Đi nửa ngày, trời cũng muốn tối,sương mù cũng thay đổi, tuy rằng Hoả Nhãn Kim Tinh của Lăng Vân đã đến cấp 8, nhưng mà đây là một khí trời ác liệt, đường cũng vẫn như cũ,thật phí sức,hắn bắt đầu oán giận cái thời gian nhanh chóng trôi qua trong trò chơi này rồi.
“Mệt không? Nghỉ chút đi.” Mạc Nhật vẫn song hành cầm tay hắn cũng hiểu được thời gian trôi qua quá nhanh, thậm chí còn hy vọng con đường này cứ đi mãi vậy đi, không phải hắn không yêu huynh đệ, dù sao Tra Tra Tạc cũng không nguy hiểm cho lắm, không chết được,còn có thể tay trong tay lộ liễu với Lăng Vân đi về phía trước,mà cả một đường đi không ai quấy rầy thật sự là quá sung sướng. Mạc Nhật cười thầm trong lòng, sau khi phát hiện ra tình cảm của mình đối với Lăng Vân có điều khác biệt thì bản thân mình luôn luôn chuẩn bị kế hoạch lừa gạt bà xã, vì lý do này,Tra Tra Tạc không tính là gì.(Ellie: khổ Tạc Tạc quá,bị a nó bỏ rơi theo vợ)
“Không, đúng rồi, Mạc Nhật, ngươi có nghe thấy thanh âm gì không a?”Chung quy vẫn cảm thấy được là có âm thanh gì đó truyền đến, hình như là...... Tiếng ngáy???”Là từ bên kia truyền đến, chúng ta qua đó nhìn xem.” Nói xong đến tới nơi phát ra âm thanh,tất nhiên là không quên giữ chặt Mạc Nhật. Ngoan ngoãn theo sau Lăng Vân, ai kêu chính mình ở giữa cái lớp sương mù dày đặc này lại giống hệt như người mù. Hai người đi chưa được mấy bước liền thấy một cái sơn động, thật ra thì chỉ có Lăng Vân mới thấy, đi vào sơn động,thấy thật là khác với bên ngoài a,bên trong thế nhưng một chút sương mù cũng không có, Mạc Nhật cuối cùng cũng có thể thấy rõ đường đi, nhưng mà hắn cũng bực mình bởi vì không thể dắt tay người trong lòng.Lăng Vân cũng mặc kệ hắn nghĩ gì, bước nhanh vào phía trong của động, đi đi, tiếng ngáy càng ngày càng vang, thậm chí còn có thể nghe được có người đang nói mớ. Lại đi một lát, đi tới trước mặt một ánh cửa đá lớn, mở ra một cái khe, tuy rằng không lớn nhưng hai người vẫn có thể đi qua, vào cửa đá thì mới biết được cái gì là hi vọng của một thôn a, bên trong như là một hoa viên rộng lớn.Trồng đều là cùng một loại hoa hồng,nhưng cũng không phải hoa hồng,đóa hoa không biết tên, đỏ như máu, mỗi một cành đều cao khoảng nửa người, mà âm thanh hình như là từ giữa hoa viên truyền đến.
“Đi vào nhìn xem chút đi.” Lăng Vân nói xong liền đi đến giữa bụi hoa, Mạc Nhật muốn giữ hắn lại cũng không kịp,tay Lăng Vân đã đụng chạm tới đóa hoa, bốn phía hô một cái liền có gì đó chạy ra,di chuyển rất nhanh bên người bọn họ.
“Là người đánh lén Vụ Sơn trấn......” Hai người lập tức tiến vào trạng thái phòng bị nhưng mà bóng đen vẫn không ngừng di chuyển rất nhanh bên người bọn họ,cũng không công kích, hơn nữa còn giống như vô ý đẩy bọn họ xa khỏi hoa viên,hai người nhìn thấy ý đồ của họ liền dùng tư tán gẫu trao đổi, Mạc Nhật công kích một chiêu thường, thừa dịp vòng tròn của bóng đen có chút lộn xộn, kéo Lăng Vân phóng vào giữa hoa viên, sau đó......
“Trời ạ, này......” Bọn họ tuyệt không ngờ khi nhìn thấy cảnh thế này. Giữa hoa viên là một thảm cỏ mềm mại, nằm ở phía trên cũng không ít gì,người cũng có động vật cũng có, nhìn dáng của họ hình như đều là đang ngủ, âm thanh cũng là từ nơi này truyền đến, ở giữa tất nhiên là Tra Tra Tạc.
“Này, đây là chuyện gì a?” Tuy bọn họ nghĩ tới trăm ngàn tình huống của người bất tích nhưng nhất định không nghĩ là loại này. Mạc Nhật đi đến bên cạnh Tra Tra Tạc đang ngủ say sưa,cười khổ gọi hắn dậy.Không nghĩ tới là kêu sao cũng chẳng tỉnh.Đúng lúc hắn vừa định dùng chân đạp thì bóng đen vừa mới vây quanh bọn họ đã đi vào nơi này, bọn Lăng Vân cuối cùng cũng thấy được bộ mặt thật sự của bóng đen, một đám mặc trang phục Ninja chính là ——khỉ?!
“Vô dụng, bọn họ là bị phấn hoa của Tuyết Vụ hoa thổi vào cho nên mới mê man như vậy. Chỉ có nước của rễ hoa mới làm được bằng không thì sẽ không tỉnh.” Ninja khỉ đứng đầu nói.
“Các ngươi là gì vậy? Những người này đều là các ngươi bắt tới đi? T5ai sao lại làm như vậy.” Mạc ngày chất vấn đến.
Ninja khỉ đứng đầu cười khổ một chút,nói: “Chúng ta giống các ngươi cùng là nhân loại, từ nhỏ đã ở Vụ Sơn lớn lên.”Thấy ánh mắt kinh ngạc của Lăng Vân và Mạc Nhật, nó tiếp tục nói: “Các ngươi không tin sao? Đúng vậy, với bộ dáng bây giờ thật sự rất khó để người tin tưởng.”
Lăng Vân nhận không ra nỗi buồn của người ta, thấy bộ dáng đau lòng của người đứng đầu kia vội vàng đi đến an ủi: “Ngươi không sao chứ? Chúng ta không phải cố ý. Có thể đem mọi chuyện nói cho chúng ta biết không?”
“Được,nhưng thỉnh ra ngoài, nơi này không quá an toàn.” Nói xong, Ninja đứng đầu làm tư thế mời, hàng ngũ của mấy người kia cũng làm ra một con đường.Lăng Vân cùng Mạc Nhật chần chờ một chút liền theo phía sau nó đi ra ngoài.
Ra khỏi cánh cửa đá khổng lồ, cái người đứng đều kia quẹo bảy tám vòng, đem Lăng Vân và Mạc Nhật đưa vào mặt bên trong hang,một đại sảnh rộng lớn, bên cạnh còn có rất nhiều hang nhỏ, ở trong còn có bày giường đá, ghế đá,v…v.., nhìn qua thì giống như là căn phòng sinh hoạt thường ngày, có một số cái đầu của các Ninja nhô ra, tò mò nhìn bọn Lăng Vân, xem ra nơi nhóm Ninja ở chính là đây. Tên đứng đầu mời bọn họ đến một cái động hơi lớn.
“Mời ngồi, hai vị.” Rồi phái người đem hai chén trà lại đây..
“Cám ơn” Lăng Vân nhấc chén trà lên vừa định uống thì nghe thấy Mạc Nhật nói với hắn ở tư tán gẫu ‘ Tốt nhất là nên cẩn thận một chút. ’ vì thế liền buông trà xuống. Thấy chuyện như vậy, đối phương cũng chưa nói gì, chính mình bưng chén trà đưa lên miệng rồi giới thiệu: “Ta tên là Tố Trát Tạp, là thủ lĩnh đương nhiệm của Tạp Mạc tộc.”
“Tạp Mạc tộc? Các ngươi vẫn ở trong Vụ Sơn sào?Tại sao lại chưa hề nghe người Vụ Sơn trấn nói qua?” Lăng Vân tò mò hỏi.
“Tạp Mạc tộc chúng ta chính là những con người đầu tiên mà Nữ Oa nương nương vĩ đại tạo ra,vẫn sống ở đỉnh Vụ Sơn này, rất ít khi xuống núi vì địa thế đỉnh Vụ Sơn rất nguy hiểm mà người lên cũng chẳng nhiều cho nên sự tồn tại của chúng ta đa số người không biết.”
“Các ngươi nói các ngươi là con người nhưng tại sao bề ngoài lại khác với người thường như vậy?” Mạc Nhật vẫn rất nghi ngờ.
“Ai.Đây đều là do đứa nhỏ của ta.” Trát Tạp thở dài, tiếp tục nói đi.”Chúng ta biến thành như vậy tất cả đều bởi vì Tuyết Vụ hoa. Nga, Tuyết Vụ hoa chính là bông hoa màu đỏ mà các ngươi nhìn thấy lúc nãy.”
“A? Vậy chúng ta có biến thành khỉ luôn hay không a?” Lăng Vân lập tức la lên, hắn không muốn biến thành khỉ cho dù là trong trò chơi cũng vậy, mà Mạc Nhật tuy không lên tiếng nhưng theo nhìn biểu tình của hắn lập tức biến thành cứng ngắc thì cũng biết được rằng hắn cũng không muốn.
“Nga, xin chớ lo. Các ngươi sẽ không, tuy rằng ta không biết vì sao nhưng các ngươi vừa nãy ở trong hoa viên cũng không có bị phấn hoa của Tuyết Vụ hoa làm cho mê man nên ta nghĩ phấn hoa này chắc là không có tác dụng với các ngươi.” Trát Tạp trấn an.
“Nga, hoàn hảo.” Lăng Vân thở phào nhẹ nhõm,rồi nghĩ đến gì đó lại vội vàng hỏi, “Ngươi nói như vậy thì lúc ngủ cũng sẽ biến thành khỉ?Bạn của chúng ta ngủ bên kia,sao hắn không có biến hóa gì a?”
“Bởi vì sau khi mê man bảy tuần bốn mươi chín ngày, mới bắt đầu biến dị, chắc hắn chưa tới.”
“Kia......” Lăng Vân còn muốn hỏi lại bị Mạc Nhật đánh gảy: “Trước tiên là nghe vị trát tạp này sẽ nói gì với chúng ta.Dù sao Tra Tra Tạc cũng đã ngủ, bây giờ nói nhiều cũng vô dụng, không phiền thì nghe biện pháp giải quyết một chút.” Không phải là Mạc Nhật lạnh lùng nhưng mà làm thương nhân, dưới tình huống gì thì giữ vững bình tĩnh là tốt nhất, huống chi đối với hắn nơi này chỉ là một trò chơi.
“Như vậy,xin các ngươi kiên nhẫn nghe ta đem mọi chuyện từ đầu tới cuối kể lại.” Uống một ngụm trà, Trát Tạp bắt đầu nói: “Chuyện này phát sinh vào sáu năm trước, khi đó, bề ngoài của ta cùng tộc nhân không có gì khác với các ngươi......”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT