Toàn trường đều im lặng suy nghĩ, câu này nghe như đơn giản
lại ẩn chứa huyền cơ, ai cũng đoán không ra câu trả lời của mình thiếu sót cái
gì
“ Thục công tử ta xin nhận thua”
“ Chu công tử ta cũng vậy”
“ Ta cũng nhận thua”- Tấn Hoàng tử tấm tắc khen ngợi
“ Hay, đáng tiếng ta không tim ra được câu trả lời”- Lệ
Hoàng tử tỏ ra tiếc nuối
“ Lỗ Lâm ta cũng xin
bái phục, giờ nàng hãy nói câu trả lời đi”
“Nhân hài thịnh sự hoạ đường hân thính thái loan minh.” (Người
vui việc tốt, nhà hoa vui nghe loan hót hay.”
Nói rồi Hàn Ngọc xin phép hoàng thượng cho mình về nghĩ
ngơi, một mình nàng diệt gọn tất cả các nam nhân gọi là thiên tài sỉ tử. Mọi
người đều lắng nhìn gót chân của Hàn Ngọc ra khỏi toàn trường, mọi người sợ là
tim giữ không nổi. Đến khi nàng rời khỏi, ai nấy cũng thở phào, toàn trường lại
một hồi nữa ầm ĩ.
[ Mọi người muốn biết tâm sự của Hàn Ngọc ngoại truyện, muốn được sống chung với Hàn Ngọc, lên thuyền, cùng chiến đấu với Hàn Ngọc xin vui lòng theo dõi 2 fanpage của truyện: "Cẩu hoàng đế bổn cung ngược chết ngươi", "Hàn Ngọc".
Nhưng ai lấy truyện vui lòng giữ nguyên phần p/s để tôn trọng tác giả <3 Xin được cảm ơn mọi người.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT