Khu Adden Brooke, đường Nicolas Lupin, nhà số 19.

Một lần nữa Rose đứng trước căn nhà này. Cô đã trốn anh trai mình và Will Turner để đến đây. Khi nhìn thấy họ vì kế hoạch mà lo đủ thứ chuyện, Will Turner thậm trí không ngủ đủ giấc. Rose chứng kiến nhưng không thể làm gì, chỉ đợi đến khi anh trai và Will Turner ngủ cô mới lén đi ra ngoài. Cô muốn làm một cái gì đó có thể giúp họ. Và cô đã đến đây, căn nhà của Vin Felton Percell.

Lần trước anh ta đã thẳng thừng mà từ chối công việc mà Will Turner nói ra.

“ - Tại sao anh lại không đồng ý?

Vin Felton Percell nở một nụ cười thản nhiên, anh ta nhún vai. - Đơn giản là vì tôi đã từng làm việc cho họ ( ý là đã từng làm cho Lucius). Rất tiếc! Tôi có một nguyên tắc, không làm việc cho những ai muốn tôi đối đầu với những nơi mà tôi đã làm việc. Hơn nữa... tôi không muốn có thêm một kẻ thù, hai người cần phải biết rằng... Trụ Sở Cảnh Sát L không dễ đối phó. Tin tôi đi... hai người sẽ không hứng thú gì khi bị một tổ chức truy sát đâu...”

Đó là lý do của Vin Felton Percell! Rose có thể hiểu được. Nếu là cô, cô cũng sẽ thẳng thừng mà từ chối. Không ai mong muốn mình có nhiều kẻ thù cả. Nhưng mà... Vin Felton Percell là người duy nhất lúc này có thể xâm nhập vào hệ thống máy tính của Lucius. Cô cần phải thuyết phục anh ta!

Rose gõ cửa vài cái, miệng nhỏ ghé vào nhà. - Vin Felton Percell, anh có ở nhà không?

- Xin chào! Tôi là người hôm trước..

- Xin chào, tôi có thể vào không?

Nhưng căn nhà vẫn yên ắng, cho dù có đèn sáng leo lắt và khôbg khoá cửa, nhưng đây vẫn giống như một căn nhà hoang mà thôi. Rose kiên nhẫn gõ vào cánh cửa vài lần nữa, nhưng vẫn không có ai đáp trả. Nhắm mắt lại, hít một hơi dài lấy can đảm, Rose quyết định đẩy cửa bước vào.

Lần thứ hai đứng trong căn nhà này, vì lần trước bị Vin Felton Percell chĩa súng vào người nên không có tâm trạng xem xét căn nhà. Lần này Rose có thể nhìn kỹ hơn, đây chỉ là một căn nhà gỗ cấp bốn, những vách tường bằng gỗ đã mục nát. Gió thổi qua những khe hở tràn vào nhà, khiến nơi đây như một cái ống thông gió. Trong nhà không có một thứ gì ngoài một cái kệ sách cũng bằng gỗ cũ kỹ, trên kệ sách là một chiếc cốc thủy tinh cáu bẩn. Bốn góc trần nhà bám đầy mạng nhện, bụi bặm, thậm trí có cả tổ chim. Dưới sàn là lá cây, đất cát vun thành một đống... Không khí ẩm thấp, hôi hám khiến Rose nổi da gà. Rose không ngờ bên trong căn nhà của Hacker giỏi nhất lại tiêu điều, xơ xác và đáng sợ như thế này.

Sau khi xem xét xung quanh căn nhà, xác định không thấy bóng dáng của Vin Felton Percell Rose đè nén thất vọng quay ra cửa. Nhưng mà, đôi mắt cô bất chi bất giác quét qua cái ly thủy tinh cáu bẩn trên kệ sách. Đó chỉ là một chiếc ly bình thường thôi phải không? Rose cảm thấy chút kỳ lạ, bàn chân bước vội đến bên kệ sách. Cánh tay trắng muốt vươn ra cầm lấy chiếc ly. Nhưng mà... chiếc ly không dịch chuyển, dường như nó đã dính chặt với kệ sách.

Lần đầu tiên Rose gặp phải trường hợp như thế này, vì thế càng kích thích sự tò mò trong cô. Cầm lên không được, Rose đẩy qua bên trái... Kỳ lạ thay, chiếc ly theo lực đẩy cũng trượt về phía trái. Đôi mắt Rose mở to ra ngạc nhiên khi nhìn thấy một miếng gỗ hình tròn bằng đế ly bị nhấn xuống.

Hình như.... hình như cô khởi động cơ quan nào rồi! Rose khẩn trương lùi về ra phía sau, đôi mắt nhìn xung quanh dáo dác.

“Xình..xịch” một tiếng động vang lên, ở góc nhà, mà cụ thể là dưới sàn bỗng xuất hiện một lối đi. Rose hoảng hồn, nhìn như hoá đá vào cái lối đi đó.

- Sẽ không có thứ gì chui ra từ đó chứ?_ Rose lẩm bẩm.

Nhưng 5 phút trôi qua, không có thứ gì chui ra từ đó cả. Rose thận trọng bước từng bước lại gần, hơi nghiêng đầu nhìn xuống. Xác định có một cầu thang bằng sắt thông xuống dưới, Rose bồn chồn, lo sợ... Cô có nên đi xuống dưới không? Nếu như có gì đó nguy hiểm thì sao? Nhưng có thể Vin Felton Percell đang ở dưới đó...

Đắn đo một hồi lâu, Rose quyết định trèo xuống.

Không khí có vẻ lạnh đi, xuống tầm 3m thì chạm đất. Nhưng khi xuống tới nơi, Rose đã bị mọi thứ nơi đây làm cho sững sờ. Thì ra... Đây mới chính là nơi bí mật làm việc của Vin Felton Percell. Một không gian bí mật dưới lòng đất.

Một giàn máy tính được kết nối liên kết với nhau, trên máy tính chủ là những con số đang chạy. Một chiếc giường, phòng tắm, bàn ghế sopha đầy đủ. Có cả một cái kệ sách xếp đầy những cuốn sách thể loại khác nhau.

Có chút thích thú với không gian này, dường như xây nơi bí mật dưới lòng đất đã là một trào lưu chăng? Liên Minh V-W cũng vậy.

Rose lại gần kệ sách, cô có chút tò mò muốn biết... rốt cuộc một Hacker thường đọc cái gì. Chắc là những cuốn sách lập trình gì đó! Nhưng mà, Rose có chút dở khóc, dở cười khi nhìn đống tiểu thuyết tình yêu trên kệ. Cô... không phải là hoa mắt chứ? Những gì mà cô nhìn thấy lại là những tiểu thuyết tình yêu nổi tiếng, mà không phải là một cuốn sách về lập trình.

Thật không ngờ anh chàng Hacker này lại là một người lãng mạn như vậy. Cô chợt nhớ ra, Vin Felton Percell cũng chỉ là một thiếu niên mới bước qua tuổi 18 mà thôi.

Bàn tay lôi một cuốn tiểu thuyết ra, cũng không biết vì sao mà một cuốn sách cũ mèm phía trên rơi xuống. Rose lúng túng ngồi xuống nhặt lên, tuy nhiên... cái tựa đề của cuốn sách khiến cô có chút ngạc nhiên.

“Ma-cà-rồng và những điều cần biết? - Tác giả Victor Percell”

Nhưng mà...

- Cô đang làm gì ở đây?_ Một tiếng từ phía lối đi hét lên

Rose giật mình đánh rơi cuốn sách, hốt hoảng đứng lên. Trông thấy Vin Felton Percell đang chĩa súng vào mình bằng đôi mắt giận dữ thì không khỏi rùng mình.

- Tôi... Tôi... Tới tìm anh!

- Tìm tôi? Không phải tôi đã nói rõ rànglúc trước rồi sao? TÔI KHÔNG LÀM! Giờ còn đột nhập vào chỗ ở của tôi như vậy sao?_ Anh ta gầm lên, như một hung thần bước lại gần chĩa súng vào đầu Rose. Trời mới biết được, khi anh ta trở về liền thấy lối đi bí mật bị mở đã lo sợ nhường nào. Tất cả những dữ liệu trong máy tính cực kỳ quan trọng với anh ta. Chỉ ra ngoài 30 phút mà nơi bí mật đã bị bại lộ. Hơn nữa lại là cô gái Ma-cà-rồng! Thật không thể tha thứ.

- V.C... Anh hãy bình tĩnh nghe tôi nói. Tôi..tôi biết tự ý vào nhà anh là tôi không đúng. Nhưng tôi không còn cách nào khác! Mong anh có thể hợp tác cùng chúng tôi_ Rose khẩn trương.

- Cô nghĩ khi cô bước vào chỗ này... Cô còn có mạng ra khỏi đây sao?_ Vin Felton Percell bước lại gần hơn, hơi thở tản ra âm lạnh như sứ giả địa ngục. Đôi mắt anh ta đen đi tràn đầy tức giận. Kẻ đã biết nơi bí mật của anh ta thì chỉ có một kết cục, đó là CHẾT.

Lúc này Rose mới biết mình đang trong hoàn cảnh “ngàn cân treo sợi tóc“. Đôi mắt len lén nhìn xung quanh tìm lối thoái. Mà lối thoát duy nhất là lối đi thông lên phía trên, cũng đồng nghĩ với việc phải vòng qua Vin Felton Percell.

Rose giả vờ bất lực, cô ngồi thụp xuống sàn nhà, tay nhặt cuốn sách dưới sàn lên. Cô đang có ý định ném cuốn sách về phía anh ta sau đó tìm cách chế trụ. Nhưng 1s khi đôi mắt cô nhìn về phía trang sách đang mở...đôi mắt tím bỗng nhiên như hoá đá.

- Đây...đây là..._ Rose lắp bắp

Vin Feton Percell khó hiểu, đôi mắt anh ta híp lại cảnh giác nhìn Rose, khẩu súng vẫn chĩa về phía cô. Chỉ cần cô có hành động khả nghi là anh ta sẽ bắn. Chỉ là tại sao cô gái này lại có biểu hiện kỳ lạ khi nhìn vào hình vẽ trong cuốn sách kia như vậy?

Rose vẫn nhìn chằm chằm vào bức vẽ trên trang giấy. Một người đẹp rạng rỡ, yêu nghiệt như ánh Mặt Trời. Mái tóc bạch kim sáng lấp lánh, đôi mắt xanh sâu thẳm, nụ cười mỉm quyến rũ...

Đây chẳng phải là cha cô sao?

Rose mấp máy, bàn tay vội vàng lật lật qua những trang khác... Có cả hình vẽ ông và bà nội, còn có... hình mẹ của cô nữa.

- Tại...tại sao lại vẽ những bức tranh này?_ Rose ngước đầu hỏi.

- Có liên quan gì tới cô!_ Anh ta giật cuốn sách lại, ánh mắt sắc bén liếc qua khuôn mặt Rose.

Nhưng Rose vẫn nhìn theo cuốn sách, miệng nhỏ nhắn như bất giác không kìm được mà nói ra. - Tại sao lại vẽ hình cha mẹ tôi ở đó?

Hết

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play