Dịch: Hàn Phong Vũ

Đăng tải: Mặc Nhiên

"Ai biết được."

Thạch Quỳnh lắc đầu, dễ nhận thấy là vấn đề này hắn cũng nghĩ không rõ lắm.

Nếu đã leo lên đến tầng quan hệ với ông nội hắn thế này, vậy thì về cơ bản hắn và Thạch Quỳnh cũng không đánh nhau nổi, chỉ cần Thạch Quỳnh không kiếm chuyện, vậy thì hắn cũng không ra tay với người mà ông nội hắn đã cứu.

Nếu không thì ông nội hắn đã cứu người, hắn trái lại giết đi, đó không phải là đánh thẳng lên mặt của lão nhân gia ông ta hay sao.

"Lần này anh đến đây chính là vì tìm kiếm quỷ vương tàn chi đi?"

"Không sai."

Thạch Quỳnh gật đầu khẳng định, thừa nhận chuyện này.

"Anh có thể dung hợp quỷ vương tàn chi sao?"

Thế nhưng trước kia Hạ Thiên Kỳ từng nghe Ngô Địch nói qua, nói rằng khi ấy kỹ năng mà Thạch Quỳnh lựa chọn không phải dung hợp, nếu không phải dung hợp, thì trừ phi giống hắn, còn có biện pháp khác, nếu không thì hoàn toàn không cách nào dung hợp quỷ vương tàn chi.

"Tôi không có khả năng dung hợp quỷ vương tàn chi."

Quả nhiên Thạch Quỳnh không để cho hắn thừa nhận một điểm ngoài ý muốn này.

"Vậy anh tìm quỷ vương tàn chi để làm gì? Tặng cho người khác sao?"

"Dĩ nhiên không phải, một khi quỷ vương tàn chi bị mang ra ngoài, trong nháy mắt sẽ tan rã theo quy tắc loại trừ của thế gian, nên cũng không cách nào mang ra ngoài."

Một điểm mà Thạch Quỳnh giải thích cho Hạ Thiên Kỳ này, trước đó hắn chưa từng biết điều này.

"Anh không tặng cho người khác, tự thân mình lại không thể dung hợp, vậy anh còn đặc biệt mạo hiểm đến tìm quỷ vương tàn chi, anh không phải đang có bệnh hay sao?"

"Tôi không dung hợp được, không có nghĩa là phân thân của tôi cũng không cách nào dung hợp.

Nói đến chỗ này, Thạch Quỳnh ném cổ quan tài sau lưng hắn xuống đất, sau đó một tay đẩy nắp quan tài xuống.

Chỉ trong một nháy mắt khi nắp qua tài rời khỏi quan tài, một cổ khí tức cực kỳ kinh khủng hóa thành một luồng gió lốc, bắt đầu nổi lên quét khắp xung quanh.

"Quỷ vương!"

Hạ Thiên Kỳ bị cổ khí tức này kinh động không thôi, bởi vì đây chính là khí tức của quỷ vương.

Ánh mắt hắn nhìn chăm chăm vào miệng quan tài màu đen kia không nháy đến một cái, rất nghi ngờ vì sao có thể có một con quỷ vương ngủ bên trong.

Rất nhanh, một bàn tay khô khốc đột nhiên nắm lấy vách quan tài, sau đó chậm rãi ngồi dậy.

Quỷ vương bên trong nhìn qua giống một cái thây khô bị phong hóa không biết bao nhiêu năm rồi, ánh mắt nhắm kín nặng nề, chỉ đơn thuần ngồi dậy trong quan tài.

"Đây là người nào?"

"Là phân thân của tôi."

Thây khô đột nhiên mở miệng, âm thanh nghe vào rất khiến người ta không thoải mái trả về cho Hạ Thiên Kỳ một câu.

"Anh cũng thật sự có một phân thân cấp giám đốc cấp cao!"

Lúc Hạ Thiên Kỳ nói ra những lời này, trong lòng lại tương đối vui mừng, may mà ông nội hắn cứu một mạng của Thạch Quỳnh này, không thì nếu như không có tầng quan hệ này, hai người bọn họ vừa vặn đánh nhau, cho dù hắn có cái nghĩa trang quỷ vương bị tàn phá này làm hậu thuẫn, cũng khó nói hắn sẽ không bị Thạch Quỳnh và cái phân thân quỷ vương kia đánh cho tàn phế đi.

Thạch Quỳnh không nói gì thêm, chỉ thản nhiên nói:

"Con phân thân quỷ vương này còn chưa đủ mạnh mẽ, cho nên tôi một mực tìm kiếm quỷ vương tàn chi bên ngoài để có thể bổ sung vào, hi vọng có thể khiến nó trở nên mạnh hơn."

"Nếu như vừa rồi anh thả nó ra, có thể những người kia sẽ không phải chết."

"Sống chết của bọn họ không liên quan đến tôi, nguyên nhân tôi gia nhập liên minh quân phản loạn, là vì ở nơi này có nhiều cơ hội tìm được nhiều nghĩa trang quỷ vương mà thôi."

"Anh rốt cuộc có bao nhiêu phân thân?"

"Không thể trả lời." Thạch Quỳnh lắc đầu, cũng không có ý định nói cho Hạ Thiên Kỳ tình hình thực tế.

Hạ Thiên Kỳ bị từ chối cũng không xấu hổ, dù sao loại chuyện tình liên quan đến cái mạng nhỏ này của mình, chính là chuyện mà cho dù là ai cũng sẽ không nói ra, hắn hoàn toàn đang hỏi một câu vô ích.

Mặc dù là hỏi một câu vô ích, thể nhưng Thạch Quỳnh lại trả về cho hắn một thông tin rất có ý nghĩa, đó chính là hắn có trong liên minh quân phản loạn, cũng chỉ thuần túy là không có lý tưởng mà thôi, hoàn toàn không có gì khác tình hình của Ngô Địch.

Vậy thì trái lại hắn cũng có thể thử lôi kéo mang tính chất dò xét một lần.

Dù sao phía trên còn có tầng quan hệ với ông nội hắn này, dưới có Thẩm Hoành Viêm là em út ngày xưa của Thạch Quỳnh, hắn cảm thấy đối phương rất có thể sẽ đứng ở phía hắn bên này.

Bất quá hắn cũng không có lập tức đưa ra lời mời, dù sao đối phương đã không phải kẻ thù rồi, cho dù trở lại liên minh quân phản loạn, tuyệt đối sẽ không công khai hắn ra.

Sau khi từ chối trả lời Hạ Thiên Kỳ, trái lại Thạch Quỳnh cũng có hứng thú, lên tiếng hỏi Hạ Thiên Kỳ:

"Cậu cũng đến đây tìm quỷ vương tàn chi?"

"Là một mặt, còn có một mặt khác là để thu dọn đám người Triệu Mãn Sơn."

Thạch Quỳnh cũng không hỏi Hạ Thiên Kỳ vì sao lại muốn dọn dẹp Triệu Mãn Sơn, mà sau khi do dự một lúc, lần nữa để cho cổ phân thân quỷ vương kia của hắn nằm lại trong quan tài, tiếp đó lần nữa đóng nắp quan tài lại.

Trong nháy mắt khi nắp quan tài đóng lại kia, vốn là khí tức quỷ vương đang tồn tại trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, hiển nhiên cổ quan tài này của Thạch Quỳnh có khả năng ngăn cách khí tức.

"Ở nơi này chỉ có sóng của một mảnh quỷ vương tàn chi, ông nội cậu là ân nhân của tôi, tôi vẫn luôn không có cơ hội báo ân, lần này tôi tặng cho cậu, xem như là lấy điều này báo đáp ân tình."

Thạch Quỳnh nói xong, lần nữa cõng cổ quan tài kia đen kia lên định rời khỏi đây, nhưng lại bị Hạ Thiên Kỳ gọi ngược lại:

"Ân cứu mạng, chỉ dựa vào một phần quỷ vương tàn chi là có thể xóa sạch sao?"

"Cậu đừng có được đằng chân lân đằng đầu." Sau khi Thạch Quỳnh nghe lời nói của Hạ Thiên Kỳ, vẻ mặt cũng đột nhiên trầm xuống.

"Nói như thế, anh có cổ phân thân quỷ vương kia, quả thực tôi không thể bắt anh làm gì được, nhưng có thể anh vẫn chưa biết, bây giờ tôi chính là chủ nhân của nghĩa trang quỷ vương này.

Chỉ cần tôi muốn, cho dù anh có phân thân quỷ vương, cũng chưa chắc có thể rời đi dễ dàng."

"Cậu đang uy hiếp tôi!"

"Dĩ nhiên không phải, tôi chỉ đang đàm phán điều kiện với anh."

"Tôi không có hứng thú."

"Quỷ vương tàn chi tôi không cần, anh cứ cầm đi."

"Cậu muốn tôi giúp cậu làm gì?"

Có thể lăn lộn được đến cái cấp giám đốc này, thì không có người nào là kẻ đần độn, Hạ Thiên Kỳ nói không muốn quỷ vương tàn chi, Thạch Quỳnh cũng biết đối phương muốn hắn giúp mình một tay.

"Tôi biết anh là người độc lập độc hành, thế nhưng chắc chắn anh cũng rõ ràng, đệ nhị vực này chính là một lò tôi luyện lớn, một khi thế cục trước mắt không bình định, thì bất kể là ai cũng đừng nghĩ chỉ lo cho thân mình.

Cho nên tôi phải trừ hết bọn người Triệu Mãn Sơn, là bởi vì tôi muốn trở thành người kia của liên minh quân phản loạn, tập trung những thế lực nhỏ ở ngoại vực này.

Bất quá tôi không phải là vì liên minh quân phản loạn, mà là vì tôi.

Tôi muốn tạo một khối trục thế lực, trong tương lai đủ để chống lại liên minh quân phản loạn, còn có tam đại Minh Phủ.

Đợi đến một ngày kia, phong tỏa của đệ tam vực được tháo gỡ, thời điểm đám quỷ vật ồ ạt tấn công, tôi cũng có thể có chỗ để tạm nghĩ, không đến nỗi trực tiếp bị đại quân quỷ vật nhận cho chết chìm.

Tôi có lòng tin trong một đoạn thời gian có thể tấn chức đến giám đốc cấp cao, thế nhưng anh nên biết những thế lực nhỏ ở ngoại vực này, ngoại trừ nhân số chiếm phần lớn, những phương diện khác so với hai thế lực lớn kia đều không chiếm được bao nhiêu.

Cho nên tôi cần có người mạnh trấn giữ.

Anh không cần làm gì cho tôi, chỉ là đến lúc đó khi tôi cần anh, anh có thể qua đây chống đỡ sàn diễn cho tôi là được.

Như vậy xem như anh có thể báo ân năm đó của ông nội tôi, cũng có thể thuận lợi lấy đi quỷ vương tàn chi ở nơi này, để làm cho phân thân quỷ vương của anh trở nên mạnh mẽ hơn.

Có thể nói là nhất cử lưỡng tiện."

"Không khi tới cậu còn nhỏ tuổi, khẩu vị cũng không nhỏ."

Thạch Quỳnh trong lòng có chút giật mình với ý tưởng của Hạ Thiên Kỳ, kỳ thực hắn cũng không muốn đi cùng hàng ngũ giao du với kẻ xấu này, thế nhưng nghĩ tới bất kể là ở nơi nào cũng không tránh khỏi bị sai khiến, cho nên sau khi do dự thì đáp ứng:

"Tôi bằng lòng với cậu. Bất quá tôi chỉ giúp cậu hai lần."

"Thành giao!"

Sở dĩ Hạ Thiên Kỳ tặng lại quỷ vương tan chi cho Thạch Quỳnh, là bởi vì quỷ vương tàn chi chỉ lớn bằng cái móng tay, hơn nữa hắn hiện tại cũng không cách nào dung hợp, không bằng biết thời biết thế làm một lần nhân tình, trực tiếp tặng cho Thạch Quỳnh, chớ nói chi là Thạch Quỳnh còn đồng ý giúp hắn hai lần, cho dù chỉ đồng ý giúp hắn một lần, hắn cũng được lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play