"Hàn Nguyệt Trinh tôi nói cho cô biết trừ khi tôi bỏ cô thì cô mới có quyền đi cùng người đàn ông khác còn không thì cô cẩn thận với tôi đấy."
Nói xong anh quay người bước về phòng từ khi cưới nhau cho tới bây giờ cô và anh ngủ riêng không ai xâm phạm ai cứ như vậy sống qua ngày. Rồi đến một hôm cô đi học về, lại đúng lúc nhìn cảnh không lên nhìn. Anh đang cùng một cô gái khác làm chuyện ấy ngay tại phòng khách. Cô giật mình khi thấy cảnh đó nhưng cũng nén lại nỗi bi thương vào lòng.
Vương Vũ Phong biết cô về cũng làm lơ không để ý chỉ chuyên tâm làm việc của mình vì người con gái ở phía dưới của anh là người mà anh yêu.
"Ưm....Phong....đó chẳng phải là vợ anh sao?"
"Bảo bối em không chuyên tâm."
"Á....Phong.....nhanh một chút...a...a...a..."
"Xin lỗi tôi không quấy rầy hai người tôi đi trước."
Nói xong cô quay người rời khỏi nhà hôm nay cô không muốn ở nhà chút nào cả vì thế cô đến nhà trọ của Dĩ Linh. Vì ở đó cô mới có thể yên bình được. Vài ngày sau, cô đang cùng Dĩ Linh làm bữa tối thì điện thoại cô reo lên
"Alo Nguyệt Trinh nghe ạ."
"Nguyệt Trinh à, chồng em uống say quá em đến đón cậu ấy được không?"
"Anh để anh ấy ở khách sạn là được ý mà."
"Em không quan tâm chồng em sao, anh cũng muốn đưa cậu ta về nhưng không được anh còn vợ con anh nữa em."
"Vậy anh cứ để anh ấy ở đấy đi em sẽ tới đón anh ấy."
"Ừ vậy nhờ em vậy."
"Không có gì đâu anh rể."
Thế là cô nói với Dĩ Linh là cô ra ngoài có việc có thể không về được và chạy đến khách sạn nơi mà anh nghỉ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT