử Ngưng” chính thức được thêm vào danh sách thành viên Ngân Cánh.
Mở ra kênh tin tức công hội, điều đầu tiên nhìn thấy là thông cáo ngắn gọn đơn giản:
“Trong tháng sáu, lấy mục tiêu quán quân cả nước để cố gắng.”
Kênh tán gẫu của công hội cũng thực im lặng , không ai nói chuyện phiếm ở đó. Nhưng sau đó cậu nhận được tin tán gẫu mật từ Lưu Tinh:
“Không thể tưởng tượng được bạn lại lợi hại như vậy……”
“Vậy sao?” Chu Luật ra vẻ mờ mịt hỏi,“Mình bất quá chỉ là đang tự bảo vệ mà thôi.”
“Đó đã là tài năng thực xuất sắc a.” Lưu Tinh khen ngợi nói,“Mấy bà cô nữ thần quan ở hội chúng ta, có thể thêm trạng thái không sai lầm là tốt rồi, căn bản là mình cũng không cần trông cậy vào bọn họ. Công thành chiến mỗi lần chết được dịch chuyển ra ngoài đều lười biếng ngồi ở điểm sống lại nói chuyện phiếm, một chút tự giác cũng không có.”
“Vậy…… Lão đại vì sao còn giữ các cô ấy ở lại hội lý?”
“Không có cách nào khác thôi. Đầu năm nay nhân vật nam chọn chức nghiệp phụ trợ quá ít . Nữ thần quan tuy rằng số lượng nhiều, nhưng đồng ý tới tham gia công thành chiến cũng không nhiều. Trong công thành chiến nữ thần quan quả thực mọi người đều rất trân quý.”
“Ân……”
“Có bạn, mình tin tưởng tình huống về sau sẽ khác nhiều.” Lưu Tinh khoái trá nói,“Tuy rằng cấp trên nói người mới tạm thời chưa được tiếp nhận nhiệm vụ trọng yếu, nhưng qua một thời gian, biểu hiện tốt mình khẳng định có thể bắt đầu thực hiện.”
“Cậu quá khen…… Kỳ thật mình cũng thường phạm lỗi mơ hồ, không lợi hại như vậy đâu.” Chu Luật khiêm tốn đáp,“Công thành chiến lần này, chúng ta sẽ được phân phối thực hiện nhiệm vụ gì?”
“Uhm…… Điều này khó mà nói trước, phải chờ Ken lão đại an bài.” Lưu Tinh trả lời,“Gần đây công hội đang chuẩn bị cho kì dự tuyển, lần này chắc sẽ có nhiệm vụ đặc thù.”
“Uhm…… Cám ơn cậu.”
“Không khách khí, lần sau rảnh thì tán gẫu với mình . Ken lão đại đang gọi, mình đi nhé.”
“Ừa, cậu đi thong thả.”
Nói chuyện xong, Chu Luật thở phào một hơi dài.
Lưu Tinh cũng coi như một trong những nguyên lão đời đầu của Ngân Cánh, nhưng xem ra tuổi không lớn, khuyết thiếu một chút ổn trọng. Từ trên người cậu ta hẳn là những gì muốn biết sẽ thực dễ dàng tìm hiểu được.
Chẳng qua người tên Ken kia bệnh đa nghi rất nặng phải cẩn thận ứng phó…… Để tránh bị bại lộ.
Nhân vật thần quan Nguyệt Ẩn Luật của Chu Luật hai ba ngày nay không xuất hiện ở Ánh Sáng. Thanh Dạ cảm thấy kỳ quái, liền gọi điện thoại tới hỏi thăm.
Nhưng, không thể nói cho đối phương biết hiện tại mình đang lấy một thân phận khác hoạt động cho Ngân Cánh, cũng không thể không để ý tới cảm thụ của Hồ Ly mà đem biến cố của Cách Lãng Địch Á để lộ ra ngoài. Cho nên, cậu lựa chọn cái gì cũng không nói.
“Gần đây có việc quan trọng cần phải hoàn thành, công thành chiến lần này chỉ sợ cũng không tới được.”
“Ừa…… không sao, anh đến chỉ huy là được rồi. Em cứ an tâm giải quyết xong chuyện của mình nhé.”
Thanh Dạ thực săn sóc không có ý tiếp tục truy vấn. Cuối cùng, còn dặn dò cậu nhất định phải chú ý thân thể, chớ để mệt nhọc quá độ.
Nghe những lời này, Chu Luật bỗng nhiên có chút thương tâm.
Phải gạt đối phương, không có cách nào chia sẻ mọi việc cùng đối phương.
Loại cảm giác này, thực khiến người ta bất đắc dĩ.
Công thành chiến thứ sáu, Chu Luật lấy thân phận hội viên Ngân Cánh tham gia. Cậu tự giễu, còn tiếp tục, chỉ sợ tứ đại công hội hội nào cũng phải thử gia nhập một lần.
Lưu Tinh sớm đã tới nơi tập hợp , cùng nhóm hội viên mới gia nhập nói chuyện phiếm.
Lưu Tinh tính cách sáng sủa con người hiền hoà, cùng mọi người nói chuyện phiếm cũng coi như khoái trá.
“Lưu Tinh đại ca, anh gia nhập Ngân Cánh từ khi nào?”
“Từ lần đầu tiên Ngân Cánh tham gia công thành chiến. Lúc ấy bị Ken lão đại cường hãn hoàn toàn thuyết phục , ha ha ha…… Cho nên anh liền cùng mấy huynh đệ gia nhập Ngân Cánh.”
“Ken lão đại nhìn qua không hề dễ dàng ở chung. Ôi chao……”
“Không phải đâu. Anh ấy thoạt nhìn cử chỉ uy nghiêm, nhưng bình thường đối với chúng ta vẫn là thực ôn hòa .”
“Vậy anh đã bị lão đại giáo huấn quá qua chưa?”
“Ách…… Điều này thì.” Lưu Tinh sờ sờ đầu, hắc hắc cười,“Thì cũng có, nhưng số lần cũng không nhiều lắm.”
“Thật vậy sao?”
“Các cậu chẳng lẽ không tin tưởng khả năng của anh sao? Lần trước Ken lão đại……”
“Lưu Tinh.”
Thiên Tùng vẫn đang ngồi bên cạnh không nói chuyện bỗng nhiên mở miệng đánh gãy lời cậu.
“Không nên cùng những người mới nói nhiều như vậy.” Cậu ta nghiêm túc nói,“Cậu luôn cao hứng chẳng để ý gì cả.”
“Cùng bọn họ tâm sự thì có cái gì phải để ý?” Lưu Tinh rõ ràng mất hứng.
“Đừng quên lập trường của cậu, Lưu Tinh. Nói linh tinh gây hậu quả, cho dù là Ken, cũng sẽ không để cho cậu mặt mũi .”
Nói xong, Thiên Tùng xoay người đi tới kho hàng.
Một đám người nói chuyện phiếm đang hưng trí, nhất thời bị người này một câu đánh gãy hết.
Lưu Tinh muốn phát tác lại không dám phát tác, chỉ phẫn nộ nói:
“Quên đi, mọi người bắt đầu làm chuyện của mình thôi.”
“Vâng……”
Chu Luật cũng đi sửa sang lại trang bị. Chỉ chốc lát sau, thấy Lưu Tinh oán giận cùng mình:
“Thiết, tên kia cái dạng gì vậy?”
“Cậu cũng đừng tức giận.”
“Bất quá hiện tại đang cùng Ken lão đại quan hệ tốt lắm, trong hội lý diễu võ dương oai .” Lưu Tinh chọc tức,“Nói đi cũng phải nói lại, hắn ta cùng những người hắn ta mang theo cũng bất quá chỉ là bọn chó phản bội Cách Lãng! Hắn ta nghĩ rằng Ken lão đại thật sự quý trọng hắn ta sao? Quả thực là đáng cười.”
“……”
Câu chuyện được chuyển đến đề tài Chu Luật cảm thấy hứng thú. Vì thế, cậu thử dò hỏi:
“Cái gì mà Cách Lãng phản đồ……?”
“Này……” Lưu Tinh do dự một chút, lập tức nói,“Quên đi, dù sao bạn ở trong này, sớm muộn gì cũng sẽ biết. Vừa rồi tên Thiên Tùng kia cơ bản không phải là người của Ngân Cánh, mà là Cách Lãng Địch Á phó hội trưởng.”
“Úc……? Vậy sao hắn lại đồng ý gia nhập Ngân Cánh?”
“Một ngày, tên kia phát hiện địa vị của mình ở Cách Lãng có khả năng khó giữ được, vì thế bỏ chạy tới tìm sự hỗ trợ của lão đại chúng ta. Kết quả bị Lão Đại mua chuộc, làm ra chuyện ngu xuẩn, là buộc Nguyệt Ẩn Luật phải rời hội, tên kia thật sự là món đồ chơi thú vị a……”
“……”
“Hắn nghĩ đến Ken lão đại thực sự trọng dụng hắn sao? Hay là hắn nghĩ rằng mình so được với Nguyệt Ẩn Luật?”
“Nói như vậy……” Chu Luật thật cẩn thận nói,“Ngân Cánh kỳ thật là lợi dụng hắn?”
“Là hắn ta tự cho là thông minh dẫn xác đến cửa a. Thiên hạ chia thành bốn phấn, mỗi công hội đều không chiếm được phần hơn. Nay tên đó chủ động chạy tới phá hư sự cân bằng, không tiếp nhận chẳng phải là thực xin lỗi chính mình?”
Lưu Tinh nói xong, còn có điểm lo lắng nói thêm:
“Đúng rồi…… Bạn sẽ không thực để ý chuyện này đi?”
“Sẽ không. Mạnh được yếu thua, bất luận là xã hội nào cũng không có sự công bằng…… Đây đều là định lý.”
“Vậy là tốt rồi, ha ha…. Cô bé trông vậy mà thực sự cũng là người hiểu biết a.” Lưu Tinh khích lệ nói,“Hiện tại Cách Lãng trên cơ bản đã suy sụp rồi, Ảo Giác không dám cùng chúng ta đối nghịch, còn lại Ánh Sáng phỏng chừng cũng không chống đỡ được bao lâu. Đến lúc đó, không chỉ danh vị quán quân cả nước là của chúng ta, toàn bộ Bi Luyến Hồ cũng sẽ do chúng ta thống nhất.”
“Uh.”
Đáng tiếc Lưu Tinh vĩnh viễn cũng không nhìn thấy, khuôn mặt trước máy tính của Chu Luật, sớm đã phủ kín hàn sương.
Ken đến đây.
Sau khi tuyên bố xong danh sách, một mình triệu tập những người mới tới nói chuyện.
“Lần này là dịp để các bạn thể hiện năng lực cá nhân, cùng với gia tăng luyện tập phối hợp. Kết quả cũng không quan trọng, chỉ cần làm hết sức mình là được rồi.”
“Vâng.”
“Nhiệm vụ của các bạn, là quen thuộc với tình huống bài binh bố trận trong bản đồ bố trí thành trì của đối phương. Do đó tại dự tuyển quốc chiến tháng sau sẽ chiếm được lợi thế hơn. Hôm nay tôi sẽ chia nhóm các cậu thành ba tiểu đội. Phái Cấp Mạn Bộ, Ngốc Tử và Lưu Tinh là ba vị đội trưởng. Các đội viên hãy nghe bọn họ chỉ huy, không được làm chuyện xằng bậy. Nếu phát hiện có người quấy rối, chắc chắn sẽ bị trục xuất khỏi hội.”
Ken dừng một chút, nói:
“Ba người các cậu, đến nhận người đi.”
Chu Luật thấy Lưu Tinh cười với mình, cậu hiểu rằng mình được phân đến đội thứ ba do Lưu Tinh dẫn dắt.
Đội ngũ này trừ bỏ cậu là thần quan, thành viên còn lại tất cả đều là thích khách. Như vậy mục đích an bài lần này, tất nhiên là không cần phải nói.
“Bây giờ tuyên bố địa điểm mục tiêu.”Ken ngắn gọn nói,“Đội một, mục tiêu Pháp Đế.”
Đó là chủ thành của Cách Lãng Địch Á…… Chu Luật nhíu hạ mày.
“Đội hai, Mai Căn Hải Mỗ.”
Tòa chủ thành thứ hai.
Bọn họ ngay cả Ảo Giác đều muốn động tới sao? Nói như vậy, chẳng lẽ tiếp theo sẽ là……
“Đội ba, Hưu Bá Luân.”
“……”
Đội ba…… là đội của mình.
Chu Luật có điểm không biết phải nói sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT