Trước sảnh phó bản Tử Tịch Lâm, người chơi đi lại tấp nập, lúc này đều vây ở cửa phó bản.

Bởi vì các đoàn đội tinh anh của công hội lớn trấn Hồng Diệp đều tới, hơn nữa những đoàn tinh anh này đã chuẩn bị muốn khiêu chiến Tử Tịch Lâm. Những đoàn đội này so với tiểu đội tinh anh tự do mạnh hơn quá nhiều, toàn thân đều là thuần một sắc trang bị Phổ Thông, thậm chí còn có trang bị Thanh Đồng.

“Đó là Bất Động Như Sơn – MT chính của Thiên Đường Chi Quan, không nghĩ tới hắn sẽ đến nơi này, lần này Tử Tịch Lâm khẳng định qua cửa rồi.”

“Hừ, Thiên Đường Chi Quan tính là gì, bất quá là tam lưu công hội, ngươi xem ở đó, Phó đoàn trưởng Thứ Tâm – đoàn Tinh Anh của Liên Minh Thích Khách đều tới, hơn nữan Thủ Hộ Kỵ Sĩ bên cạnh hắn tên là Chiến Phách, Kỵ Sĩ xếp thứ năm trong Liên Minh Thích Khách, so với Bất Động Như Sơn lợi hại hơn.”

Các người chơi bắt đầu dồn dập nghị luận, đều rất xem trọng các công hội lớn. Dù sao nơi này hơn mười công hội lớn nhỏ, trong đó nổi danh nhất phải kể tới nhị lưu công hội hàng đầu Liên Minh Thích Khách, sau đó là tam lưu công hội Thiên Đường Chi Quan, cái khác đều là một ít công hội không biết tên. Bất quá những tiểu công hội này cũng không thể khinh thường, bởi vì đằng sau từng công hội đều có một cái Studio. Người chơi trong studio cũng có thể là cao thủ mới thuê tới, không phải người chơi bình thường có thể so.

Các đại công hội vì tại trấn Hồng Diệp thành lập danh tiếng, Tử Tịch Lâm là phó bản đầu tiên xuất hiện ở trấn Hồng Diệp, hạ được nó trở thành lựa chọn tốt nhất. Vì thế các đại công hội chuẩn bị kỹ càng, trước đó tiêu tốn không ít tài chính mua trang bị cùng dược thảo, hơn nữa còn mua không ít tư liệu Tử Tịch Lâm, đối với việc thông qua Tử Tịch Lâm hoàn toàn tự tin.

“Lão đại Thiên Võng, đoàn công hội kia trang bị quá hoa lệ, lần này nhất định Tử Tịch Lâm bị qua cửa rồi.” Mục Sư Bất Ngữ Hạ Dạ biểu hiện có chút đau thương nói.

Du Hiệp Thiên Võng Huy Huy khoanh tay trước ngực, khẽ gật đầu, trong lời nói mang theo một tia bất đắc dĩ: “Ai có thể nghĩ tới Tử Tịch Lâm khó như vậy, chúng ta liền BOSS đều không nhìn thấy cả đoàn đã bị diệt rồi, kết quả tiểu đội như chúng thành những trinh sát cho mấy công hội.”

“Cao thủ công hội có gì đặc biệt, lão đại, không phải chúng ta kỹ thuật không đủ, mà là cái phó bản này thật đáng sợ, đối với trang bị yêu cầu quá cao.” Thuẫn Chiến Sĩ Nhất Chiến Đáo cùng bĩu môi, xem thường nói ra. Trong lòng vẫn kinh thường những cao thủ công hội kia, nhận định không thể qua cửa là do vấn đề trang bị.

“Đúng vậy nha lão đại, nếu như tiểu đội chúng ta cũng có trang bị như thế, Tử Tịch Lâm sớm đã bị chúng ta đánh thông qua đầu tiên.” Bất Ngữ Hạ Dạ tự tin nói.

Nói ra vào phó bản, Bất Ngữ Hạ Dạ nghĩ tới tiểu đội của Thạch Phong, mặt vui vẻ cười nói: “Hơn nữa chúng ta cũng không phải là không có thu hoạch, giết chết hai con Dạ Thỏ, còn cầm một quyển sách kỹ năng cho Cuồng Chiến Sĩ mà, chúng ta so với cái tiểu đội gà mờ dẫn đội kia mạnh hơn nhiều lắm. Đến hiện tại bọn hắn đều không có hiện thân, đoán chừng là cảm thấy mất mặt đã sớm chạy, chỉ đáng thương Tịch Mịch Như Tuyết, nếu như quy thuận lão đại, bản sách kỹ năng này không chính là của hắn rồi, nếu như cho hắn biết, đoán chừng sẽ hối hận chết tại sao không cùng chúng ta vào phó bản.”

“Đúng đấy, Tịch Mịch Như Tuyết quá không biết cân nhắc rồi, hiện tại khẳng định hối hận không theo lão đại vào phó bản.” Nhất Chiến Đáo cùng cười to nói.

“Tịch Mịch Như Tuyết kỹ thuật cũng không tệ lắm, chỉ là tên gà mờ kia không biết rõ làm sao ôm được cao thủ gọi là Hắc Tử. Bất quá cho dù cao thủ kia kỹ thuật cho dù tốt, có cản trở tại, chỉ sợ cũng là cả đoàn bị diệt, hiện tại hẳn là không còn mặt mũi xuất hiện, nếu như theo chúng ta, nói không chắc Tử Tịch Lâm đều qua cửa rồi.” Thiên Võng Huy Huy dương dương đắc ý, trong lòng mừng thầm.

“Lão đại, anh xem tất cả công hội muốn đi vào.” Bất Ngữ Hạ Dạ nói ra.

Mọi người ở đây mắt thấy lúc các đại công hội muốn đi vào, cửa truyền tống phó bản đột nhiên biến sắc, từ màu xám bạc đột nhiên biến thành màu đen kịt, một cái đầu lâu mơ hồ đang gầm thét.

Các thành viên đại công hội cũng không khỏi hướng về đằng sau lùi lại mấy bước.

“Chuyện gì thế này?”

Trong lòng mọi người đều toát ra cái nghi vấn này, bất quá rất nhanh liền được đáp án.

Cửa phó bản đột nhiên lóe ra sáu bóng người, mỗi người quần áo hoa lệ, đứng ở nơi đó làm cho người ta một loại cảm giác ngột ngạt mơ hồ, đặc biệt là Chú Thuật Sư cầm pháp trượng màu đen kia, còn thêm bộ trang bị màu xám tro, rõ ràng cho thấy là cùng một bộ, vừa nhìn cũng biết không phải là hàng bình thường, so với chất liệu trang bị Thanh Đồng trang bị tốt rất nhiều.

“Ồ, làm sao nhiều người như vậy?” Thạch Phong nhìn chung quanh bốn phía, phát hiện những người này đều là các đoàn đội Tinh Anh của đại công hội, trong lòng thấy kỳ quái, những người này làm sao đều che ở cửa.

Thành viên tiểu đội Thạch Phong cũng có vẻ hơi căng thẳng, dù sao bị nhiều người nhìn như vậy, uy thế này không kém BOSS.

“Lão đại Thiên Võng, anh xem đây không phải là tên gà mờ kia sao?” Bất Ngữ Hạ Dạ mắt cực tốt chỉ vào Thạch Phong nói ra.

Thiên Võng Huy Huy khẽ cau mày, hắn không chỉ nhìn thấy được Thạch Phong, còn chứng kiến Tịch Mịch Như Tuyết, rất khó hiểu nói: “Bọn họ tại sao lại ở chỗ này, bọn họ không phải đã sớm đi sao?”

“Tôi xem bọn họ ngay cả rừng cây Tử Tịch Lâm cũng không vào đi, biết mình không qua phó bản lại lo mất mặt, vì lẽ đó một mực ở bên trong, hiện tại mới xuất hiện.” Nhất Chiến Đáo cười to nói, “Hiện tại thú vị, đi ra đã vừa vặn bị nhiều người bắt gặp, cậu xem sắc mặt Tịch Mịch Như Tuyết có bao nhiêu khó coi.”

“Ha ha ha, quả nhiên là gà mờ, ngay cả dũng khí hạ phó bản cũng không có liền trở lại, kết quả còn làm cho tất cả mọi người đều biết.” Bất Ngữ Hạ Dạ phình bụng cười to chỉ vào Thạch Phong, suýt chút nữa nằm trên đất không dậy nổi.

Thiên Võng Huy Huy cảm thấy Bất Ngữ Hạ Dạ nói có lý, bằng không giải thích thế nào tiểu đội Thạch Phong bình yên vô sự trở về, ai từng hạ xuống phó bản bọn họ đều biết Tử Tịch Lâm đáng sợ, tiến vào trong rừng cây Tử Tịch Lâm, một là qua cửa phó bản, bằng không diệt đoàn trở về, không có loại khả năng thứ ba. Hiện tại tiểu đội Thạch Phong không có chuyện gì trở về, chỉ có một khả năng, chính là chưa đi vào trong rừng cây, về phần qua cửa Tử Tịch Lâm căn bản không có khả năng xảy ra.

Tại lúc tiểu đội của Thiên Võng chế nhạo tiểu đội Thạch Phong, các người chơi bốn phía cũng đều cười điên rồi, điều này làm cho tiểu đội Thiên Võng cảm thấy khó hiểu, những người này tại sao đều tại cười tiểu đội Thạch Phong, lẽ nào tiểu đội Thạch Phong rất nổi danh sao?

Tiểu đội Thiên Võng không biết, sau khi bọn hắn tiến vào phó bản, tiểu đội Thạch Phong ở Tử Tịch Lâm đã nổi danh, một tiểu đội lấy đám gà mờ level 1 level xuống phó bản cấp Địa Ngục, tuyệt đối không có thứ gì có thể so với cử động thiếu não này, muốn không chú ý cũng khó khăn.

Dù sao chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.

“Ha ha ha, cái kỳ hoa kia lại trở về rồi, ta vốn đang thật bội phục hắn, còn cho là bọn họ trâu bò xuống Tử Tịch Lâm cấp Địa Ngục, nguyên lai đều là loại nhát gan.”

“Tôi không xong rồi, bụng của tôi đau quá.”

Người chơi bốn phía hiểu cử động tiểu Thạch Phong rằng, tự biết xuống phó bản cấp Địa Ngục rất ngu xuẩn, vì lẽ đó căn bản không thâm nhập Tử Tịch Lâm, mà là ở tại cửa phó bản, tìm một thời cơ đi ra, thần không biết quỷ không hay rời đi, đáng tiếc ông trời đều không giúp bọn họ, vừa vặn lúc các đại công hội vào phó bản, bị tất cả mọi người nhìn thấy.

“Anh Phong, những người này đều bị làm sao vậy?” Hắc Tử nhìn thấy bốn phía người chơi nằm trên đất cười to, gãi gãi đầu không hiểu hỏi, “Những người này đầu đều hỏng rồi sao? Từng đứa từng đứa đều nằm trên mặt đất ôm bụng cười to.”

“Ai biết, có thể là đầu chạm dây, xem ra lần thứ nhất chơi Thần Vực không thể chơi thời gian quá dài.” Thạch Phong cũng không cho rằng cử động những người này với bọn hắn xuất hiện có quan hệ gì, “Chúng ta đi thôi, đừng khiến cho người ta sợ hãi.”

Những người khác trong tiểu đội đều gật gật đầu, toàn bộ người chơi Tử Tịch Lâm đều quá kỳ quái.

“Vị đại ca này, anh chờ một chút.”

Ngay lúc tiểu đội Thạch Phong rời khỏi cửa phó bản, một đạo âm thanh lanh lảnh truyền vào trong tai của mọi người. Liền nhìn thấy một cô gái mặc pháp bào trắng noãn, khuôn mặt mỹ lệ thanh thuần, bước tới hướng tiểu đội Thạch Phong.

Người này Thạch Phong nhận thức, cao thủ Hiểu Nguyệt trong trăm Mục Sư đứng đầu Vương Quốc Tinh Nguyệt.

Hiểu Nguyệt đi tới trước người Thạch Phong, có vẻ có chút ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn, trên má bốc lên một vệt đỏ ửng, nhỏ giọng nói, “Xin chào, tôi Hiểu Nguyệt của Phệ Thân Chi Xà. Trước khi hạ phó bản chúng ta cũng đã gặp, tiểu đội trưởng chúng tôi muốn hỏi một chút về phó bản Tử Tịch Lâm, không biết… Anh có hứng thú

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play