“Em đừng đi tới đi lui nữa được không?” Phương Dĩ Kính nhịn không được lên tiếng nói, gọi người phụ nữ lần thứ chín mươi bảy nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Không phải nói mười giờ sẽ đến đây sao? Đã chín giờ năm mươi rồi, như thế nào còn chưa tới?” Cô nhịn không được lại nhìn lên đồng hồ.

Truyện được đăng tại diễn đàn.

“Còn mười phút, em gấp cái gì, bây giờ là lúc kẹt xe, chậm một chút cũng là bình thường.”

“Vậy thì cũng nên đến rồi, không biết đồ ăn đã chuẩn bị xong chưa?”

Mẹ Hà và Như Á cũng nhịn không được nở nụ cười: “Phu nhân đều đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần người đến đông đủ là buổi lễ có thể bắt đầu.”

“Vậy là được rồi, a……… Còn có ban nhạc, không biết bọn họ có tới không, tuần trước Thư Vĩ còn nói nhất định phải diễn một bài hát……… Còn có hoa tươi……..”

Mẹ Hà lại cười một tiếng: “Phu nhân, yên tâm đi! Tất cả đều tốt cả, trợ lý Lâm vừa mới điện thoại về nói tất cả đều ổn.”

Phương Dĩ Kính nhịn không được thầm nói: “Em không phải là tiếp đón nguyên thủ quốc gia, cũng không phải quốc yến, không cần làm mọi người khẩn trương theo em.”

Truyện được đăng tại diễn đàn.

“Đây là lễ đính hôn của Thư Vĩ, tất cả đều phải hoàn hảo, đương nhiên không thể để xảy ra chuyện gì.”

Anh lại bất đắc dĩ thở dài: “Chỉ là lễ đính hôn, nếu như là kết hôn không biết em khẩn trương thành bộ dạng gì, huống chi hai đứa nó còn nhỏ, ai biết về sau sẽ như thế nào.”

Thân là một người ba, một người lãnh đạo cả công ty, anh luôn thực tế, nhưng thực tế làm cho người ta có chút chán ghét.

Hành Vân tức giận trừng mắt anh một cái: “Em hiểu con của mình, Thư Vĩ rất là nghiêm túc, Thư Vĩ cũng không tùy tiện chơi đùa, hai đứa sẽ đi đến lúc bạc đầu, thiên trường địa cửu.”

Truyện được đăng tại diễn đàn.

“Đừng có nói nó là con trai em, con của em cũng là con ‘của anh’.” Anh có một tia ghen tỵ, cô cùng con trai tình cảm luôn rất tốt, tựa hồ người ba là anh đây không thể so sánh được.

“Được được được, là con trai ‘chúng ta’.” Cô cười khì một tiếng.

Cô nghe được tiếng hừ nhỏ của anh.

Mấy năm nay, cuộc sống hôn nhân của hai người thay đổi rất lớn, cũng giống như khi ăn mía càng ăn càng ngọt (chẳng hiểu sao lại so sánh với mía), tính tình Dĩ Kính trầm mặc cũng dần thay đổi, thích cười hơn, vì bác sĩ uy hiếp cùng với sự dụ dỗ của cô rốt cục không tiếp tục làm việc cực nhọc, thời gian hai người chung đụng càng nhiều hơn.

Anh nặng nề than một tiếng: “Anh đã sắp làm ông nội, năm tháng không buông tha ai a!”

“Em cũng sắp làm bà nội, em cũng đã bốn mươi tuổi (vãi bốn mươi đã lên chức bà).” Cô cũng không khỏi buồn bã than thở.

Khóe miệng anh giương lên: “Hôm nay là ngày đính hôn, là chuyện tốt, hai người chúng ta sao lại thở ngắn than dài.”

Truyện được đăng tại diễn đàn.

“Con em………… A, con chúng ta về sau trong mắt nó chỉ có con dâu, nhìn không thấy mẹ già của nó nữa rồi.” Cô có phải lo lắng quá rồi không? Nhưng cô cảm thấy có chút sầu não.

“Em còn có anh.”

Hai người nắm tay nhau, mười ngón tay giao nhau, cảm thấy ấm áp lại kiên định.

“Ba………” Một thanh âm mềm mại ngọt ngào kêu lớn, nhóc con chạy nhanh ra, nhảy vào lòng Phương Dĩ Kính.

“Làm sao vậy! Tiểu bảo bối?” Anh ôm lấy con gái nhỏ ngọt ngào đáng yêu.

Truyện được đăng tại diễn đàn.

Con gái kề tai anh nói nhỏ, hai người khanh khách nở nụ cười, anh cũng kề tai con nói nhỏ, hai người chia sẻ bí mật cho nhau, vô cùng thân thiết ôm nhau.

“Hai người đang nói cái gì đó?”

“Không thể nói.” Một lớn một nhỏ trăm miệng một lời.

Hành Vân vừa bực mình vừa buồn cười trừng mắt nhìn hai người, vì lúc trước anh lạnh nhạt với Thư Vĩ nên muốn bù lại ở chỗ con gái, anh yêu thương con lên đến tận trời, bất đồng với sự nghiêm khắc dành cho Thư Vĩ. Con gái ngọt ngào đáng yêu giống như Thiên Sứ nhỏ, từ nhỏ liền thích dính lấy ba ba, mà Dĩ Kính tiếc nuối không thể cùng Thư Vĩ trưởng thành, cho nên tận tâm tận lực dồn vào……… Con gái ngoài ý muốn xuất hiện này.

Hành Vân mỉm cười đứng nhìn, bọn họ không chỉ có một mình Thư Vĩ, mà còn có một cô con gái ngọt ngào, nếu phải nói lời thật lòng, ở trong lòng của cô cũng chỉ có một cái bóng ma.

Là Thư Vĩ…………

Truyện được đăng tại diễn đàn.

Nghĩ tới con trai, trong lòng cô không khỏi thở dài. Thư Vĩ lựa chọn một đường tình khó khăn, bất chấp tất cả vẫn kiên trì đi về phía trước, cậu có thể giống với cô và Dĩ Kính cùng người mình yêu làm bạn đến già không?

Có lẽ, ông trời sẽ thương hại Thư Vĩ, sẽ xảy ra kỳ tích.

Nhất định, cô biết nhất định sẽ có!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play