Thứ Tâm nghe thấy năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố liền giật mình cả kinh.
Liên Minh Thích Khách của hắn tìm kiếm khắp cả trấn Hồng Diệp cũng không thu thập tới năm tổ, vậy mà Thạch Phong mở miệng một cái liền đưa ra năm mươi tổ.
Nếu như dùng năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố này đem đi chế tác Ma Đao Thạch, dù cho xác xuất thành công của các đoán tạo sư kia có thấp một chút nhưng cũng đủ để giúp toàn bộ đoàn tinh anh của hắn duy trì tới lúc lên level 10, sau đó tiến vào thành Bạch Hà rồi.
“Phong huynh, anh không có gạt tôi chứ? Anh thật sự có năm mươi tổ?” Thứ Tâm vẫn bán tín bán nghi nói. Không phải hắn không tin Thạch Phong mà là vì con số ấy quá mức khổng lồ. Đến cả một cái công hội nhất lưu cũng không có bỏ ra nhiều như vậy, có thể gom góp sáu bảy tổ đã là không tệ rồi.
“Đương nhiên. Tôi có khi nào lừa cậu chứ?” Thạch Phong lắc đầu bật cười.
Hắn bán cho Thứ Tâm nhiều Tảng Đá Kiên Cố như vậy ngoài để kiếm thêm kim tệ còn là trợ giúp cho công hội của Thứ Tâm nhanh chóng tiến vào thành Bạch Hà phát triển. Bởi vì thế lực của Liên Minh Thích Khách chủ yếu phân bố ở các thành phố ở khu vực phụ cận thành Bạch Hà. Nếu như Liên Minh Thích Khách có thể phát triển mạnh mẽ ở thành Bạch Hà, dựa vào quan hệ của hắn với Thứ Tâm, dù là vì giúp phát triển công hội hay là vì bạn bè, Thứ Tâm cũng sẽ đến đè ép hoặc tiêu diệt mấy cái công hội bất nhập lưu kia. Có như vậy mới khiến các công hội khác chú tâm chống lại Liên Minh Thích Khách, không rảnh mà để tâm tới hắn.
Vốn hắn cũng muốn bán cho Bạch Khinh Tuyết một ít. Bất quá tốc độ đoàn của cô ấy lên rất nhanh, tốn một ngày liền đến level 10. Hiện tại toàn bộ thành viên tinh anh đã ở thành Bạch Hà làm nhiệm vụ, tất nhiên sẽ không cần đến sự hỗ trợ của hắn.
Quan trọng nhất là hắn đã bán cho Bạch Khinh Tuyết phiên bản xa hoa của catalogue giới thiệu thành Bạch Hà. Tuyệt đối có thể dễ dàng trở nên cáh biệt sự chênh lệch với các công hội khác, giống như hạc giữa bầy gà.
Nấp dưới bóng đại thụ thì chỗ nào cũng mát chính là thế, đến lúc Bạch Khinh Tuyết cùng Thứ Tâm trở thành ô dù cho hắn. Hắn liền có thể an tâm phát triển công hội. Để xem các công hội bất nhập lưu kia còn dám đụng tới hắn hay không?
“Phong huynh, tôi cũng không biết nói gì để cảm tạ anh. Sau này nếu có chuyện gì anh cứ việc nói, chỉ cần tôi làm được nhất định sẽ toàn lực giúp đỡ anh.” Thứ Tâm lúc này cảm động không thôi, trong nội tâm đã coi Thạch Phong như anh em tốt.
Có điều 4 kim 50 ngân này trong trò chơi cũng không thể ngay lập tức đem tới tay, muốn có thì phải tốn một ít thời gian để lấy từ các vốn lưu động của những tiểu trấn khác. Còn phải cầm từ đoàn cày tiền, vất vả lắm mới có thể gom góp đủ.
Tuy rằng hao tốn rất nhiều kim tệ, có điều việc này không cần nói cũng biết, năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố này chắc chắn sẽ làm cho Liên Minh Thích Khách trở thành đoàn đội đầu tiên ở trấn Hồng Diệp tiến vào thành Bạch Hà. Đến lúc ấy địa vị của hắn sẽ tăng lên một bước, nói không chừng còn có thể trở thành trưởng lão của Liên Minh Thích Khách. Tuy nhiên phần lớn công lao ấy đều là dựa vào Thạch Phong, cho nên việc bản thân hắn trước đó lại chưa từng làm bất cứ chuyện gì cho Thạch Phong khiến hắn thẹn trong lòng vô cùng. Bất quá hắn đã quyết định, một khi hắn đã vào được thành Bạch Hà nhất định sẽ dùng toàn lực để hỗ trợ Thạch Phong. Ai dám đối nghịch với Thạch Phong chính là cùng hắn đối nghịch!
“Khi nào cậu phái người tới trấn Hồng Diệp để giao dịch?” Thạch Phong hỏi.
“Khi nào cũng được, miễn là anh có thời gian.” Thứ Tâm nói.
“Đúng rồi, tôi muốn hỏi cậu một việc. Cậu có biết cái đoàn đội tinh anh Võ Lâm Minh của Phong Vân Vô Hủy giờ ở đâu không?” Dù sao hắn cũng phải đi đến trấn Hồng Diệp, cũng nên dứt khoát tìm tới Phong Vân Vô Hủy tính toán nợ nần một chút.
“Cái này tôi biết. Bọn họ hiện đang ở phế tích Bạch Sa. Lẽ nào anh muốn đi trả thù bọn họ? Có cần tôi gọi thêm người đi cùng với anh không, dù sao người của bọn họ cũng không ít. Một mình anh quá nguy hiểm.” Thứ Tâm hơi kinh ngạc nói. Hắn không nghĩ Thạch Phong sẽ đi trả thù nhanh như vậy. Hơn nữa Thạch Phong còn muốn đối phó với một chi đoàn tinh anh của Phong Vân Vô Hủy. Phải biết là chi đoàn ấy là do Phong Vân Vô Hủy gom góp rất nhiều tinh anh từ năm trấn nhỏ khác mà thành. Nhân số tinh anh so với bên hắn lãnh đạo còn muốn nhiều hơn, cho nên muốn đối phó với bọn họ liền không dễ dàng gì.
“Cảm ơn. Bất quá tôi nghĩ chuyện của tôi vẫn nên để tôi tự mình giải quyết. Thế thì hai mươi phút sau giao dịch ở kho ngân hàng trấn Hồng Diệp.” Thạch Phong nói lời cám ơn.
“Được, bây giờ tôi liền cho người đi tìm hiểu vị trí cụ thể của bọn họ, xong xuôi sẽ đem vị trí của họ báo cho anh. Còn 4 kim 50 ngân này tôi sẽ lập tức phái người sang đưa trước cho anh.” Thứ Tâm hiểu rõ được tự tôn của cao thủ cho nên cũng không hỏi nhiều. Bằng không nếu hắn đi gây sự với người của Võ Lâm Minh mà không có sự đồng ý của Thạch Phong nhất định sau đó sẽ bị Thạch Phong chán ghét.
Sau hai mươi phút…
Thạch Phong đi tới trước cửa kho ngân hàng của trấn Hồng Diệp.
“Xin chào Phong đại ca, tôi là Tiểu Khả thuộc Liên Minh Thích Khách, là người mà Thứ Tâm đại ca phái tới. Đây là vị trí luyện cấp của đoàn tinh anh Võ Lâm Minh.”
Một cô nàng Nguyên Tố Sư có vẻ ngoài thanh thuần đến động lòng đi tới, hai mắt cô nhìn Thạch Phong đến sáng cả lên. Trước mắt nàng chính là Thạch Phong – thần cấp cao thủ không ai là không biết của trấn Hồng Diệp. Coi như có là lĩnh đội Thứ Tâm cũng phải cung kính đối đãi, hơn nữa hắn còn là bạn tốt của nữ thần Băng Tuyết – người mà nàng luôn kính nể thần tượng. Đối với một cái người chơi sinh hoạt bình thường như nàng cản bản không tài nào có cơ hội tiếp xúc với hắn được. Hôm nay bởi vì những đoán tạo sư kia quá bận rộn, mà cô lại chỉ mới gia nhập làm đoán tạo sư, cho nên mới được phái tới đây giao dịch. Thật không nghĩ tới có thể nhìn thấy được một đại nhân vật như thế này.
Thạch Phong dùng Con Mắt Quan Sát đảo qua cô ấy, khóe mắt lập tức có chút co giật.
Sương Khả Khả không phải là đoán tạo sư nổi danh của vương quốc Tinh Nguyệt hay sao?
Sương Khả Khả là người nằm trong top 10 đoán tạo đại sư của vương quốc Tinh Nguyệt, cũng là thiên tài có tài nghệ gần đạt tới đoán tạo tông sư nhất. Cô ấy cùng với Seraora của thành Bạch Hà đều không hơn kém là bao, vừa là mỹ nữ vừa lại là thiên tài đoán tạo. Có không ít công hội nhất lưu nguyện ý hao tốn mấy trăm triệu điểm tín dụng làm tiền lương một năm để thuê được cô, nhưng đáng tiếc tất cả đều bị cự tuyệt. Nàng chỉ nguyện ý lưu lại bên trong công hội tam lưu Kỳ Nguyệt Thánh Điện, nghe nói là để báo đáp ơn tri ngộ. Bởi vì lúc đầu Sương Khả Khả chân tay vụng về khiến cho vật phẩm chế tác có xác xuất thành công rất thấp, bị rất nhiều công hội cự tuyệt. Cuối cùng chỉ có công hội Kỳ Nguyệt Thánh Điện toàn tâm bồi dưỡng cô ấy, cho nên cô mới không muốn rời khỏi Kỳ Nguyệt Thánh Điện.
Đáng tiếc dù có đoán tạo đại sư lợi hại như vậy nhưng Kỳ Nguyệt Thánh Điện cuối cùng cũng bị Phệ Thân Chi Xà diệt đi. Sau đó Sương Khả Khả gia nhập với công hội nhất lưu Hùng Bá Thiên Hạ đứng đầu đối nghịch với Phệ Thân Chi Xà, nhờ vào đó mà muốn trả thù Phệ Thân Chi Xà.
Thế nhưng hiện tại Sương Khả Khả làm sao lại gia nhập Liên Minh Thích Khách thế này?
Điều này làm cho Thạch Phong cảm thấy có chút khó hiểu. Bởi vì thế lực chủ yếu của Kỳ Nguyệt Thánh Điện cũng không phải ở thành Bạch Hà mà là ở vương thành Tinh Nguyệt, bằng không cũng sẽ không bị Phệ Thân Chi Xà tiêu diệt như vậy.
“Chẳng lẽ là vì cô ấy ở Liên Minh Thích Khách không được coi trọng cho nên khi đẳng cấp cao phải đi tới thành Tinh Nguyệt phát triển, sau đó bị Kỳ Nguyệt Thánh Điện nhìn trúng?” Thạch Phong không khỏi suy đoán, nếu để cho Liên Minh Thích Khách biết được bọn họ đã đuổi đi một vị đoán tạo đại sư, sợ rằng bọn họ nhất định sẽ tự đấm ngực phun máu mà chết.
“Phong đại ca?” Sương Khả Khả phát hiện Thạch Phong rất nghiêm túc nhìn cô, khiến cô cảm thấy hồi hộp vô cùng.
Lúc này Thạch Phong mới phản ứng lại. Không phải hắn ngạc nhiên mà là một vị đỉnh cấp đoán tạo đại sư quá mức trọng yếu đối với một công hội. Bất quá hắn cũng không thể ngay lập tức đi đào Sương Khả Khả. Nói thế nào thì Sương Khả Khả hiện tại vẫn là người của Liên Minh Thích Khách, chỉ có thể chờ sau khi cô ấy rời đi mới thực hiện được. Còn bây giờ hắn chỉ có thể mong đợi.
“Ây, không có việc gì. Đây là năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố.” Thạch Phong lập tức giao dịch với Sương Khả Khả năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố.
Sương Khả Khả chứng kiến thanh giao dịch xuất hiện năm mươi tổ Tảng Đá Kiên Cố xong, hai mắt liền mở to, nàng không dám tin vào hai mắt của mình nữa. Bây giờ muốn mua được một hai khối Tảng Đá Kiên Cố đều đã khó, vậy mà Thạch Phong một lần liền lấy ra năm mươi tổ, khó trách đến lĩnh đội Thứ Tâm cũng phải kính nể không thôi. Quả nhiên loại người có thể làm người chơi bình thường ngưỡng mộ.
Sau đó Thạch Phong rời đi trấn Hồng Diệp, đi đến phế tích Bạch Sa. Hắn cũng không có thêm bạn với Sương Khả Khả, bởi vì điều đó có thể làm cải biến quỹ đạo lịch sử, ngược lại có thể làm cho Sương Khả Khả một mực lưu lại Liên Minh Thích Khách. Nếu thật như vậy thì hắn liền muốn khóc mất, cho nên cứ giữ nguyên vẫn hơn.
Hắn đã biết vị trí cụ thể của Võ Lâm Minh, kế tiếp hắn chính là muốn Phong Vân Vô Hủy biết rõ kết cục khi dám đối đầu với hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT