“ Tố Y học muội, ta sắp lên sân khấu, tiếp theo là muội, học muội cố lên!” Mao Kiến Tân nói với xong Tố Y thì vội vàng chạy lên đài biễu diễn.
Tố Y cúi đầu kiểm tra đàn ghi ta xong, cũng đi đến bên cạnh sân khấu chờ đợi.
Chờ Mao Kiến Tân xuống đài, Tố Y đi lên chính giữa sân khấu: “Chúc các vị thầy cô, các vị bạn học một buổi sáng tốt lành! Mình sẽ biểu diễn một ca khúc tự tay sáng tác, "Người bạn ngồi cùng bàn"*!”
*lần trước hình như chương 9 mình tim nhầm: “ bạn edit lần này dịch đúng rồi, mình sẽ chỉnh lại chương trước vậy~
p/s: * 同桌的你 đayblà tên bài hát ^^ ai vào kugou.com để tên này là tìm được ngay, nghe cũng khá hay, nếu bạn nào tò mò có thể tìm xem nha!
Tố Y tùy ý đứng trên đài, chỉ sau khi vài âm thanh nhẹ nhàng phát ra, toàn bộ giảng đường đều trở nên yên lặng.
Ở trong phòng học một khúc đàn ghi ta được đánh lưu loát sinh động sau, giọng nói dịu dàng của Tố Y vang lên trong giảng đường:
Ngày mai bạn sẽ nhớ đến chăng
Ngày hôm qua bạn viết nhật kí
Ngày mai bạn còn nhớ đến không
Bạn từng thích khóc nhất
Thầy cô cũng không nhớ nổi
Không đoán ra vấn đề của anh
Ta cũng tình cờ lật lại ảnh chụp
Mới nhớ đến người bạn ngồi cùng bàn
Ai lấy người đa sầu đa cảm như
Ai nhìn nhật kí của bạn
Ai kéo mái tóc dài của bạn
Ai làm cho người giá y
…
Một bài hát hay, rất dễ dàng khiến cho mọi người đồng cảm. Tố Y biểu diễn giống như cô gái luôn mang nụ cười trên mặt, dùng tình cảm tinh tế nhất, nói về một khoảng thời gian thanh xuân, về kí ức mái trường.
Chờ lúc sau trong phòng học vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt. Tố Y đã biết, tác phẩm của cô, cũng sẽ thịnh hành tại thế giới này.
Không có gì bất ngờ, Tố Y lấy được một danh ngạch. Cuối cùng cũng có thể an tâm!
“Tố Y, mình biết bạn có thể mà, bạn lợi hại như vậy mà!” Chu Thư Linh cười tít mắt nói “Bạn không biết, những nam sinh phía sau nhanh bạo nổ, khắp nơi hỏi thăm dãy số điện thoại của bạn đâu! Tố Y à, bạn thích nam sinh dạng nào thế?” Chu Thư Linh bái quái nói.
“Mình thích nam nhân ở khắp mọi nơi lại không có thật!” Tố Y cho Chu Thư Linh một ánh mắt xem thường.
“Có ý tứ gì? Cái gì gọi là ở khắp mọi nơi lại không có thực chứ? Hả~ không đúng! Cư nhiên bạn có người yêu rồi? Nói nhanh là ai?” Chu Thư Linh hưng phấn, rốt cục lại có bát quái!
“Người ở khắp mọi nơi lại không có thực thì là thần đó!” Tố Y lộ ra vẻ mặt mình chỉ biết bạn là phàm phu tục tử nghe không hiểu.
Chu Thư Linh trợn mắt há hốc mồm, NM! Còn chưa chơi đùa vui vẻ mà! Còn chưa có bát quái hay mà! Mình bị xem thường sao, vẫn bị người ta khinh bỉ chỉ số thông minh sao!
Tố Y lại thần thanh khí sảng đi về biệt thự bên kia, nên đi qua xem tiến độ trang hoàng.
Sau khi đến biệt thự, Tố Y phát hiện Lâm Tử Mặc rõ ràng đã ở đó.
“Lâm sư huynh, anh cũng ở đây à! Bên kia của anh trang hoàng thế nào rồi?” Tố Y hỏi.
“Gần giống với tiến độ bên này của em!” Lâm Tử Mặc quay đầu lại liếc mắt nhìn Tố Y “Buổi sáng hát không tệ! Rất dễ nghe!”
Hả? Buổi sáng Lâm Tử Mặc cũng đi xem?
“Lâm sư huynh, sao anh lại đi xem trận đấu của hệ tin tức (mới) chúng em vậy?
“Anh có việc đi tìm bạn, kết quả hắn tham gia thi đấu, cho nên thuận tiện xem! Bài hát kia là em viết?” Lâm Tử Mặc lại hỏi.
“Đúng vậy, viết vớ vẩn thôi! Lâm sư huynh không đăng kí sao?” Tố Y đi loanh quanh trong biệt thự vừa nhìn vừa trả lời.
“Không, anh thấy bên này của em còn muốn xây một phòng thu, trang bị trong phòng thu âm kia em không có dự định dùng làm gì sao?”
Lâm Tử Mặc nhìn chằm chằm hỏi Tố Y đang đi loanh quanh.
“Em không rành về chọn thiết bị, Lâm sư huynh có người quen biết về mặt này sao?” Tố Y quay đầu lại.
“Em muốn làm chuyên nghiệp hay là mua để bản thân tùy ý vui đùa một chút?” Lâm Tử Mặc hỏi.
“Là dùng chuyên nghiệp, càng chuyên nghiệp càng tốt! Nếu chỉ tùy ý vui đùa em tuyệt không cần làm ra một phòng lớn để giả làm phòng thu nha! Phải biết rằng những vật liệu cách âm và vật bổ sung đều rất đắt tiền!” Vẻ mặt Tố Y đau lòng nói.
“Tốt, hiện tại anh sẽ giúp em hỏi một chút! Nói xong thì đi ra ngoài gọi điện thoại!
Vẻ mặt Tố Y đau lòng, ngồi xổm trên mặt đất, nhìn những vật liệu cách âm kia. Tất cả những thứ này đều là tiền đó!
“Trình sư muội!” Lâm Tử Mặc đi đến “Anh hỏi rồi, hiện tại quán ca sĩ ghi đĩa đều dùng thiết bị ghi âm, bình thường là khoảng 40 vạn. Hiện nay ở chợ Yên Kinh, thiết bị cao cấp nhất sơ sơ phải 50 vạn. Mặc kệ là loại thiết bị nào, cũng chịu trách nhiệm lắp đặt, chạy thử tận nhà.”
Thật là rẻ mà, ở thế giới kia của mình, tùy tiện một bộ thiết bị chuyên nghiệp đều phải trên trăm vạn, phải biết cao nhất cũng cần trên trăm vạn lần!
“Nếu đặt thiết bị tốt nhất, khoảng bao lâu thì hàng mới đến thế?” Tố Y hỏi
“Thiết bị chỉ cần một tuần là có hàng đến, nhưng mà bọn hắn cần qua đây trước xem phòng thu lớn hay nhỏ, để chọn loại thiết bị phù hợp nhất!” Lâm Tử Mặc nói tiếp “Em khẳng định phải là loại tốt nhất sao?”
“Em muốn từng bước đúng chỗ, cám ơn Lâm sư huynh! Việc kia, anh có thể nói cho em biết phương thức liên lạc của bạn anh được không? Tự em sẽ liên lạc với họ!” Tố Y hỏi.
“ Ngày mai em có tiết học sao?” Lâm Tử Mặc hỏi.
“Không có tiết ạ.” Tố Y hơi khó hiểu.
“Vậy 10 giờ buổi sáng ngày mai em qua đây, anh bảo hắn mang người bán thiết bị qua đây nhìn xem, đến lúc đó em có yêu cầu gì, có thể đối mặt thảo luận!” Theo bản năng, Lâm Tử Mặc không muốn đem phương thức liên lạc của người kia cho Tố Y.
“Được ạ, vậy buổi sáng ngày mai anh còn có thể qua đây sao?” Tố Y hỏi Lâm Tử Mặc.
“Sẽ đến, anh mà không đến, sợ bọn họ không tìm thấy. Trường học rất xa bên này, em đến đây thế nào được?” Lâm Tử Mặc lại hỏi.
“À, em đánh xe đến là được. Cũng không quá xa, đi xe mất mất phút thôi!” Tố Y cười trả lời.
“Em lấy bằng lái rồi chứ! Tính định mua xe sao?” Lâm Tử Mặc lại hỏi.
“Ở đây nhiều sau này lại mua đi, nếu không đi trường học rất bất tiện! Em yêu cầu không cao, có phương tiện thay đi bộ là được.” Xe tốt chính mình bây giờ còn mua không nổi!
Tố Y tính tiền tiết kiệm của mình, trang hoàng ít nhất phải 30 vạn, một bộ phòng thu lại muốn 50 vạn. Còn các loại nhạc cụ mà mình cần cũng muốn tiêu tiền! Hơn nữa đồ dùng bằng điện trong nhà cũng phải bắt đầu đặt trước! Ai, tiền cũng không dùng không được mà!
May mắn, ở thế giới này 20 vạn có thể mua một chiếc xe có tính năng vô cùng an toàn. Nếu không chút tiền trong túi mình thật đúng là không đủ!
Tính xong rồi, Tố Y cảm thấy tâm can đều đau! Sau này mua toàn bộ những thứ đó, chính mình lại không còn một đồng a.
Kế hoạch kếm tiền, lửa sém lông mày (vô cùng cấp bách)!
Lâm Tử Mặc buồn cười nhìn vẻ mặt của Tố Y biến ảo, nói: “Nếu quyết định muốn mua xe, cũng không cần phải đợi đến lúc qua ở mới mua. Gần nhất, em phải thường qua bên này, có chiếc xe cũng tiện hơn nhiều. Hơn nữa, ở trường học bên kia anh còn một chiếc xe không dùng, có thể cho em mượn. Nếu năm sau em lại muốn mua xe, đến lúc đó chiếc xe kia cũng sớm bị người khác trưng dụng!”
“Vậy Lâm sư huynh có thể chọn xe giúp em sao? Em không rành về xe lắm!” Tố Y cảm thấy Lâm Tử Mặc nói có đạo lý, dù sao muốn mua xe, sớm hay muộn không sao cả!
“Trình sư muội muốn chọn xe giá cả hãng nào đã? Hay thích kiểu xe gì?” Lâm Tử Mặc hỏi.
“Em muốn khoảng 20 vạn, tính năng an toàn cao, tốt nhất là xe việt dã!”
“Tốt, anh cho em mở mấy kiểu xe loại đó, em chọn lựa thử, xem thích kiểu nào. Chọn xong, anh có thể qua chọn xe giúp em!” Lâm Tử Mặc trực tiếp lấy di động mở ra giới thiệu cho Tố Y mấy loại xe.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT