Chap này tặng Min_SooKook với Yuu_Mee nha <3

Anh dắt tay cậu lên lớp. Cậu có vẻ hiểu tình hình nên không dám nói gì, chỉ yên lặng theo sau anh. Ai biết được trong đầu cậu lúc này đang là 1 mớ hỗn độn?

Đến lớp rồi, cậu cùng anh về bàn ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra. Một lúc sau thì JB cũng có mặt.

Renggggggggg.....

Tiếng chuông hết giờ ra chơi vang lên cũng là lúc 5 người còn lại vào lớp. Nhìn mặt mày ai cũng hớn hở y như trúng số vậy.

Cô dạy tiết Âm nhạc cùng Hayeon vào lớp trước ánh mắt khó hiểu của đám học sinh phía dưới:

- Xin chào! Tớ là Lee Hayeon, mong được chiếu cố a~. - Nở nụ cười tươi rói nhìn lớp.

Cả lớp khá nhạy bén thấy được sự khinh bỉ trong nụ cười ấy, cứ như muốn nói là “ Khỏi cần chiếu cố, tôi chả cần đâu, tự lo cho thân mình đi“. Sự chán ghét hằn rõ trong mắt từng người, cả lớp không hẹn mà cùng đồng thanh trả lời vỏn vẹn 1 chữ:

- Ờ!

Hayeon quê độ, chù ụ mặt. Chu cái mỏ đỏ chét ra tỏ vẻ dễ thương để cả lớp thương hại. Làm cho đám phía dưới đồng loạt lấy tay bụm miệng ( mắc ói á), cả 5 người kia cũng thấy ngớn ngớn nhưng phải nhịn.

Thấy tình hình có vẻ không ổn, cô giáo lên tiếng:

- À..em muốn ngồi ở đâu? Ở phía dưới còn bàn trống, hay là......

Cô giáo chưa kịp nói xong thì Hayeon đã lon ton chạy xuống chỗ cậu, khều nhẹ vai cậu ( thật ra là muốn tát cho cậu thật đau để bỏ thói quyến rũ trai đi):

- Jungkook à. Cho tớ ngồi đây nhé? - Giọng điệu dịu dàng lướt qua tai cậu, làm cậu thức giấc. Sở dĩ cô biết tên cậu là nhờ cây bút chì trên bàn cậu có in tên cậu rất đẹp.

Yoongi,JB và cậu nhìn thẳng vào cô. Định trả lời là “à cậu ngồi đi” thì anh ( yoongi) đã lên tiếng trước làm những lời cậu chưa kịp nói ra đã phải nuốt lại vào trong:

- Lớp còn nhiều chỗ! Đi chỗ khác mà ngồi!

- Nhưng em muốn ngồi gần anh mà. Hức hức.... - Cô lại bắt đầu giở trò nước mắt cá sấu.

- Aiss lại trò gì nữa đây? Bẩn bàn tôi bây giờ! - Anh nhếch mép khinh bỉ.

- Mày quá đáng! - Hoseok tức giận, tính nhào lại đánh anh nhưng bị Tae cản. Jin giọng nhẹ nhàng nhìn cậu:

- Em có thể nhường chỗ đó cho Hayeon không?

- Dạ.....em đi ngay! - Cậu sợ hãi, chưa bao giờ cậu cảm thấy các anh lại xa lạ đến vậy.

Thấy dáng vẻ của cậu, cả 7 ( có JB) có chút xót xa. Yoongi tức giận, nắm tay cậu kéo cậu vào lòng, anh nhìn chằm chằm vào cả 5 như muốn nói “có mới nới cũ?”. JB nhếch mép, nhả ra 1 câu đơn giản mà sức công phá lớn:

- Thế đối với 5 người các cậu, Hayeon hay Jungkook quan trọng hơn?

5 người chết sững. Đúng rồi! Jungkook là người yêu, Hayeon là em gái kết nghĩa. Ai quan trọng hơn?

- Tôi...tôi... - Namjoon lúng túng, không biết trả lời thế nào.

Yoongi chỉ nhếch mép. JB cũng nhướng mày thú vị. Hayeon thì đang rất bực mình, thằng nhóc kia là cái thá gì mà có thể đem đi so sánh với cô? Yoongi còn vì nó mà quát nạt cô! Xem ra thằng này cần phải được dạy 1 bài học rồi.

- Rõ rồi nhỉ? - Yoongi cười khinh.

- Tao....

“ÁÁÁ”

Taehyung chưa kịp nói hết câu thì bị tiếng hét chói tai của Hayeon làm giật mình. Quay qua thì thấy Jungkook đang túm lấy tóc của cô mà giật mạnh.

Nhân lúc mọi người không chú ý, cô nắm lấy tay cậu để lên đầu mình, dàn cảnh như cô đang bị ăn hiếp thật sự. Cậu ngơ ngác không biết chuyện gì đang xảy ra thì Jimin bước lại gần, mạnh bạo kéo tay cậu ra. Quát lớn:

- Em làm gì vậy hả? Hayeon đâu có làm gì đâu chứ? Em thay đổi rồi.

Tay cậu bị Jimin nắm đến đau nhức, nhưng điều đó không làm cậu buồn, cái chính là Jimin vừa to tiếng với cậu sao? Chưa kịp mở miệng giải thích thì Tae đã nhảy vào:

- Được rồi! Câu hỏi lúc nãy tôi trả lời. Đối với tôi HAYEON QUAN TRỌNG HƠN! 5

Tae nói mà không chú ý đến nét mặt của cậu. Sau khi nghe những lời đó, cậu thấy mắt nặng trĩu, hai hàng nước đã trực chờ sẵn, chỉ cần trào ra thôi.

Mặc dù cậu ngốc nhưng yêu các anh được vài tháng rồi. Bây giờ cậu hiểu rất rõ về tình yêu, và hơn thế nữa, cậu biết mình đang ở trong hoàn cảnh nào!

Yoongi nãy giờ quan sát không xót 1 li, kể cả hành động của cô lúc nãy nhưng không kịp trở tay, nắm lấy bàn tay Jimin đang nắm chặt đôi tay nhỏ bé mà anh hằng ngày nâng niu:

- CON MẸ NÓ! TỤI BÂY BỊ CÁI GÌ VẬY? ROYAL KHÔNG NGHÈO ĐẾN MỨC CAMERA LỚP CŨNG KHÔNG CÓ ĐÂU! BỎ EM ẤY RA NGAY!

Jimin hoảng hồn buông tay cậu ra. Cậu vội vàng ôm tay mình vào lòng, cười yếu ớt nhìn các anh, gò má đã ướt đẫm:

- Em biết rồi! Em sẽ không đeo bám các anh nữa đâu. Trả các anh lại cho chị Hayeon luôn. Em biết em chẳng thể nào bằng cô ấy nên các anh cứ quên em đi nha. Em không buồn đâu. Em đang cười nè. Hihi.

Câu nói dường như nghịch ngợm mà ẩn chứa trong đó muôn vàn đau đớn. Cậu nói trong nước mắt, cười cho các anh an tâm.

Cả lớp yên ắng lạ thường, chỉ còn nghe tiếng cười giòn tan của cậu. Ai nghe vào cũng thấy đau lòng.

- Jungkook à.....

- Em đi vệ sinh tí nhé Yoongie~.

Cậu chạy ào ra khỏi lớp......

----------------------------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play