Tất cả mọi chuyện đều thuận lợi,cha của William và Nhượng trước kia đã từng giúp qua Carlos cho nên sau khi lấy lại 100 vạn USD tiền thế chấp đã giao cho cha mẹ Diệc Văn cũng không hỏi đến chuyện này. Mà Á Tư nhờ vài người bạn tra chi tiết về họ, kết quả rất nhiều chuyện năm xưa đã trồi lên mặt nước. Nguyên lai Phương Diệc Văn căn bản không phải con của người nhà kia, chỉ là con của một bà con họ hàng xa của họ, bọn họ vì lừa gạt không ít số lượng vàng di sản để lại mới giả ý thu dưỡng Diệc Văn. Mà mọi người không nghĩ tới chính là,người lừa Lạc Hải đến Hoa Kì trước kia thế nhưng lại là đứa con của người đàn ông kia. Vì thế mọi người thiết bộ,trước tiên là khiến cho công ty người đó phá sản, hơn nữa ngoại trừ con gái của họ,3 người khác đều phạm vào tội kinh tế đi vào nhà lao. Phương Diệc văn cũng lấy lại tài sản vốn thuộc về bản thân.Tất cả giai đại hoan hỉ(tất cả đều vui mừng).
Cùng lúc đó,công ty VR tuyên bố sẽ nâng cấp trò chơi vào cuối tuần, tạm ngừng trò chơi 2 tuần,2 tuần sau sẽ công bố kế hoạch thu phí của《 Ngũ Hành ONLINE》. Vả lại cũng chế tạo Thương Thụy Miên(chiếm giữ giấc ngủ) rồi sau 1 tháng sẽ đem ra bán,đồng thời lúc bán ra cũng sẽ chấm dứt công trắc của《 Ngũ Hành ONLINE》,hồ sơ trước kia của trò chơi sẽ giữ lại.
2 tuần sau
Biệt thự mà Phương Diệc Văn bị nhốt lúc trước hết sức náo nhiệt, vài chiếc xe ngừng lại ở đằng trước, nhìn lại, dĩ nhiên là chuyển nhà rồi. Ngoài cửa, Á Tư và Nhượng chỉ huy công nhân đem mấy cái vật dụng lớn vào.Trong nhà, Khải Lân, Chí Lân cầm khăn và chổi lau lau chùi chùi quét tước vệ sinh, ở phòng bếp, Lạc Hải tỉ mỉ chế tác điểm tâm nhỏ sở trường của cậu,ngoài ra còn đốt một hũ cà phê. Mà Diệc Văn cầm một xấp giấy trên tay, ở mỗi phòng gián cái gì đó, nhìn gần thì thấy tờ giấy trên cửa viết,dòng chữ Lăng Vân,Mạc Nhật. Sao lại thế?
Nguyên lai a, nguyên nhân là bởi vì suy nghĩ không bình thường của Nhượng bộc phát.Sau khi mọi nguyện chấm dứt, bởi vì trò chơi phải nâng cấp, William và Phong Lân phải tăng ca cả ngày, mà Á Tư với Nhượng nhàm chán,môi ngày đều lang thang ở cửa nhà Lăng gia, quả thực đem nơi này trở thành cái ổ thứ hai. Vì thế hôm nào đó, Khải Lân rời khởi biệt thự của Diệc Văn, mà Nhượng ngồi ở trên sô pha Lăng gia, đột nhiên nói: “Chí Lân, Lạc Hải,sao chúng ta không ở chung đi? Đỡ cho ta và Á Tư luôn chạy tới chạy lui,nói với Diệc Văn luôn đi, miễn cho Lăng đại ca môi ngày cứ chạy qua bên kia.” Á Tư lập tức giơ hai tay đồng ý,Lạc Hải vẫn là mỉm cười như ông già, không phản đối.Chí Lân nói: “Nhưng mà nghỉ ở đâu đây?Chỗ này của chúng ta không có nhiều phòng như vậy đâu a?”
“Bên ngoài quá trời. Ta ra tiền là được rồi.” Á tư vội vàng nói. Vốn là muốn cậu ở nhà anh nhưng tưởng tượng đến cha mẹ đều ở đó, làm gì cũng không tiên nên liền đề nghị thuê một phòng ỏ.
“Ta không làm chủ được,muốn thì hỏi ý kiến của đại ca đi.” Chí Lân mặc dù có chút tâm động nhưng cũng không phải là chuyện cậu có thể đáp ứng.
Vừa lúc Khải Lân và Diệc Văn đi vào.Sau khi nghe xong ý kiến của mọi người,Diệc Văn nghĩ nghĩ,nói: “Không bằng mọi người ở chỗ của ta đi? Dù sao ở đó phòng cũng nhiều.”
Có phòng,xem mọi người có đồng ý hay không. Khải lân nguyên bản không muốn phiền toái người ta nhưng tưởng tượng đến có thể chăm sóc Diệc Văn nhiều hơn, miễn cho y cứ suy nghĩ miên man nên cũng đồng ý, nhưng nói rõ, bản thân nhất định phải đưa tiền thuê nhà, Á Tư và Nhượng cũng vậy.Sau đó họ gọi điện thoại cho William và Phong Lân đang ở công ty làm đến sứt đầu mẻ trán, hai người cũng đồng ý,vì thế mọi người bắt tay vào việc chuyển nhà.Ngoại trừ Phong Lân và William, những người khác đều lĩnh chức,chuyện chuyển nhà cứ như vậy mà định. Vì thế mới có một màn kia.
Trở lại ngày chuyển nhà, buổi tối, sau khi mọi người sửa sang phòng lại,nằm xuống không muốn nhúc nhích.William và Phong Lân trở về thấy trên sô pha có mấy người nằm nhão ra, kỳ thật chỉ có ba người Á Tư,Nhượng và Lăng Vân mà thôi. Vì thế cho họ ngồi thẳng lại, nói có kinh hỉ.Sau khi đợi mọi người ngồi vào chỗ của mình, chỉ thấy có người đem mấy vật lớn tiến vào,đếm đếm có 8 cái.
“Đây là cái gì a?”
“Phát minh Thương Thụy Miên mới nhất của công ty VR đó.” Phong Lân cười hì hì vạch trần đáp án,cũng giới thiệu Thương Thụy Miên cho mọi người.”Mang mũ giáp chơi trò chơi, cực kì mệt.Vì thế chúng ta phát minh ra cái này. Ngươi có thể nằm ở trong chơi trò chơi. Hơn nữa bên trong Thương còn có hệ thống mát xa, đồng hồ báo thức,còn có quản dinh dưỡng nữa chứ. Ngươi có thể chỉnh thời gian tự động mát xa,mát xa phương vị từ từ,vả lại còn có thể đặt chuông báo phòng ngừa chơi quá độ.Còn mấy quản dinh dưỡng, nếu ngươi chỉnh thời gian, lúc đến giờ thì sẽ tự động sáp nhập huyết quản của ngươi, tiến hành đưa dinh dưỡng đường gluo-cô vào. Hơn nữa Thương Thụy Miên có thể hoạt động liên tục bốn ngày, đây là thời gian cực hạn của trò chơi mà chuyên gia tính ra. Một khi ngủ bên trong 4 ngày, mặc kệ ngươi không nguyện ý cũng sẽ logout thay người và đánh thức ngươi.Cái này rất không sai đó.Hai giờ sau mới chính thức bán ra,mấy cái này đều là do ta và William lợi dụng chức quyền lấy tới đó. Cho dù không chơi trò chơi,mát xa một chút cũng rất thoải mái.”
“Oa, quá tuyệt vời.” Nhượng là người đầu tiên nhảy lên, mở đóng gói ra, đi vào nằm thử một chút lại bị William kéo ra.”Diệc Văn, ngươi thấy mấy cái này để đâu mới tốt?”
Đồ vật thể trọng lớn, lại có tới 8 cái, Diệc Văn suy nghĩ “Đem tới nhà kính được không?Chỗ đó rộng vả lại điều kiện ở đó cũng tốt.” Nói xong liền nhìn Khải Lân, thấy hắn gật đầu, Diệc Văn cũng không tự chủ được nở nụ cườo. Không biết vì sao, thấy hắn đồng ý quan điển của mình thì mình rất là vui vẻ..
Về 8 đồ vật to lớn được mang vào trong nhà kính. Mọi người đi vào trước mát xa một phen, trước tiên thể nghiệm cảm giác đi ngủ một chút,đương nhiên 100% là bị lôi kéo. Sau đó William ném cho mọi người một quyển sách hơi mỏng.
“Đây là cái gì?” Á Tư chỉ vào hỏi.
“Trò chơi đổi mới rất nhiều, cho nên người mua Thương Thụy Miên đều có một bản thuyết minh và thời gian trò chơi 3 tháng.” William giải thích.”Xem một chút đi, khi đi vào mới có lợi.”
Mọi người đọc sách rồi đồng loạt nhìn về phía Diệc Văn.Cao nhân đã gặp qua là không quên được ở đây,mình sao lại đi cố sức xem? Hơn nữa xem cũng không hẳn là sẽ nhớ được.
“Đưa cho ta.”Thấy mọi người nhìn mình như thế, Diệc Văn đành phải cười cười nhận sách, những người khác tiếp tục oa trong Thương Thụy Miên tiến hành mát xa nghiệp lớn. Khải Lân và Diệc Văn cùng ngồi trong vườn hoa.Trong không khí vui vẻ, trò chơi rút cuộc cũng mở.Tám người đầy lòng tự tin đều là những người bạn tốt, nằm trong Thương, chờ mong một cuộc hành trình Ngũ Hành hoàn toàn mới.