Lần này Phong không chỉ nhận được bộ kỹ năng mới vô cùng hữu dụng mà còn chân chính được Yi truyền thụ kiếm thuật wuju đỉnh cao. Đây đích thực là một quả lời lớn cho hắn a.
Vì không muốn người khác làm phiền nên Yi đã đưa hắn đến một khu đất trống nhỏ ven rừng, cách quân doanh cũng không xa lắm. Nơi này có không khí trong lành, nắng vàng nhẹ dịu và rất yên tĩnh, đó là một điều kiện rất phù hợp cho hắn học tập kiếm pháp.
Lúc này, Phong đang đứng yên lặng tại một chỗ, quang mang chăm chú dõi theo từng cử động của thân ảnh phía trước. Trước kia Phong cũng đã chứng kiến Yi sử dụng kiếm rồi nhưng nói gì thì nói vẫn phải thừa nhận một điều rằng thưởng thức và lĩnh ngộ có sự khác nhau hết sức rõ rệt. Chỉ biết hiện tại thanh kiếm trong tay Yi tựa như một cây bút liên tục khu động vẽ lên không trung những đường kiếm vô cùng uyển chuyển, tinh tế mà không hề thiếu đi sự sắc sảo, mạnh mẽ vốn có.
Đối với người thường mà nói thì chắc chắn việc lĩnh hội dù chỉ một phần, một phần nhỏ của bộ kiếm pháp này thôi cũng phải mất vài tuần, vài tháng mà thậm chí có thể là vài năm. Từng đó đã đủ để thể hiện kiếm thuật wuju nó thâm thúy như thế nào.
Tuy nhiên, Phong không nằm trong những người đó. Ngay từ khi Yi bắt đầu vẽ lên những đường kiếm đầu tiên thì cũng là lúc hắn kích hoạt cho mình kỹ năng Lục quang nhãn.
Lục quang nhãn là một kỹ năng từ hệ thống có khả năng phân tích chuyên sâu và đặc biệt hữu dụng trong trường hợp như thế này. Qua Lục quang nhãn, từng cử động, từng động tác của Yi đều được phân tích một cách tỉ mỉ nhất, chính xác nhất có thể.
Mà nhắc tới đây mới nhớ, từ khi học xong kỹ năng Lục quang nhãn thì Phong đã nhận thấy sự thay đổi rõ rệt từ bộ óc của mình. Có thể nói bộ óc hắn hiện tại không khác so với một cỗ máy tính hiện đại là bao. Từng chi tiết, từng chi tiết dù là nhỏ bé nhất đều được khắc như in vào đầu hắn, công việc còn lại của hắn chỉ đơn giản là cố gắng sắp xếp lại đống dữ liệu trong đầu sao cho ngắn gọn, súc tích nhất có thể là được.
Trong quá trình giảng dạy Yi cũng có ý muốn dừng lại đôi chút để hắn có thời gian để mà tiếp thu nhưng Phong đâu cần vậy. Hắn một mực nói với Yi tiếp tục phần việc của mình, không những thế còn đề nghị Yi làm nhanh nhất có thể. Hắn đề nghị như vậy đơn giản là do thời gian tác dụng của Lục quang nhãn chỉ có ba mươi phút mà thôi nên phải tận dụng thật tốt.
Thế nhưng điều này lại không khỏi khiến Yi nảy sinh sự hoài nghi khó hiểu. Đây là gì? Nó đâu phải một trò đùa! Nó là một bộ kiếm pháp tuyệt đỉnh mang theo bao nhiêu tâm huyết của một bậc thầy wuju như Yi. Làm sao nói xong là xong được kia chứ! Kẻ nào dám có yêu cầu như vậy thì chẳng khác nào là một sự coi thường đối với Yi. Tuy nhiên trước thái độ vô cùng quả quyết của Phong nên Yi cũng không nói gì mà chỉ tiếp tục công việc giảng dạy của mình.
...
Cuối cùng, khi Yi kết thúc thì cũng vừa vặn thời gian nửa giờ đồng hồ tác dụng của Lục quang nhãn.Yi đã thu kiếm lại, còn Phong thì đang đứng gần đó, hai mắt đã nhắm nghiền lại. Lúc này đây, những đường kiếm của Yi tựa như rất nhiều, rất nhiều những hình ảnh hết sức rõ nét được khắc trong đầu hắn và cũng đang được hắn sắp xếp lại một lượt nữa.
Vài phút trôi qua, Yi vẫn yên lặng đứng đó quan sát hắn mà lòng không khỏi nổi lên cảm giác kì lạ. Con người này rốt cuộc đang làm gì? Liệu hắn có thực sự tiếp thu hết bộ kiếm pháp của mình?... Vừa nghĩ tới đây thì bất chợt Yi ngừng lại. Phía trước Phong đã mở mắt, con mắt trái trong khoảnh khắc lóe lên một tia lục quang sắc sảo rồi biến mất. Trông sắc mặt hắn lúc này hiện lên vài phần mệt mỏi nên Yi lo lắng hỏi.
- Thế nào rồi?
Cũng không thể không thừa nhận là lúc này hắn đang cảm thấy hơi mệt vì tiếp thụ quá nhiều thông tin nhưng phần nhiều là cảm giác hưng phấn. Cứ như vậy là hắn đã chính thức lĩnh hội được toàn bộ kiếm pháp tuyệt đỉnh của Yi thì bảo sao hắn không hưng phấn cho được.
- Ta không sao! Chỉ là kiếm pháp này của ngài quả thực là vô cùng ảo diệu.
Yi không biết thực ra hắn đã nuốt trọn toàn bộ kiếm pháp của ông vào cái đầu của hắn nên vẫn tỏ vẻ thông cảm mà động viên nói.
- Không cần vội, mới chỉ là lần đầu. Còn giờ thì cho ta xem cậu tiếp thu được những gì nào.
Khẽ gật đầu một cái rồi Phong cũng lấy cho mình một thanh kiếm. Hắn chần chừ giây lát rồi mới bắt đầu. Ban đầu những đường kiếm còn rất cứng ngắc, miễn cưỡng nhưng càng về sau thì những đường kiếm này đã trở nên mượt mà, trôi chảy hơn nhiều. Yi đứng ngoài chứng kiến hắn đang không ngừng khu động kiếm trong tay mà không khỏi kinh ngạc. Những gì hắn thể hiện ra đây quá mức chuẩn xác, chuẩn đến từng động tác nhỏ nhất. Đây là muốn thể hiện điều gì đây? Một thiên tài a!
Phong không có nhận ra thái độ kinh ngạc của Yi lúc này vì hắn đã dành cả tâm trí vào việc thực hiện lại bộ kiếm pháp của Yi.
Lại mất thêm một khoảng thời gian nữa để kết thúc...
Vẫn phải thừa nhận việc này thật tốn sức a, lưng áo hắn hiện tại đã thấm đẫm mồ hôi. Tuy mệt nhưng Phong vẫn tỏ thái độ điềm tĩnh nhìn Yi như chờ lời nhận xét. Và Yi cũng không ngần ngại nói ra những gì đang nghĩ trong lòng.
- Thiên tài! Cậu khiến ta phải kinh ngạc đó.
Yi tán thưởng hắn một câu rồi như nhớ ra gì đó lại nói tiếp.
- Mà ta có điều muốn nhắc cậu, cho dù là một thiên tài nhưng có một điều mà cậu nhất thiết phải nhớ kĩ... Phải coi kiếm như một phần của bản thân!
- Coi kiếm như một phần bản thân? - Phong hơi nhíu mày khó hiểu hỏi lại.
Làm bộ dạng đúng chuẩn của một bậc thầy, Yi trầm ngâm nói.
- Đúng vậy! Chỉ khi nào cậu có thể nhìn nhận kiếm không chỉ như một phần của thể xác mà cũng là một phần linh hồn thì khi đó cậu mới có thể lĩnh hội hoàn toàn sự tinh thâm của bộ kiếm pháp này.
Những lời này nói ra khiến hắn lâm vào trạng thái trầm mặc, thấy vậy Yi liền nói tiếp.
- Hiện tại ta nói điều này có vẻ còn hơi sớm nhưng ta tin với một thiên tài như cậu thì sẽ sớm lĩnh ngộ ra thôi...
- Nhất định rồi! - Phong trả lời đầy chắc nịch một câu rồi chưa có nghỉ ngơi được bao lâu lại ngay lập tức cầm kiếm lên tập luyện.
Bên cạnh đó quan sát hắn hăng say tập luyện Yi không khỏi gật đầu hài lòng với hắn. Vậy là tương lại không xa lại rất có thể sẽ xuất hiện một bậc thầy wuju tài giỏi nữa a. Đó là Yi nghĩ vậy chứ ông sao biết tương lai hắn đâu chỉ dừng lại là một bậc thầy wuju mà còn tiến xa hơn rất nhiều, rất nhiều...
o0o
Cứ như vậy là cuộc sống mấy ngày tiếp theo của Phong cũng đơn thuần chỉ là tập luyện, ăn ngủ rồi lại tập luyện nối tiếp nhau. Tin tức hắn tiếp thụ kiếm thuật của Yi giờ đây ai ai cũng biết, có người ghen tỵ với hắn nhưng phần lớn vẫn là một sự khâm phục hắn.
Chỉ qua một khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng Phong cũng tự nhận thấy kiếm thuật của mình ngày càng có những bước tiến triển có thể nói là vượt bậc. Chỉ đáng tiếc là những gì hắn học chỉ là kiếm pháp đơn thuần chứ Yi chưa có dạy cho hắn những kỹ năng làm nên tên tuổi ông như tuyệt kỹ Alpha chẳng hạn. Nhưng sự thật không phải Yi không muốn truyền dạy cho hắn mà bởi vì thực lực hiện tại của hắn vẫn chưa đủ, vẫn cần thêm một thời gian dài rèn luyện.
Hiện thời với vấn đề này Phong hắn tạm gác sang một bên bởi vì trước mắt còn vấn đề lớn hơn cần giải quyết.
Đám người Shen rời đi từ không lâu trước đến giờ đã có tin tức. Không nằm ngoài dự đoán của hắn, chiến thuật du kích đã hoàn toàn đạt được thành công. Quân đội Noxus liên tục bị đám người Shen gây không ít khó khăn, tinh thần sĩ khí quân địch bị giảm khá nhiều.
Và còn có một tin đáng mừng hơn cả là quân lương của kẻ địch còn bị đám người Shen phá hoại rất nhiều. Sở dĩ gặp được cơ may như thế này có lẽ bọn hắn cũng phải thầm cảm ơn mấy người Warwick, Singed và Riven. Muốn trách chỉ trách họ quá chủ quan, vì quá ham muốn đánh chiếm thủ đô Placidium một cách nhanh nhất mà họ đã không ngần ngại đẩy nhanh tốc độ hành quân. Trong khi đó lương thực được chuyên chở trên xe lương lại có tốc độ không được nhanh nên đã bị tụt lại phía sau, hơn nữa lực lượng hộ tống quân lương cũng không được mạnh cho lắm.
Một cơ hội tốt như vậy há đám người Shen lại không nhận ra. Chỉ biết sau khi tính toán cẩn thận bọn họ đã thành công tập kích đoàn xe lương của quân địch khiến quân lương giặc bị hủy, nếu như coi số quân lương là mười phần thì giờ cũng chỉ vỏn vẹn còn lại chưa tới ba phần. Cũng may cho quân địch còn kịp thời chi viện đến giữ lại ba phần chứ không thì có lẽ bây giờ bọn chúng chỉ còn đường uống nước ăn không khí a.
Tin này vừa nhận được đã đem lại cho toàn Ionia một sự vui mừng không nhỏ, không có lương thực thì xem các người đánh đấm kiểu gì a. Trái ngược hoàn toàn với sự vui mừng của Ionia lại là sự buồn bực, chán nản đang bao trùm lên toàn quân đội Noxus. Chỉ với một bước chủ quan mà bọn họ đã phải trả giá quá đắt...
o0o
Hiện giờ trời đã trở tối. Tại một vùng đất thường ngày vô cùng ít người qua lại chỉ có một mảnh bình lặng hoang vu vậy mà giờ đây lại có rất nhiều người ở đây. Nhìn qua quốc kỳ đang lất phất ảm đạm kia thì có thể nhận ra đây chính là quân đội Noxus.
Lúc này hiện trên gương mặt mỗi binh lính đều có vẻ mệt mỏi chán nản không chút che giấu. Dù cả ngày hành quân trên suốt chặng đường dài nhưng không thể làm cho những người lính cường tráng như bọn họ mệt nhọc lắm, điều khiến họ trở nên như vậy cũng chỉ vì hiện tại quân lương đã bị địch nhân hủy đi, theo đó khẩu phần ăn cũng bị giảm đi không thể lấp đầy bao tử bọn họ. Chỉ sợ với cái bao tử như thế này thì thật không biết bọn họ có còn sức để mà đánh địch nhân nữa hay không.
Trong lều chỉ huy quân đội Noxus.
- Đám người Ionia chết tiệt này dám hủy quân lương của chúng ta. - Thanh âm mang theo sự tức giận không giấu diếm của Singed vang lên.
Trong này ngoài Singed ra trong này cũng chỉ còn lại hai người Riven và Warwick. Biểu tình hai người cũng là tức giận nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt điềm tĩnh. Sự tình lần này quả là do bọn họ chủ quan, thật không thể ngờ trước tình thế phòng thủ còn không xong mà đám người Ionia lại còn dám đem quân tập kích bọn họ, ngay cả quân lương cũng còn lại không bao nhiêu.
Ánh mắt đầy âm trầm, Warwick nhìn vào khoảng không trước mắt nói.
- Tình hình hiện tại phi thường bất lợi với chúng ta, lương thực mới bị hủy chỉ còn lại vài phần, từ giờ đến khi đoàn quân lương tiếp theo đến cũng cần đến hơn hai tháng. Quân lính thời điểm hiện tại sĩ khí cũng càng lúc càng đi xuống. Xem ra để đợi tới hơn hai tháng nữa e là điều không thể... - Bỗng liến mắt sang Riven, nói tiếp - Riven, cô là dũng tướng nhiều năm chinh chiến ắt có nhiều kinh nghiệm. Theo tình hình này cô có ý kiến nào thì nói ra.
- Dĩ nhiên có rồi. - Riven giữ nguyên vẻ mặt không biểu tình, lạnh lùng nói - Không lẽ hai ngươi mới đó đã quên những gì ngài Swain nói gì với chúng ta rồi sao?
Nhãn châu hai người Warwick, Singed như sáng lên, đồng thanh kêu lên.
- Kế hoạch B...!
thanks all
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT