Vi vui mừng, Cố Thập Bát nương làm quần áo mới cho người nhà, Linh Bảo và Linh Nguyên cũng không ngoại lệ .

Lúc này Linh Bảo mặc một thân áo màu vàng nhạt, búi tóc đơn giản, trong mấy tháng này nàng ăn no mặc ấm, sắc mặt hồng nhuận, xinh đẹp khả ái

Trong phòng mọi người đều nhìn qua, trừ Cố Ngư và Cố Càn chỉ tùy ý lướt qua liền dời tầm mắt, mọi người đều hứng thú đánh giá tiểu nha đầu này

"Tiểu thư nói gánh hát đến, muốn thiếu gia và các công tử đi ra vườn nghe hí." Linh bảo nói.

"Tốt, ta biết." Cố Hải đáp.

Thấy Linh Bảo đi ra, nhóm thiếu niên thu hồi tầm mắt, trêu ghẹo Cố Hải.

"Nguyên lai còn có thư đồng hồng tụ thiêm hương ..."

Nhà cố Hải có điều kiện như thế nào, mọi người đều biết, chỉ là lần này tiến vào nhà thấy hoàn toan bất bất đồng so với truyền thuyết

Vườn gọn gang sạch sẽ, bàn tiệc đầy đủ, vú già tuy rằng thiếu, nhưng biết cách tiến thoái khéo léo, nương cũng diu dàng đoan trang, muội muội thanh tú điềm tĩnh, vậy mà còn có thêm một tiểu nha đầu xinh đẹp nữa, vậy mà nói bọn hắn là ăn mày sao? Ăn mày mà như vậy, bọn họ đều muốn thành ăn mày!

Đối với những lời trêu ghẹo này, Cố hải không lộ ra ngượng ngùng, chỉ cười

“ nàng không phải nô bộc, không thể đường đột” hắn nói.

Mọi người tin hoặc không tin, nói cười một trận, uống thêm vài chén rươuj, ra vườn xem hí

Cố Hải nhìn Cố Ngư, Cố Ngư cũng nhìn qua, đưa ly rượu lên cười , Cố hải cũng cười, ngửa đầu ăn.

".. Học huynh lần này hơn một chút.." Hắn đến gần mấy bước, nhìn Cố Hải cười nói.

".. Ông trời thương xót..." Cố Hải hơi có chút cảm thán, hồi tưởng hết thảy, một năm trước bọn hắn vẫn là bần cùng , dựa vào bán của cải lấy tiền ăn qua ngày, mà đường học của mình , mắt thấy cũng là đứt đoạn, mà bây giờ, hết thảy nhờ muội muội sống lại, liền biến đổi….

Dựa theo muội muội nói, chính mình bây giờ hẳn đã không còn ở nhân thế nữa, nơi nào có thể đứng nơi này, hăng hái, nhận lời chúc mừng cùng hâm mộ của mọi người, hơn nữa, tiền đồ lớn còn mơ hồ thấy rõ phía trước

Ông trời thương xót, Cố hải thấy tâm lý nặng t rình trịch, hắn chỉ có thể kiên định làm người, mới không cô phụ sự ưu ái của ông trời

Chợt thấy ánh mắt lạnh lẽo như ở trren thân mình, tâm lý Cố hải không khỏi rùng mình, nhìn Cố Ngưu đối diện, lại thấy hắn đã chuyển ánh mắt, tay chậm rãi chuyển ly rượu

“… học đệ tài học hơn người, nhất định có thể làm moi người đều kinh ngạc..” Cố Hải suy nghĩ trong khoảnh khắc, nhìn hắn mỉm cười nói

Lời này trong ý hắn chính là, lúc trước Cố Thập Bát nương nói Cố Ngư liên tiếp giành được chức giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên. Lúc trước hắn còn không tin, không thể có khả năng một người trước đây không có tiến vào học đường học, sao có thể,,,”

Nhưng sau cuộc thi này, hắn tin, người này, quả nhiên không phải người bình thường.

Hắn không khỏi nhìn cố Ngư, thiếu niên dung mạo tuấn tú, hành động thong dong tao nhã.

Phát hiện hắn quan sát mình, Cố Ngư chuyển tầm mắt, nhìn Cố Hải nâng ly rượu, bờ môi thêm ý cười, hắn khẽ nhúc nhích làn môi, tựa hồ nói câu gì đó, thần sắc Cố Hải không khỏi ngưng tụ, tiếp tục nhìn cố ngư, vứt ly rượu xuống, tùy tay cầm áo khoác ngoài mà đi

Nhóm thiếu niên xem hí thét to, Cố Hải ở phía sau, thần sắc ngưng trọng. Hắn nói, vận số tốt của ngươi dừng ở đây

Tiệc rượu, sân khấu tiếng chiêng trống náo nhiêt, chứng kiến đều là tiếng nói cười ồn ào

“ tứ đệ muội, lần này tiêu không ít đi?” Tào thị cùng một phụ nhân thấp giọng hỏi.

Tiệc rượu này cũng làm Tào thị thất kinh, lúc này diện mạo cũng lộ ra mấy phần kinh hoàng.

Tiêu pha đợt này quả là nhiều, đương nhiên lúc này tại thành Kiến khang, tổ chức yến hội cũng không thiếu, , hơn nữa làm còn lớn hơn so với bọn họ, chỉ là , nhà họ có chút đặc thù, cô nhi quả mẫu không nhà cửa đất đai..

Tầm mắt Tào thị không tự chủ nìn Cố Thập Bát nương

“ Tiền chính là dung cho những việc này, xài hết lại có tiếp mà” Cố Thập Bát nương quay đầu , cười nói

Câu nói tuy ngắn gọn, nhưng vào tai người nghe lại không đơn giản

“ thập bát nương, tiền kiếm sao ? Chỉ cho nhóm thím , đại nương, để chúng ta cùng học…” Một phụ nhân trong sáng đẩy ra, cười đùa

“ bất quá là khai hiệu thuốc bắc, bán thuốc mà thôi “ cố thập bát nương biết ý tứ các nàng, sảng khoái đáp

“ hiệu thuốc bắc? nhà các ngươi mở hiệu thuốc bắc?” Những phụ nhân này thấy nàng nói chuyện, vội hỏi

Câu nói bán thuốc, Cố thập bats nương đã nói qua, nhưng những người phụ nữ này lặp lại, giọng điệu t rịnh trọng lên rất nhiều, hiển nhiên không coi câu nói này trở thành điều cười nhạo

Cố thập bát nương gật gật đầu, không nói chuyện, không phải nàng không nói, mà bên ngoài truyền tới tin mời nhận quà mừng

Nghe được một loạt danh tự trong nganh dược, các phụ nhân trong nhà đều kinh ngạc cười, nguyên lai hết thảy là có thực, chỉ có me con Tào thị là không cười

Bán thuốc các nàng cũng không lạ, nhưng sao mở được hiệu thuốc bắc, đặc biệt là được các hiệu dược lớn đều coi trọng?

Tin tức rất nhanh khi tiệc rượu kết thúc, mỗi nhà mỗi hộ trong Cô thị đều biết

“ Cái gì? Nàng là cao đồ lưu công? " Cố Trường Xuân nghe đến tin tức truyền đến, sắc mặt có chút cổ quái.

Có người bèn kể lai lịch và địa vị của Lưu công ra nói một lần

“ ta tự nhiên biết Lưu công là ai” Cố trường Xuân không bình tĩnh cắt lời , ngón tay xoa mặt bàn “ nàng là cao đồ của Lưu công?”

Hắn nói xong, nhịn không được cười ra tiếng

"Hoang đường" hắn thu cười, có ý giận, lông mày cau lại “ chỉ nói tuổi nàng nhỏ, thân phận nàng, cố nhạc vân lại là mệnh quan triều đinh, Tào thị xuất thân nho gia, thợ thủ công? Bọn hắn để cho nữ nhi của mình đi làm thợ thủ công? Dù là chết đói, ta nghĩ Tào thị cũng không để nàng đi bái thợ thủ công làm vi sư, làm theo nghề này>”

Thợ thủ công là cái gì, không được tham gia khoa khảo, không được vào bộ tộc sĩ công nông thương.

Thậm chí còn không có địa vị như thương hộ bởi vì có nhiều thợ thủ công là làm công hoặc mở cửa hàng nhỏ, nói trắng ra là, thợ thủ công không khác gì nô bộc

Đương nhiên, một số thợ thủ công có danh vọng, nhưng được như vậy là vì họ là chưởng quầy, khôg bị quản chế, không bị ký khế ước sinh tử

Nhưng dù sao, họ cũng chỉ là thợ thủ công mà thôi

“ Cố Nhạc Vân cả đời mê say công danh, tào thị nghiêm khắc tuân thủ đạo lý, sao lại để cho nữ nhi làm thợ thủ công? Tương lai làm sao phối hôn?” Cố trường xuân cười

Mọi người nhìn nhau, ta xem ngươi,ngươi nhìn ta, đích xác không thể tưởng tượng

“ Có lẽ không bái sư, chỉ là chỉ điểm đôi chút? Có người nói

“ Vậy sao được gọi là cao đồ?” Cố trường xuan cười giễu cợt

Thợ thủ công rất quan trọng danh nghĩa thầy trò, không bái sư, không đi vào lễ đại môn, ai dám thừa nhận quan hệ thầy trò

“ sự việc này là sao?”

“ hay dược Lưu công này là giả”

“… ngươi cho rằng những cửa hàng bán dược kia đều đần độn sao…”

Mọi người nhất thời nghị luân nhao nhao

Cố trường xuan xua tay ngăn cấm moi người nghi luận “ Không cần nói, kêu Tào thị đến hỏi liền biết, cái này sợ không ổn a…”

Lừa dối....

Tất cả mọi người đều nghĩ đến điểm này, nếu như Cố thập bát nương thực sự lừa bịp mới có tiền , như vậy một khi phát hiện, không nói đến tiền đồ Cố Hải bị hủy, ngay cả gia tộc Cố thị cũng bị liên lụy

Tộc nhân là gì, chính là cùng chung phuc họa

“ Nếu thật cả gan làm loạn tiến hành bịp bợm như thế…” thần sắc Cố trường xuan nặng trĩu, đứng dậy, ánh mắt nhìn mọi người chung quanh, “ liền mở từ đường, trừ khỏi gia phả.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play