Một cái sắc mặt vàng vàng, người trung niên lưng hơi cong - quần áo giản đơn từ trong phòng đi ra, trong tay bưng nồi dược đọng đầy nước, hình như là đang cọ rửa.

"Cái gì vậy hả?" Hắn rầu rĩ nói.

"Cao sư phó, có người muốn nhờ ngươi bào chế dược liệu." Tiểu hỏa kế cười nói, vừa chỉ vừa chậm rãi đi tới chỗ Cố Thập Bát Nương.

"Không làm." Cao sư phó đến mắt cũng không nâng, lời nói rõ ràng, tay run rẩy bưng nồi dược lên, tay kia nắm vải bố chà lau.

Tiểu hỏa kế thực xấu hổ, "Ngươi, người nầy, sao lại đối khách ăn nói như vậy..."

"Ta đã muốn từ công, người này là khách của ngươi, không phải khách của ta." Cao sư phó thanh âm buồn bực nói, vẫn như trước không ngẩng đầu lên.

Tiểu hỏa kế không có cách nào, lúng túng nhìn về phía Cố Thập Bát Nương.

Cố Thập Bát Nương nét mặt có hơi kích động, nàng đến gần vài bước, đứng ở trước mặt Cao sư phó, mũi có chút hơi cay cay.

Chính là hán tử nhìn qua thật không tốt này cùng với nàng hiệp trợ đem Thuận Hòa Đường nguy khốn ngập đầu vựt đậy, có lẽ bởi vì người kia ít thấy được bề ngoài sách dược, nhưng Cố Thập Bát Nương hiểu được, hắn ít nhiều cũng là thương tiếc chính hắn một mình bơ vơ không nơi nương tựa - mang danh người của Thiếu nãi nãi.

"Nha đầu nhà ta nếu còn sống, cùng Lâm thiếu nãi nãi giống nhau rất nhiều..." Hắn trông chừng lửa lớn, ngọn lửa vọt lên phản chiếu hai mắt hồng hồng, "Nếu nàng còn sống, ta tình nguyện theo nàng làm một người thợ bình thường, sẽ không như vậy đi làm vợ người ta..."

Cao sư phó cảm thấy có người đến gần, rất là tức giận, mất kiên nhẫn ngẩng đầu nói: "Ta nói không làm dược chính là không làm, dược có nhiều, lại đi tìm là được..."

Lời của hắn nói được một nữa, thanh âm liền trầm xuống, có chút kì quái nhìn cô nương trẻ tuổi trước mắt này, thần tình hình như rất...kích động...? Rất có vài phần cảm giác đồng hương gặp đồng hương nước mắt lưng tròng...

"Cao sư phó.." Cố Thập Bát Nương hít một hơi thật sâu, cắn cắn môi dưới, đưa tay về phía sau, Linh Nguyên lập tức đưa qua một bao dược, "Làm phiền ngươi giúp ta nhìn xem..."

Cao sư phó sắc mặt cứng ngắt, cũng không có chìa tay đón lấy.

"Tiểu ca", Linh Nguyên đột nhiên đối tiểu hỏa kế đang nhe răng nhếch miệng đứng một bên nói, " Làm phiền ngươi đem ấm ngâm trà đến..."

"Hảo." Tiểu hỏa kế thật cao hứng, mắt nhìn cái thần tài này, xoay người bước đi, đi ra ngoài tiền viện lại nhịn không được quay đầu lại nhìn, người thanh niên này hình như có chút quen thuộc, mặc bình thường, vừa thấy chính là một *gia đinh hộ viện*, hắn chợt vứt bỏ cái ý niệm trong đầu này, những thần tài đối với hắn mà nói đều thật quen thuộc.

(người bảo vệ riêng của gia đình thời xưa)

"Vị tiểu nương tử này, ta sẽ từ công, nơi này đều là đồ đạt của người ta, ta không dùng được..." Cao sư phó thanh âm dịu đi vài phần, giải thích, một mặt chỉ cho nàng cái phương hướng, "...Trên đường này đều là dược hành, tùy tiện tìm một nhà đều có thể bào chế..."

"Cao sư phó, ta hỏi ngươi một câu, ta muốn một lần dùng mười miếng Ô Đầu, ngươi có thể bào chế cho ta?" Cố Thập Bát Nương đánh gãy lời nói của hắn, mỉm cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play