Nàng khoát tay , cười tủm tỉm nói : " Đến đây , đi trong viện tìm một chỗ đất trống , nhặt mấy cành cây , ta dạy các ngươi biết chữ ."

" Nhân chi sơ .....Xem ta viết như thế nào a .....không đúng không đúng , cầm bút như vậy không đúng .... phải như vầy mới đúng ...."

" Đây là chữ nhân , sẽ viết sao ? Về sau mỗi ngày ta đều dạy các ngươi mười chữ , nếu qua ngày sau không biết , tuyệt đối sẽ đánh bằng roi , viết sai một chữ sẽ bị một roi , hiểu chưa ? Đang làm gì thế ? Không được thất thần . "

" ...." Ba huynh đệ rơi nước mắt , tuy rằng không biết nàng làm sao có thể biết chữ , nhưng một đám nhìn ánh mắt nghiêm khắc của nàng , bị áp bức cũng không dám nói ra miệng .

Đương nhiên , Thẩm Tư Tư đã đánh thì không có nhân nhượng , đánh cho kêu kinh thiên động địa , quỷ thần còn phải khiếp sợ , đánh cho bọn họ một đám không dám phản kháng lại , chỉ có thể chịu đựng , nước mắt nước mũi tèm lem mà đi viết chữ tiếp ....

Chuyện này làm cho ba huynh đệ đối với nàng oán niệm cùng sợ hãi càng sâu .

Thẩm Tư Tư yên lặng nhìn trời , sâu sắc tự xét một chút , chẳng lẽ nàng làm như vậy là áp bức thật sao ?! Như vậy có thể hay không sẽ lưu lại di chứng cho bọn họ ? Ví dụ như là không dám gặp nữ nhân chẳng hạn ? Hoặc là ba tên đó sẽ không có tên nào dám cưới nàng ?

Sự thật đã chứng minh , ba huynh đệ là sợ nàng thật sự , chuyện này đã khắc sâu trong ấn tượng của bọn hắn , nhưng kết quả còn không đủ để làm bọn hắn sợ hãi nữ nhân , bởi vì một lý do là không ai xem nàng là nữ nhân cả , càng không thể xem nàng là lão bà !

Tuy rằng , biết chữ làm vận mệnh của bọn hắn thay đổi lớn , bọn họ đồng thời cảm kích , nhưng cũng thật sự khắc sâu sự sợ hãi trong ý thức .

Đối với những gì nàng nói , tự nhiên là nghe theo cực kỳ . Có thể coi nàng như thủ trưởng , hay những nhân vật linh tinh giống vậy , nhưng không thể nào đem nàng trở thành vị trí lão bà .

Cho nên , chuyện nàng dưỡng đến khi trưởng thành tất nhiên là thất bại , nhưng mà chuyện này để sau lại nói tiếp .

Đêm nay , Thẩm Tư Tư phát hiện Đại Bảo thế nhưng rất là thành thật , hơn nữa tư chất của người này cũng khác , đối với chữ viết nhận thức cũng không lớn .

Nhưng Nhị Bảo cùng Tam Bảo thì có chút linh khí , nhất là Tam Bảo , tuy rằng có bướng bỉnh chút , nhưng lúc viết chữ quả thật là thiên phú , trên cơ bản chỉ cần dạy qua một lần , trí nhớ lại tốt , cũng sẽ nhớ được , còn có thể xuất ra được những chữ trong tam tự kinh .

Nhị Bảo hơi kém một chút , nhưng mà tính chịu được khắc khổ , dạy thêm mấy lần cũng sẽ biết được .

Nhưng Đại Bảo không phải chỉ kém có nửa điểm , sau mấy lần bị đánh roi , mặt hắn nhìn rất là thê thảm , nhịn không được nói : " Thổ ... Thổ Nữu , ta thật sự là học không đến , nhường cho bọn đệ đệ học đi , ta không học có được hay không ? "

Nhìn bộ dáng của hắn thật sự là đáng thương , Thẩm Tư Tư cũng không quá nhẫn tâm mà tiếp tục đánh hắn , nàng nhịn không được thở dài , chẳng lẽ là do tuổi quá lớn nên không tiếp thu được hay sao ?

Nhưng nàng vẫn không nghĩ là thả lỏng hắn , nhất là muốn thay đổi vận mệnh , thì phải nhận biết một chút chữ nghĩa , xuất môn ra ngoài cũng không đến nỗi không biết chữ mà mở mắt sờ soạng lung tung .

Nhưng mà nàng lại cải biến thành phương châm khác , xem ra Đại Bảo cách con đường tú tài càng ngày càng xa , nàng đành phải nói : " Vô luận là khó khăn bao nhiêu , trước phải học . Ta sẽ dạy ngươi những cái cơ bản trước , phức tạp liền để sau , hằng ngày có thể sử dụng đến , ngươi phải dụng tâm mà học .

Về sau ta sẽ dạy ngươi tính toán sổ sách , nếu học xong , có thể đến trong thành làm trướng phòng tiên sinh , cũng tốt hơn là ở trong đất cày bừa khổ cực ..."

Đại Bảo kinh ngạc nhìn nàng , những thứ này lúc trước nghĩ hắn cũng không dám nghĩ đến , hắn ngập ngừng nói : " Ta ...ta có thể học được sao ? "

" Ngươi là heo sao ? " Thẩm Tư Tư khó thở nói .

" Ta , ta không phải ." Đại Bảo giận đỏ mặt nói .

" Đã không phải heo , chỉ ăn có chút khổ , chỉ học nhiều hơn có mấy lần không phải sao ? Có gì đâu mà sợ ? "

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play