9h sáng, ca phẫu thuật thành công tốt đẹp. Nhờ bàn tay tài hoa của Tôn Lập can thiệp kịp thời, bà của Thiều Đại đã vượt qua cơn nguy kịch. Theo lời bác sĩ nói bệnh nhân sẽ được theo dõi một thời gian chờ ổn định lại là có thể xuất viện. Nghe được những lời này, Thiều Đại mới thở ra được một hơi, phải biết bà nội gần như là người thân duy nhất còn lại của hắn, hắn không muốn một mình lẻ loi sống ở trên đời, cảm giác đó thật là khủng khiếp.
Lý Đông thấy mọi việc đã ổn, sau khi để lại tấm thẻ tín dụng cho Thiều Đại thì cáo từ ra về. Thiều Đại ra tận bãi xe tiễn hắn. Hai người tới nơi, Lý Đông mở cửa xe quay sang nói với Thiều Đại:
- Được rồi, mày lên lại với bà đi. Tao đi đây!
- Uhm… Lý Đông, chuyện vừa rồi không có mày thì có lẽ mọi thứ rất khó khăn với tao. Ân nghĩa này tao sẽ không quên, sau này có việc gì cần đến tao, mày cứ nói, dù phải nhảy vào lửa tao cũng sẽ giúp mày hoàn thành.
- Ha ha, Thiều Đại, chỗ anh em mày nói nặng nề như vậy làm gì. Hiểu nhau là được! Mày cứ yên tâm ở đây chăm sóc bà đi, tao sẽ nói lại việc này với chủ nhiệm để thông báo lại nhà trường tạo điều kiện cho mày ở lại Nam Hà.
- Uhm… nhờ mày!
Lý Đông đưa tay vỗ vỗ vai Thiều Đại rồi nói:
- Vậy nhé! Khi nào lên Hà Đô anh em gặp lại.
Nói đoạn, Lý Đông lên xe nổ máy, vẫy tay chào Thiều Đại rồi lái xe tiến ra cổng bệnh viện, nhanh chóng theo hướng quốc lộ trở lại thủ đô. Qua chuỗi sự việc vừa qua, Lý Đông càng hiểu hơn về con người Thiều Đại. Bên ngoài cái vỏ lạnh lùng, không ngoan và quả đoán, thì bên trong lại là con người có tình có nghĩa, giàu lòng trắc ẩn, sẵn sàng vì người thân bạn bè mà dấn thân vào khó khăn. Từ nhận thức này, Lý Đông càng quyết tâm để Thiều Đại thâm nhập sâu vào cuộc sống thật của hắn, đưa hắn thành một mắt xích quan trọng trong mạng lưới hoạt động của mình.
Lý Đông bây giờ đã có một vai trò mới trong chính phủ. Hắn có được một ghế ủy viên trong Hội đồng An ninh Đặc biệt, đây là tổ chức phi chính thức mới được thành lập với sự tham gia của một bộ phận nhỏ những người nắm quyền kiểm soát quân đội. Hội Đồng này được thành lập với mục tiêu duy nhất là kiểm soát mọi hoạt động của căn cứ bí mật, chịu trách nhiệm ra các quyết định về nghiên cứu sản xuất vũ khí mới cũng như kế hoạch tấn công kẻ thù. Nói cách khác Lý Đông bây giờ là một sĩ quan quân đội nhân dân cao cấp. Quân hàm của hắn đã được đặc cách lên tới hàm Thiếu tướng.
Lý Đông đại diện cho một bên hợp tác xây dựng căn cứ nên hắn sẽ có quyền tiến cử người của mình vào bộ máy nhân sự điều hành. Vai trò và tiếng nói của Lý Đông trong Hội đồng khá lớn, không khó để đạt được sự đồng thuận của những thành viên còn lại trong Hội đồng cho các quyết định của mình do đó hắn muốn đưa người của mình vào vị trí chỉ huy căn cứ sẽ không gặp quá nhiều phản đối. Phải biết đây là nơi quan trọng không chỉ riêng với chính phủ mà với cả Kỷ nguyên mới, Lý Đông muốn người chịu trách nhiệm chính về nó phải là người thân cận của hắn cũng không có gì khó hiểu. Mà xét tổng thể một vòng những người Lý Đông biết, Thiều Đại là sự lựa chọn không thể thích hợp hơn. Bây giờ nhiệm vụ của Lý Đông chính là tìm cách để thuyết phục và giành được sự đồng ý của Thiều Đại, để cho hắn hủy ngang việc học tập tại Đại học đảm nhận nhiệm vụ này. Lý Đông sẽ giao Thiều Đại cho phia quân đội để tiến hành một quá trình huấn luyện đặc biệt trước khi tiếp nhận dần các công tác quản lý và chỉ huy của căn cứ.Theo Lý Đông thấy, căn cứ vào những diễn biến hiện tại thì khả năng Thiều Đại làm theo ý hắn là khá lớn, Lý Đông nhìn thấy ngọn lửa trong con người của Thiều Đại, đó là khát vọng mãnh liệt muốn vươn lên trong cuộc sống. Lý Đông cho hắn một cơ hội này, người này chắc chắn sẽ nắm lấy.
Ngoài vị trí chỉ huy căn cứ, Lý Đông còn bố trí một nhiệm vụ bí mật khác cho Thiều Đại. Đó chính là Đội trưởng Lực lượng biệt động đặc nhiệm. Lực lượng này nằm ngoài biên chế của quốc gia, hay nói cách khác là lực lượng ngầm của riêng Lý Đông. Bọn họ được cài cắm ở nước ngoài nhằm mục đích thu thập tình báo cũng như triệt hạ đối thủ lúc cần. Lý Đông hiểu không phải trường hợp nào giải quyết xung đột cũng phải dùng tới các khí tài hạng nặng ảnh hưởng lớn ở quy mô quốc gia, khi đó lực lượng biệt động này sẽ là một công cụ lợi hại để đạt được mục tiêu đặt ra một cách đơn giản và hữu hiệu hơn. Thiều Đại sẽ có nhiệm vụ âm thầm xây dựng, tổ chức và chiêu mộ các thành viên trên khắp thế giới, tiến hành huấn luyện và trang bị những thành tựu khoa học kỹ thuật mới nhất của Kỷ nguyên mới, biến bọn họ thành những siêu chiến sĩ có sức mạnh hủy diệt. Lực lượng này Lý Đông trước đây vốn đã thông qua sát thủ Dalton âm thầm bố cục một phần tuy nhiên do vẫn chưa tìm được người chủ trì thích hợp nên hắn chưa triển khai được về mặt thực chất. Gần đây, từ phía bên kia, Dalton cũng đã nhiều lần đề xuất Lý Đông về việc thiết lập tổng bộ của tổ chức nhưng Lý Đông đang tạm thời ém xuống. Nếu bây giờ có bàn tay giúp sức của Thiều Đại thì chuyện này có thể tiến hành được rồi.
Những kế hoạch lớn này cũng còn phải cần một thời gian nữa mới tiến hành được do đó trở về Hà Đô, Lý Đông tạm thời xếp chúng lại. Mấy ngày tiếp theo hắn lại trở về với nếp sống sinh viên của mình. Dạo gần đây do Thiều Đại thường xuyên vắng mặt nên xung quanh chỗ ngồi của Lý Đông đã lại xuất hiện không ít các nữ sinh. Dù sao Lý Đông lớn lên dáng dấp cao lớn đẹp trai, nói chuyện lại hài hước có duyên nên thu hút nhiều bạn khác giới cũng là điều dễ hiểu.
Giờ giải lao giữa tiết, lớp Kinh tế công nghiệp K47.
Đình Hương liếc mắt nhìn về phía chàng trai đang khoa tay múa chân tán dóc chọc cười các cô gái xung quanh, không hiểu sao trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác khó chịu không tên. Càng nhìn nụ cười của hắn lại càng đáng ghét, Đinh Hương thầm mắng “Hừ, không phải có bạn gái rồi sao? Lên lớp lại còn tán tỉnh nữ sinh khác, đúng là đào hoa háo sắc, mà cô gái tên Trương Ngọc kia không hiểu sao lại bị tên này lừa phỉnh được không biết”. Nghĩ tới đây, như không thể chịu được cái cảnh trướng mắt trước mặt, Đình Hương quyết định làm người tốt ngăn cản tên này ba hoa ve vãn cô gái khác. Đảo mắt suy nghĩ một chút lấy cớ, nàng đứng lên tiến về phía người thanh niên rồi lên tiếng:
- Này Lý Đông, các cậu đang nói chuyện gì vui vẻ quá vậy?
Lý Đông ngẩng đầu lên nhận ra người mới tới là lớp trưởng Đình Hương, hắn cười trả lời:
- Chào Lớp trưởng đại nhân. Có chuyện gì sai bảo quần chúng à?
- Uhm… cậu rảnh không? Mình đúng là có chuyện muốn bàn với cậu đây.
- Ồ, chuyện gì vậy?
- Cũng không có gì to tát, liên quan một chút tới công tác đoàn thôi.
- Vậy cậu nói đi
- Uhm… Lý Đông, chắc cậu biết đoàn trường sắp tổ chức thi trại hè, lớp chúng ta cũng phải chuẩn bị thiết kế trại và các tiết mục dự thi gala sinh viên tài năng. Mình muốn đề nghị cậu đăng ký tham gia một tiết mục? Cậu nghĩ sao?
Lý Đông trố mắt ngạc nhiên nhìn Đình Hương:
- Đình Hương, mình tưởng lớp đã có tiết mục khiêu vũ của cậu rồi?
- Uhm… nhưng mình muốn có thêm một tiết mục nữa, mỗi lớp được chọn một tới hai tiết mục mà.
- Nhưng mình không có năng khiếu gì nổi bật, thật sự mình không nghĩ ra tiết mục nào để dự thi.
- Lý Đông, cậu hát được không? Làm một bài rock chẳng hạn… mình thấy chất giọng của cậu và Thiều Đại rất hợp. Có khi hai người làm tiết mục song ca, được đấy nhỉ? Mình tin sẽ rất sôi động đấy!
Nghe Đình Hương đề nghị, Lý Đông vội vàng xua tay:
- Uây, không được. Mình không hát được, Thiều Đại lại còn đang bận việc nhà không tham gia được đâu. Cậu tìm người khác đi, lớp mình còn nhiều nhân tài mà.
Thấy Lý Đông không chịu phối hợp, Đình Hương ra vẻ tức giận chống nạnh:
- Rốt cục bạn có đăng ký không thì bảo, phải có trách nhiệm với cộng đồng một chút chứ.
Lý Đông hắc tuyến đầy đầu, việc này thì liên quan gì đến ý thức cộng đồng, bộ hắn xả rác, tiểu bậy, làm ồn gây mất trật tự công cộng gì sao. Nghĩ nghĩ một lúc Lý Đông quay sang Đình Hương nói:
- Được, Đình Hương. Cậu đã nói vậy thì cho mình đăng ký thi một môn năng khiếu đi.
- A, Môn gì?
- Uhm… Cử tạ đi!
- Cậu…!!!!
Nghe xong câu trả lời của Lý Đông trán Đinh Hương nổi lên gân xanh: “Hừ, đúng là đồ vai u thịt bắp. Một cuộc thi đầy những tiết mục có tính thẩm mỹ và nghệ thuật như vậy hắn đăng ký cái tiết mục gì không đăng ký lại đăng ký cử tạ. Ai thèm xem hắn phô diễn cơ bắp với sức khỏe chứ. Thật là… một ý tưởng ngu ngốc”.
Nghĩ tới đây, Đình Hương nổi giận quay mặt đi thẳng về chỗ về chỗ trước vẻ ngơ ngác vô tội của Lý Đông. Hắn vội vã gọi nàng:
- Đình Hương, Đình Hương… sao lại đi rồi, cho mình đăng ký với!
Đình Hương quay lại lườm hắn:
- Định đùa giỡn mình à. Môn đó thì không cần phải thi, nếu cậy khỏe thì giao cho cậu chân bốc vác lều trại, loa đài luôn. Thế nào, xứng tài rồi nha.
- A… sao lại thế được? Đình Hương, Đình Hương quay lại bàn bạc thêm chút đi!
Mặc Lý Đông gọi, Đình Hương cũng không thèm đoái hoài thêm đến hắn trở về chỗ ngồi của mình. Lúc này các cô gái đang ngồi quanh Lý Đông ôm bụng cười trước màn đối đáp của Lý Đông và Đình Hương, phải biết không mấy ai trong lớp dám nói chuyện với Đình Hương như vậy đâu. Một trong số các cô gái đưa mắt nhìn Lý Đông một lượt sau đó trêu đùa hắn:
- Lý Đông, sao cậu không đăng ký thi luôn thể hình đi. Mình chắc chắn là fan ruột của cậu nha, đội ngũ chị em lớp Kinh tế Công nghiệp chắc chắn sẽ cổ vũ cho cậu… ha ha
- Đúng… đúng… nhưng trước khi đi thi phải có buổi tổng duyệt nhé, bọn mình sẽ làm giám khảo cho… À, liệu có màn quần bơi không nhỉ?
- Trời đất, một mảnh hay hai mảnh? Để mình tìm mẫu cho.
Các cô gái còn lại lập tức nhao nhao ủng hộ, Lý Đông lại càng được dịp lên mặt khoác lác:
- Chậc chậc, nếu không phải Đình Hương chỉ nói được đăng ký thêm một môn nữa thôi thì mình cũng đăng ký rồi. Đúng là thiếu đất dụng võ, nói thật với mọi người nếu không phải đã đỗ đại học thì mình cũng đi làm người mẫu rồi đấy.
- Lý Đông, hay là để mình giới thiệu cậu với ông bầu nhé?
- Thật à? Ai vậy?
- Vũ Khắc Tiệp… gần đây có cái cô gì Ngọc Trinh rất nổi đấy.
- À à… người này, vậy thì thôi.
- Ha ha…
*****************************
Nói là nói vậy, sau đó ít phút, Lý Đông vẫn là chủ động đi qua làm lành với Đình Hương:
- Đình Hương, lúc nãy nói đùa chút cho vui thôi. Cho mình xin lỗi nhé!
- Hừ…
Đình Hương quay mặt đi không tiếp chuyện Lý Đông. Thông thường, nàng sẽ ít có thái độ thế này với các bạn trong lớp, đa phần nàng đều rất là kiên nhẫn và mềm mỏng. Có điều không hiểu tại sao khi thấy Lý Đông trêu đùa mình trước mặt nhiều bạn nữ như vậy Đình Hương lại đặc biệt tỏ ra khó chịu. Lý Đông nhận ra Đình Hương là giận thật vội vàng nói:
- Đình Hương, bộ không tha thứ à?
- Không!
- Có cách nào không? Mình sẽ cố gắng hoàn thành để cậu vui lòng.
Đinh Hương thấy thái độ thành khẩn của Lý Đông, cơn giận mới nguôi đi một chút. Nàng quay sang nhìn Lý Đông nói:
- Đăng ký tham gia tiết mục tài năng.
- A, vẫn là chuyện này?
- Sao? Không muốn! Không muốn thì về chỗ, đừng có lảm nhảm ở đây nữa!
- Uhm… vậy thì được rồi. Cậu đăng ký cho mình đi.
- Tiết mục gì?
- Hát
Lý Đông gãi gãi đầu mỉm cười thỏa hiệp với Đình Hương. Đình Hương nghe đến đây lập tức vui mừng, dường như mọi bực dọc quên hết:
- Thật nha, đăng ký là không rút được đâu, đừng làm ảnh hưởng đến thi đua của lớp.
- Được, mình biết rồi! Cậu yên tâm!
Khi vừa nói tới đây thì chuông vào học reo lên, Lý Đông đành quay về chỗ ngồi. Đình Hương nhìn theo bóng dáng hắn, trong ánh mắt lại lóe lên một tia mong đợi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT