Cô có nghe về đám phụ nữ Thất Thải này. Nghe nói, họ là bảy nữ sinh đại học, vào tháng trước, bảy nữ sinh này tung hình thật lên diễn đàn, bỗng chốc tên tuổi của họ nổi tiếng.

Cho tới bây giờ cô không thích đi dạo diễn đàn, đối với những chuyện không liên quan đến mình, cũng không có hỏi. Nhưng mà, cô lạnh nhạt như vậy, lại bị người ta làm thành quả hồng mềm mà nhéo.

Điều này thì không thể được, cô còn chưa kịp mở miệng hỏi, thì đám người Thất Thải này lại mở miệng nói xấu trước rồi.

【 Trước mặt 】 Trong Mộng Tầm Hoan: Thiên Địa Không Tha, anh nói ID của tôi cho ai biết hả? 

Nghĩ tới nghĩ lui, cô nghĩ mình nên trực tiếp hỏi rõ ràng, cô cũng muốn biết, Thiên Địa Không Tha sẽ trả lời như thế nào.

Lúc mới vừa vào trò chơi, cô làm quen với Thiên Địa Không Tha, Say Tây Phong, Đóa Bảo, Điềm Điềm Mưa Bụi, Thượng Đế Chiếc Nhẫn, sáu người cùng nhau họp thành đội luyện cấp, tiếp theo thành lập bang phái 【 Độc tôn 】, sau đó lại giành được vương vị nước Yến, trong lúc này tuy chỉ có bốn tháng ngắn ngủn, nhưng cũng đã trải qua tất cả mưa gió, nếu như có thể, cô hy vọng có thể quý trọng những tình của cách mạng cùng bọn họ. 

【 Trước mặt 】Thiên Địa Không Tha: Tiểu Hoan, tôi chưa bao giờ nghĩ đến, cô lại là một người như vậy! Tôi rất thất vọng về cô!

【 Trước mặt 】 Thất Thải Hà: Anh rễ Thiên Địa, anh và tiện nhân đó có cái gì để nói chứ, làm chuyện độc ác như vậy, lại còn giả bộ vô tội, thật sự không biết xấu hổ!

【 Trước mặt 】 Thất Thải Miên: Trong Mộng Tầm Hoan, cô phát thiệp(thông tin, bài viết) trên diễn đàn như vậy là có ý tứ gì? Tối nay anh rễ Thiên Địa muốn kết hôn với chị Áo Cưới, cô phát thiệp ra ngoài như vậy, làm Tiểu Tam còn muốn cướp hôn hay sao?

Diễn đàn? Thiệp?

Đây là cái gì cùng cái gì chứ?

【 Trước mặt 】 Trong Mộng Tầm Hoan: Thiên Địa Không Tha, chỉ cần anh nói cho tôi biết, anh nói cho ai biết ID của tôi là được!

【 Trước mặt 】Thiên Địa Không Tha: Rốt cuộc cô muốn như thế nào? Cô nói cô về nhà, nhưng tôi vừa online thì bị ID của cô đá xuống, không phải cô online còn có thể là ai? Cô hỏi chuyện này để chứng minh cái gì? Nói cô trong khoảng thời gian này không có ở đây, cô không phải là tôi? Tôi cũng muốn tin, nhưng mà, ngoại trừ cô ra, ai còn có thể quen thuộc chuyện giữa chúng ta như vậy? Cô nói đi! Tôi thật sự thất vọng về cô, cô biết không?

Hạ Thiên Vũ bất đắc dĩ thở dài, tại sao thấy giải thích càng nhiều, thì tâm tình của cô lại càng không thoải mái đây?

【 Trước mặt 】 Trong Mộng Tầm Hoan: Được rồi, chuyện khác không có gì đáng nói.

【 Trước mặt 】 Thiên Địa Không Tha: Không có gì đáng nói? Làm ra chuyện như vậy, tại sao không có một lời giải thích? Cô không giải thích cho tôi, rốt cuộc nước Ninh cho cô lợi ích gì, cô phải làm như vậy?

Nước Ninh? Hình như cô và người của nước Ninh không quen......

Quốc vương Nước Ninh là Ngôi Sao Lãnh Tuyệt, hoàng hậu nước Ninh là Tử Sắc Phong Linh Vương, những người khác, cô thật sự không quen biết ai cả. 

Thôi, nếu bọn họ tin rằng cô là nội gian, cô có giải thích nhiều hơn nữa cũng vô ích, chẳng bằng đi tìm hiểu rõ ràng toàn bộ chuyện này. 

【 Trước mặt 】 Thất Thải Áo Cưới: Được rồi, chúng ta tới đánh BOSS, cũng không phải là tính nợ cũ, cần gì phải như thế chứ? Hơn nữa, người ta cũng biến thành cấp 1...... Hòa thuận thôi!

【 Trước mặt 】 Bảy Sắc Cầu Vồng: Chị Áo Cưới, chị đó, chính là lòng dạ thật sự quá tốt!

Không ngờ người xấu người tốt bọn họ cũng làm?

Trong lòng Hạ Thiên Vũ uất ức, rất uất ức!

Đột nhiên ở bên cạnh cô nhảy ra mấy phóng viên nhiều chuyện, khi bọn họ nói chuyện, mà chẳng có một người nào lên tiếng, thật đúng là kỳ lạ.....

Đang lúc cô suy nghĩ có nên logout hay không, vẫn là logout thì tốt hơn, nhưng mà lúc logout, chợt hiện lên một lời nói, nhìn lại một lần nữa, vậy mà BOSS lại xuất hiện.

Đám người kia mới vừa rồi vẫn còn nói ở bên cạnh cô, đã xông tới đánh BOSS rồi.

Cô đứng ở ngoài phạm vi tấn công BOSS, yên lặng nhìn lượng máu BOSS, muốn đợi sau khi BOSS chết thì đi lên giành ít đồ kia, dù sao loại BOSS dã ngoại này, rơi ra ngoài gì đó, ai cũng có thể cầm! 

Nào có thể đoán được, lúc BOSS chỉ còn sót một chút xíu tí máu, bỗng nhiên lại lóe lên một lời thoại, cô nhìn lên lần nữa, BOSS ngã xuống đất rồi, hình như, mấy người Thiên Địa Không Tha cũng phơi thây rồi......

Hạ Thiên Vũ sợ ngây người, vội xông tới vừa nhặt đồ, vừa tìm kiếm nguồn gốc, lại thấy Đại thần đứng ở đầu đường, phong thái mê người......

Đêm Diệc Hàn?!

Lần này Hạ Thiên Vũ kinh ngạc và sợ hãi luôn rồi, Đêm Diệc Hàn lại tập kích bất ngờ tiện thể giết nhóm người Thiên Địa Không Tha!

【 Trước mặt 】 Thiên Địa Không Tha: Đêm Diệc Hàn, anh có bệnh!

【 Trước mặt 】 Bảy Sắc Cầu Vồng: Đêm đại thần, tại sao anh lại tập kích bất ngờ chúng tôi? Còn cướp BOSS của chúng tôi ( khóc lớn)

【 Trước mặt 】 Bách Hiểu Sanh: Ôi mẹ nó! Đêm đại thần thoáng cái giết chết năm người, quá mạnh mẽ! ( cúng bái)

【 Trước mặt 】 Vạn Sự Thông: Chẳng lẽ Đêm đại thần và nhân yêu này có JQ? ( nghi ngờ)

【 Trước mặt 】 Thất Thải Hà: Đó là vật mà chúng ta đánh rơi, đồ Lessbian! Không cho cô nhặt!

Ha ha, càng không cho cô nhặt, cô lại càng muốn nhặt!

Nhìn xong câu nói của Thất Thải Hà, Hạ Thiên Vũ giành được vật phẩm của BOSS rơi xuống càng vui vẻ hơn, giống như, còn có lúc trước nhóm người đó vây xem cô......

Thật ra thì Hạ Thiên Vũ cũng không hiểu, tại sao đại thần lại muốn giết nhóm người Thiên Địa Không Tha?

Nhưng mà, Đêm đại thần từ đầu đến cuối chỉ là đứng ở nơi đó, không nói một lời.

......

Thành phố S.

Trong phòng khách rộng rãi mà sạch sẽ, tâm tình của Mỗ cường hào rất tốt đang thao tác nhân vật "Đêm Diệc Hàn", nhìn kênh trước mặt nói vui vẻ, mọi người giành giật vui vẻ, chuẩn bị đánh chữ tới tranh công một phen.

Bỗng nhiên, sống lưng Mỗ cường hào chỉ cảm thấy lạnh lẽo một hồi, dừng một chút, ngẩng đầu nhìn lại sau lưng, chống lại cặp ánh mắt lợi hại kia, không khỏi cười cười xấu hổ, nói: "Lão đại, dù sao tôi cũng không có cứng rắn!" Sau đó, anh thu hồi móng vuốt, trong lòng vẫn còn sợ hãi đứng dậy, cười theo.

Người nào đó nhìn lướt qua màn hình máy vi tính, chỉ nói: "Lập tức tập kích bất ngờ năm giây, tâm tình của tôi rất tốt?"

Mỗ cường hào cười khan một tiếng, vội vàng lắc đầu nói: "Tôi thấy cậu tắm một lúc lâu mà không ra, thấy BOSS chết, cho nên tranh thủ giúp anh giành điểm! Nhưng điểm này bị bọn họ chiếm rồi, thuận tiện tôi giết bọn họ......" 

Người nào đó đúng là mới vừa tắm xong, trên tóc vẩn còn ươn ướt, dính vào trên trán, luôn có mùi vị mê người như vậy, cũng may, trước mặt người nào đó cũng là đàn ông......

Giết cũng giết rồi, dù sao anh cũng không để ý đến việc có nhiều kẻ địch hơn.

Kênh trước mặt vẫn nói chuyện không ngừng, không ngừng chửi rủa, hỏi Đêm đại thần tại sao lại tập kích bất ngờ bọn họ, vì vậy, người nào đó cầm laptop, dựa vào trên ghế sô pha, đặt laptop trên đùi, tiện tay đánh ra một hàng chữ: Các người ngăn cản tầm mắt của tôi.

Ngụ ý là, bởi vì các người cản trở ánh sáng của tôi, cho nên, giết các người, không có thương lượng......

Sau khi đánh xong hàng chữ này, anh ngẩng đầu nhìn Mỗ cường hào, hỏi: "Đến làm gì?"

Mỗ cường hào vội nói: " Không phải Vương Miễu đi thành phố X sao? Hôm nay, anh ta  gọi điện thoại nói với tôi, có lẽ anh ta sẽ về trễ mấy ngày, vụ án của chú anh ta còn chưa có giải quyết xong, anh ta còn phải ở lại trường học đó tạm thay mặt hiệu trưởng mấy ngày!"

"Trong điện thoại anh ta nói cho tôi biết." Người nào đó hời hợt, tiện tay để laptop trên ghế sô pha.

Mỗ cường hào ngồi ở một bên nghe, kích động nói: "Lão đại, anh biết không? Tôi gọi điện thoại cho Vương Miễu, anh ta nói cho tôi biết anh ta bị luật sư Kiều tát một cái! Tôi buồn cười muốn chết!" 

"Bị Kiều Y đánh?" Người nào đó nhíu mày, cảm thấy ngoài ý muốn.

Mỗ cường hào hưng phấn gật đầu, nói: "Đúng vậy đúng vậy! Nói là trong nhà luật sư Kiều có một Lolita, nhìn thấy anh ta đã kêu người xấu, làm hại Kiều luật sư gấp gáp, dẫm lên một chậu nước, khiến cả người ướt đẫm, vừa lúc bị Vương Miểu nhìn thấy, vì vậy Vương Miểu bị ăn một cái tát, anh nói Vương Miểu có phải rất xui xẻo hay không?"

"Tiểu Hoan Hoan......" Ngược lại người nào đó ý vị sâu xa đọc ra tên Lolita.

"Ah? Tại sao anh biết này tên của Lolita?" Mỗ cường hào kinh ngạc.

Người nào đó cười khẽ, nói: "Cậu biết mẹ của cô bé là ai không? Đó là bạn gái của tôi."

"À? Lão đại, anh có bạn gái lúc nào? Lại là một phụ nữ đã có chồng?" Mỗ cường hào vô cùng kinh ngạc.

"Hỏi nhiều như vậy làm gì?" Người nào đó không muốn giải thích.

Chỉ là, nhiều năm không gặp như vậy, không biết, không biết cô có khỏe hay không?

Đột nhiên, máy vi tính của anh  phát ra âm thanh nhắc nhở.

Anh nhíu mày ngưng lại, ôm laptop qua, lại thấy trò chơi vẫn online, nhưng trên màn ảnh xuất hiện một cửa sổ báo cáo sai.

"Trò chơi xuất hiện sai lầm, xin logout đăng ký lần nữa!" Mỗ cường hào lại gần, lẩm bẩm, sau đó buồn bực không dứ: "Ah? Chưa từng có xuất hiện qua tình huống như thế!"

Người nào đó nâng khóe môi lên mỉm cười, nói: "Có người điều tra số liệu trò chơi."

"Điều tra số liệu?" Mỗ cường hào tỏ vẻ không hiểu.

"Đối thủ của chúng ta, hình như cũng là cao thủ máy vi tính." Người nào đó cười khẽ, nhìn mấy người trong trò chơi, ánh mắt trở nên sâu xa.

------ Lời ngoài mặt ------

Nam chính xuất hiện rồi

Thất Thải: Tại sao lại muốn tập kích bất ngờ chúng tôi?

Người nào đó: Cản trở tầm mắt của tôi...

Hống hống hống, có phải rất giận người hay không.....

......

Mời mọi người ~

Mời nhắn lại ~

Các loại mời oa ~

Mọi người nhanh đến đây chén đi ~

( Một linh làm bộ đáng thương vung khăn tay  nhỏ)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play