Hỏa Vũ Lưu Tinh vừa xuất hiện, đội cổ động của Thập Tự Thiết Tường Vi hoan hô ngất trời. Phòng ngự của cung tiễn thủ không cao. Nếu một tay cung tiễn thủ có thể trụ nổi qua 10s của Hỏa Vũ Lưu Tinh, vậy thì Hồng Hoang nên ghi tên người đó vào sách kỷ lục.
Người ta thường nói, ông trời thích trêu ngươi.
Ngay lúc mọi người đều cho rằng Thiên Ngu Cam đã triệt để xong đời thì trên khán đài lại vang lên tiếng cười của hắn.
“Hắc hắc… cũng may Thiết Điểu của tôi đủ cứng rắn, nếu không tôi đã đi chầu diêm vương.”
10s rất nhanh kết thúc. Hỏa diễm lụi tàn. Sương mù tán đi. Trên khán đài hiện ra một con Thiết Điểu cực kỳ lớn, đôi cánh của nó bao bọc Thiên Ngu Cam ở bên trong làm cho hắn không chịu một chút tổn hại nào.
Thiết Điểu là quái công thấp phòng cao, có đôi cánh cứng như sắt, đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.
Thì ra vào thời khắc mấu chốt, tên kia đã đổi sủng vật. Tay chân đúng nhanh nha!
Ai cũng nghĩ như thế.
Lúc này, Thiên Ngu Cam từ bên dưới Thiết Điểu đi ra. Mọi người nhìn thấy hắn thì ngây ngẩn. Bởi vì trên lưng hắn, đôi cánh chuồn chuồn vẫn còn đó.
Tên này có thể cùng lúc triệu hoán 2 sủng vật? Chẳng lẽ hắn không phải là cung tiễn thủ mà là triệu hoán sư? Này cũng không đúng, hắn rõ ràng mặc khải giáp của cung thủ.
Thiên Ngu Cam thấy bản thân trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người thì đắc ý ngẩng đầu, thu hồi Thiết Điểu, hấc tóc nói với Sữa Bảo Bảo: – “Pháp thuật của Sữa phó bang chủ thật là lợi hại. Xem ra tôi không thể ẩn dấu thực lực nữa. Để không bị cô tiêu diệt, tôi phải dùng đến tuyệt chiêu rồi. Chiến Phong, xuất hiện đi!”
Thanh âm vừa dứt, 2 con yêu thú đồng thời xuất hiện 2 bên tả hữu của Thiên Ngu Cam.
Bên trái là Chiến Phong với 4 cánh vỗ nhè nhẹ, hàm răng sắc bén phản xạ dưới ánh mặt trời, nói cho mọi người biết nó không phải là sủng vật trang trí mà là sát nhân lợi khí.
Bên phải là Hàn Băng, toàn thân bao bọc trong một lớp sương mù nhàn nhạt, cũng có 4 cánh nhưng chúng không phải dùng để bay mà chính là vũ khí của nó. Những cặp cánh cực lớn tạo thành từ những mũi băng nhọn làm cho người ta nhìn thấy liền rét run.
Sữa Bảo Bảo không thèm để ý đến phong cách tạo dáng tự sướng của đối thủ, nàng thấp giọng tiếp tục ngâm xướng chú ngữ, cây roi lập tức biến thành màu đỏ, vung vẩy nhảy nhót trong tay nàng.
Cao Cao nhìn thấy thiên địch (đối thủ trời định) của nó là Hàn Băng liền vào tư thế chiến đấu, cơ bắp toàn thân căng cứng, chuẩn bị tùy thời nhào vào xé xát đối thủ.
Cả khán đài chìm vào im lặng. Ai cũng biết đây chính là giây phút giao tranh quyết định thắng thua.
Thiên Ngu Cam không hề vội vã muốn tấn công, rất tùy ý đứng đó đợi Sữa Bảo Bảo đọc chú ngữ, còn tranh thủ thời gian để nói nhảm: – “Sữa phó bang chủ, tôi xin tự giới thiệu lần nữa. Tôi là Thiên Ngu Cam, phó bang chủ của Bất Diệt Thần Thoại. Chức nghiệp chính là… luyện yêu sư.”
Lúc này Sữa Bảo Bảo đã đọc xong chú ngữ, cây roi trong tay bao bọc trong hỏa diễm màu đen, cả người nàng cũng bao phủ trong một tầng khói đen, tiếng nói trầm thấp vang lên: – “Ta dùng hắc sắc huyết mạch làm chú dẫn, dâng lên Cao Cao tinh khiết chi hỏa, cung thỉnh Hắc Ám Chi Vương nhập thân… Hắc Ám vạn tuế!”
Lời vừa dứt, vật hiến tế là Cao Cao liền hóa thành một đốm lửa đen, sau lưng nàng ẩn ẩn hiện hiện một bóng hình cực lớn. Khi đọc chú ngữ, Sữa Bảo Bảo vẫn luôn nhắm mắt. Lúc này, nàng mở mắt ra, đôi tròng mắt đã biến thành màu đỏ.
Tôi nhíu mày: – “Ám Ảnh, loại pháp thuật dùng máu làm vật dẫn như thế này, sau khi dùng xong thì người làm phép sẽ chết. Nếu thắng thì không sao, nếu cô ta thua thì không phải uổng phí một mạng của sủng vật hay sao? Quy định của hội võ là nếu tuyển thủ tự sát thì vẫn rớt 1 cấp như thường. Vì một trận đấu mà chịu thiệt thòi lớn như vậy, có đáng hay không?”
“Đúng là vậy, nhưng cô ta không còn biện pháp nào. Tên kia có đến 3 sủng vật, trong đó có 2 con là cực phẩm. 2 vs 4, cô ta không có cơ hội thắng. Bí quá hóa liều, phải dùng đến chiêu này thôi.” – Ám Ánh rờ cằm – “Lại nói, nếu cô ta giống như Thiên Hạ Long Quỷ, tu luyện đấu khí là chính, ma pháp là phụ thì có lẽ lúc này đã không phải thúc thủ vô sách.”
Tôi trợn mắt: – “Ám Ảnh, anh cứ nâng tên Thiên Hạ Long Quỷ lên cao như vậy, có phải đang muốn kiếm cớ cho mình trước phải không?”
“Hắc hắc… nào nào, xem trận đấu đi!”
Chiến trường bây giờ tràn ngập khí tức hắc ám.
Sau khi được Hắc Ám Chi Vương nhập thân, Sữa Bảo Bảo liền vung roi, triển khai công kích mưa sa bão táp về phía Thiên Ngu Cam và sủng vật của hắn.
Thiên Ngu Cam chỉ huy Chiến Phong phun ra vài cái vòi rồng, đem hắc ám mê vụ xung quanh thổi tan đi. Hàn Băng thì khụy người xuống, 4 cánh mũi băng không ngừng bắn về phía Sữa Bảo Bảo. Riêng Thiên Ngu Cam thì… dưới trợ lực gia tốc của huyễn tinh linh, đã vọt ra đằng xa. Nói giỡn, hiện tại lực công kích của Sữa Bảo Bảo tăng mạnh, ở gần nàng thuần túy là tìm đường chết nha.
Hàn Băng kết hợp với mũi tên của Thiên Ngu Cam không ngừng công kích Sữa Bảo Bảo, không mấy hiệu quả, bởi vì được Hắc Ám Chi Vương nhập vào thân, cây roi trong tay của Sữa Bảo Bảo có thể ví như lưỡi hái của tử thần. Nhưng bởi vì Hàn Băng và Thiên Ngu Cam đều công kích từ xa, tạm thời Sữa Bảo Bảo cũng không thể làm gì được họ.
Tình hình cứ giằng co như thế một lúc…
Ở bên cạnh, Chiến Phong đang tích tụ lực lượng để chuẩn bị phóng vòi rồng lần nữa. Sữa Bảo Bảo rất muốn công kích nó nhưng bởi vì nó bay lượn lơ lửng, khó mà đánh trúng. Một lát sau, Sữa Bảo Bảo quyết định dừng công kích với Thiên Ngu Cam, chuyển qua dùng ma pháp, thả ra vài con hỏa xà để công kích Chiến Phong. Bay lượn trên không có rất nhiều phương hướng để tránh né công kích, tốc độ của hỏa xà lại không nhanh, cho nên Chiến Phong không gặp khó khăn gì trong việc tránh né chúng.
Vài giây sau, lực lượng của Chiến Phong thu thập đủ, lấy Chiến Phong làm trung tâm, một cái vòi rồng khổng lồ xuất hiện giữa không trung. Hàn Băng cũng đình chỉ công kích, đem tất cả mũi băng nhọn vùi vào vòi rồng.
Phải dùng cao cấp ma pháp thôi. Sữa Bảo Bảo là ma chiến sĩ, đối với uy lực của pháp thuật nàng hiểu biết rất rõ ràng, chỉ cần dùng đến nó, bản thân nhất định sẽ chết. Sữa Bảo bảo cắn răng, “liều mạng thôi”, thế là chăm chú đọc chú ngữ.
“Ta dùng Hắc sắc huyết mạch làm vật dẫn, dâng lên hỏa diễm tính mạng, thiêu đốt tương lai cùng quá khứ, hóa thành thôn phệ vạn vật chi lực… Hắc Ám vạn tuế!”
Chú ngữ hoàn tất, thân thể của Sữa Bảo Bảo trực tiếp hóa thành một vòng xoáy màu đen, mang theo từng trận tiếng gió gào thét, hướng về phía vòi rồng và mũi băng nhọn.
Oanh ~
2 ma pháp cao cấp đụng nhau liền tạo thành một vụ nổ lớn. Nhất thời, trước mắt chúng tôi chỉ thấy hỏa diễm màu đen và mũi băng màu trắng, ở giữa vòi rồng va chạm mãnh liệt.
Đùng đùng ~
Những tiếng nổ vang lên không dứt. Võ đài xuất hiện rất nhiều lỗ hổng. May mà kết giới của võ đài đủ mạnh, không để ma pháp lọt ra ngoài.
Qua thêm 1 phút đồng hồ, ma pháp dần dịu xuống, mọi người mới nhìn thấy tình huống trên sàn đấu.
Sữa Bảo Bảo đã biến mất. Những mảnh vụn trang phục văng tung tóe khắp nơi. Nếu không phải hệ thống có chế độ bảo vệ nội y, dám chừng cô ta đã trần truồng mà đi gặp diêm vương rồi.
Thi thể của huyễn tinh linh còn tại hiện trường. Thiên Ngu Cam nhìn sủng vật của mình, đau lòng mắng to
“Cbn, lực công kích của chiêu này không ngờ mạnh như vậy. Thủ hộ tinh linh của mình cũng bị đánh chết. Thật là xui xẻo…” – vừa nói vừa không quên ăn dược, có vẻ máu của hắn cũng gần cạn đáy rồi.
“Hỗn Loạn Chi Đô tuyển thủ 60332 tử vong. Hỗn Loạn Chi Đô tuyển thủ 29174 chiến thắng!” – trọng tài tuyên bố.
Đội cổ động của Bất Diệt Thần Thoại hoan hô rung trời. Không ngờ bang hội của họ lại có người lọt vào top 10. Nếu Thiên Ngu Cam thua trận này, mặt mũi của họ thật không biết ném đi đâu nữa, về sau đi trên đường làm sao ngẩng mặt mà nhìn 2 đại bang hội khác chứ.
Ngược lại, Thập Tự Thiết Tường Vi thì ủ rũ mặt mày. Cả 4 người lãnh đạo của họ đều tiến vào vòng chung kết, không ngờ bây giờ liên tục rơi rụng hết 3 người, chỉ còn lại Thâu Đêm Suốt Sáng. Đúng là đau khổ nha~
Trận đấu này, tôi để ý nhất chính là sủng vật của Sữa Bảo Bảo. Tôi mới không tin đây chỉ là trùng hợp. Nhất định Thập Tự Thiết Tường Vi biết chuyện về Liệt Hỏa Cửu Hung nên mới cố tình thu thập. Nếu bọn họ gom đủ 9 con yêu thú này, khi xảy ra bang chiến… đối thủ của họ sẽ bị tổn thất trầm trọng. Mà người có khả năng xảy ra bang chiến với Thập Tự Thiết Tường Vi chỉ có Triệu Hoán Liên Minh và Bất Diệt Thần Thoại. Tôi phải nhắc nhở Thảo Hoa Mai mới được.
Trận đấu thứ 9. Bang chủ Thập Tự Thiết Tường Vi là Thâu Đêm Suốt Sáng đấu với thư ký bang chủ của Trâu Bò Bang là Mèo Lười Biếng. Về chức nghiệp của 2 người… Thâu Đêm Suốt Sáng là chiến sĩ, Mèo Lười Biếng là thuật sĩ. Đổ mồ hôi ~ lại là trận đấu với thực lực chênh lệch cực lớn.
Tôi nhìn Mèo Lười Biếng cầm pháp trượng cẩn thận quay đầu quan sát đấu trường. Tôi thật hoài nghi không biết cô nàng đã từng kinh qua chiến trường hay chưa? Đã từng PK giết người hay chưa?
Thâu Đêm Suốt Sáng nhìn đối thủ của mình là một thuật sĩ yếu ớt thì cũng thấy thật thần kỳ. Không lẽ vận may của mình đang tới, sau khi thoát tuyến có lẽ nên đi đánh bạc. Một bên tưởng tượng quang cảnh bản thân thắng tiền cờ bạc, một bên không quên mĩm cười đáp lễ: – “Xin chào Miêu tiểu thư!”
Mèo Lười Biếng mặc dù không có chức vị cao, nhưng cả ngày đi theo Thiên Hạ Long Quỷ, cho nên đối với cao tầng lãnh đạo của các đại bang phái cũng tính là người quen mặt.
Vài câu khách sáo đâu ra đó, trận đấu bắt đầu.
Thâu Đêm Suốt Sáng muốn giải quyết nhanh trận này, lập tức mở ra đấu khí, ngọn roi dài như lưỡi rắn, uốn lượn đánh úp về phía Mèo Lười Biếng.
Mèo Lười Biếng không chút hoang mang, mở lên thổ thuẫn, sau đó, một loạt gai đất mọc lên từ dưới chân của Thâu Đêm Suốt Sáng.
Thâu Đêm Suốt Sáng không chút để ý, dù sao pháp thuật cấp thấp này chẳng lấy đi bao nhiêu máu của cô. Bước chân bên dưới không bởi vì gai đất mà chậm đi, ngược lại, có chiều hướng tăng nhanh vài phần. Cây roi mang đầy sát cơ tinh diệu tìm ra những góc chết mà tấn công Mèo Lười Biếng, khiến cho đối thủ trở tay không kịp.
Mèo Lười Biếng thả ra một cái kỹ năng cát chảy, thừa dịp đối thủ bị ngăn trở, lập tức thoát khỏi phạm vi công kích, phát động chấn thuật.
Thâu Đêm Suốt Sáng chưa kịp phản ứng, ở giữa dòng cát chảy lại bị địa chấn làm cho lảo đảo ngã về sau, nhưng thấy huyết lượng của mình không tổn hao bao nhiêu liền mặc kệ, tiếp tục tấn công đối thủ.
Mèo Lười Biếng thì không may mắn được như vậy. Lúc nãy bị roi quật cho mấy phát, nuốt mấy viên bổ huyết dược cũng không đủ bù đắp, thế là nàng phải dùng đến kỹ năng thêm huyết.
Thâu Đêm Suốt Sáng thấy đối thủ ngâm xướng chú ngữ, còn tưởng đó là pháp thuật công kích lợi hại gì đó, lập tức nâng cao đấu khí, đẩy mạnh tốc độ, nhưng ngay lúc cô tới gần Mèo Lười Biếng, một sự kiện dở hơi nhất trong lịch sử Hồng Hoang đã xảy ra…
Chú ngữ của Mèo Lười Biếng hoàn tất. Lấy Mèo Lười Biếng làm trung tâm, trong phạm vi 10m, một cột sáng màu vàng nhạt lan tỏa ra, vừa vặn Thâu Đêm Suốt Sáng cũng đứng trong phạm vi này.
Thâu Đêm Suốt Sáng thấy xung quanh mình xuất hiện cột sáng, vô thức lui về sau, vào thế phòng ngự, những tưởng sẽ bị công kích, nhưng 2s sau, cô lại phát hiện cột máu của mình không hề giảm xuống, ngược lại có dấu hiệu tăng lên, chốc lát liền hồi đầy. Chuyện này…?! Đây không phải là đại địa chi lực, kỹ năng quần thể bổ huyết của thổ thuật sĩ à?
Vào lúc Thâu Đêm Suốt Sáng hồ đồ lẫn lộn thì Mèo Lười Biếng lại hận không thể dùng trượng gõ chết chính mình, cô thế mà đã quên không điều chỉnh thiết lập, cứ thế tăng máu cho đối thủ rồi.
Thấy tình cảnh đó, toàn bộ khán giả đều đổ nhào.
Thiên Hạ Long Quỷ dùng tay che mặt, có lẽ cảm thấy thành viên của mình có một người dở hơi như thế thì rất mất mặt mũi. Vài giây trôi qua, Thiên Hạ Long Quỷ rốt cuộc nhịn không nổi, dốc sức đè nén dục vọng gào thét, chỉ nghiến răng nghiến lợi nói: – “Tiểu Miêu! Ngươi tột cùng đang làm gì đó?”
“Ta… ta…” – Mèo Lười Biếng nhìn Thiên Hạ Long Quỷ, lại nhìn Thâu Đêm Suốt Sáng, sau đó nói một câu kinh người – “Ta… nhận thua!”
Kế tiếp, cô nàng giống như kẻ đào tẩu, chạy biến khỏi đấu trường. Có vẻ người mà nàng muốn tránh là Thiên Hạ Long Quỷ. Nhưng cô nàng đã quên một câu, “trốn được hòa thượng, chạy không khỏi chùa”.
Bịch ~
Nghe Mèo Lười Biếng đột nhiên nhận thua. Người trải qua kích thích từ nảy đến giờ là Thâu Đêm Suốt Sáng rốt cuộc ngã ngồi xuống đất.
Trọng tài trẻ tuổi anh tuấn vội vã chạy tới ân cần hỏi han: – “Tiểu thư, cô không sao chứ?”
Thâu Đêm Suốt Sáng nhìn khuôn mặt phóng đại trước mắt, hai mắt lóe sáng, ôn nhu nói: – “Không có việc gì. Cám ơn anh đã quan tâm. Không biết sau khi trận đấu kết thúc, có thể mời anh đến tổng đàn bang phái của em uống một tách trà hay không?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT