Sau khi Hạ Thiên Kỳ vào trong thành phố lại thử thả quỷ vực ra ngoài, sau khi nuốt chửng con quỷ vật cấp bậc giám đốc kia rồi thì phạm vi bao trùm của quỷ vực của Hạ Thiên Kỳ cũng được mở rộng thêm một chút.
Tuy nói rằng hắn vẫn không có cách nào giống được như khi còn trong hiện thực, có thể dùng quỷ vực bao trùm hết cả một thành phố, nhưng mà chỉ trước mắt mà nói, hắn đã có thể điều khiển quỷ vực bao phủ hết một phần ba thành phố Tử An.
Bởi vì đã đến chạng vạng tối, cho nên trên đường có rất nhiều người đi làm về nhà, Hạ Thiên Kỳ vừa chen chúc trong đám người không nhanh không chậm đi về phía trước, vừa tra xét tình hình trong phạm vi mà quỷ vực của hắn bao trùm.
Vốn muốn tìm hiểu đại khái nơi này một chút, nhưng đang trong quá trình hắn lại bắt được một tin vui ngoài ý muốn.
Hắn vậy mà lại cảm nhận được khí tức của quỷ vật, hơn nữa còn là một con quỷ vật có thực lực tương đối mạnh mẽ, thực lực tương đương tiếp cận đến gần cấp bậc giám đốc.
Trước đó khi ở quảng trường Quang Ảnh, hắn có để cho Trần Sinh cung cấp cho hắn một số sự kiện linh dị, nhưng trùng hợp chính là, hết lần này đến lần khác trong một đoạn thời gian gần đây lại vô cùng bình yên, mặc dù có sự kiện linh dị phát sinh ra, cũng chỉ là sự kiện cấp lệ quỷ.
Nuốt chửng một con lệ quỷ, đối với giai đoạn hiện nay của hắn mà nói, hầu như là hỗ trợ không lốn, cũng chỉ có nuốt chửng quỷ vật cấp bậc ác quỷ thì mới có thể khiến thực lực của hắn có phần tăng cao rõ ràng.
"Thùng thùng thùng!"
Tiếng động ở cửa phòng đột nhiên vang lên khiến cho người phụ nữ đang nằm trên giường đọc sách cầm quyển sách trên tay đặt xuống chiếc gối nằm bên cạnh, sau đó lại nghe cô ta quay về phía ngoài phòng ngủ hô lên:
"Ông xã, có người gõ cửa, anh đi xem một chút đi."
Người đàn ông đang chơi game trong phòng khách sau khi nghe thấy lời nói của vợ anh ta thì có phần không tình nguyện đáp lại:
"Anh đây cũng nhanh chóng giết xong năm mạng, em đi xem một chút đi."
"Anh cách cửa gần như vậy thì anh phải đi ngay đi chứ, game thì cứ dừng lại một lát rồi lại chơi tiếp cũng sẽ không có vấn đề gì cả."
Dễ nhận thấy là người phụ nữ này cũng không muốn nhúc nhích, nói xong, cô ta lại thúc giục một câu:
"Nhanh đi xem một chút đi, không chừng mẹ anh đã đến đây rồi."
Bị người phụ nữ thúc giục một câu như vậy, người đàn ông đang trong lúc phân tâm, nhân vật đại diện trong trò chơi đã xoay trở giữa lúc không kịp đề phòng mà bị giết chết.
"Hối hối, phải thật vất vả mới được vượt qua thần khí một lần, vậy mà vẫn phải chết."
Người đàn ông ngoại miệng cằn nhằn nói, thân hình cũng đã nhấc lên rời ra khỏi ghế tựa, bước nhanh đi đến trước cửa.
Cửa phòng vẫn ở yên chỗ cũ vang lên tiếng gõ rất lớn, người đàn ông vì game chơi không được như ý cho nên tâm tình cũng có chút khó chịu, lại thêm người đang gõ cửa giống như đang dùng chân đá mạnh, thanh âm lớn quả thật rất chói tai, lúc này lại khiến cho người đàn ông rất bất mãn hô lên:
"Đừng gõ nữa, ai đó?"
Tiếng đập cửa biến mất, người đàn ông đến trước cửa, cáu kỉnh nhìn về phía trong hàng hiên bên ngoài nhìn lại, nhưng lại không nhìn thấy đến nửa cái bóng người.
"Có ai không? Lên tiếng đi."
Vừa nãy khi cửa phòng vẫn còn đóng chặt có thể thấy được trong hàng hiên chắc chắn có người nào đó ở đó, nhưng sau khi người đàn ông xem đi xem lại nhiều lần lại cũng không có bất kỳ phát hiện nào, lúc này đã không nhịn được khiến anh ta có phần hoài nghi mở khóa cửa ra, sau đó cầm cửa phòng mở hé ra một chút.
Đưa đầu nhô ra ngoài, nhìn một chút trong tiếng điều khiến đèn không ngừng lóe lên trong hàng hiên, người đàn ông vẫn không có bất kỳ phát hiện nào, không những không thấy bất cứ kẻ nào thì không nói, càng là chưa từng nghe bất cứ một chút âm thanh nào vọng lại.
"Ai đến vậy?"
Ngay khi người đàn ông vẫn đang mở cửa không xác định như trước, trong khi đang không ngừng hồ nghi nhìn về phía khắp các nơi bên ngoài hành lang, giọng của người phụ nữ lại lần nữa vang ra từ trong phòng ngủ.
"Không biết, ngoài cửa cũng không có người.
Thật là kỳ quái, vừa nãy rõ ràng là có người gõ cửa, làm sao mà bây giờ lại ngay cả bóng người cũng không nhìn thấy được chứ."
Người đàn ông nói xong, lại trực tiếp đóng cửa phòng lại, nhưng mà không đợi cho đến khi anh ta trở lại ngồi xuống trước máy vi tính, cửa phòng lại bị đập vang lên "thùng thùng thùng".
"Đây là cái tình huống gì đây chứ."
Lần này người đàn ông đi nhanh hơn, tầm hai ba bước đã đi đến trước cửa, sau đó cũng không hỏi lại phía ngoài cửa là ai, lập tức đẩy cửa ra.
Nhưng cũng giống với lần trước, trong hàng hiên vẫn không có đến một nửa cái bóng người.
"Ai đó? Có ai không?"
Trong lòng người đàn ông trở nên càng thêm tức giận hơn nữa, nhìn về phía trong hàng hiên lớn tiếng hô to vài tiếng, thế nhưng đáp lại anh ta cũng chỉ có tiếng điều khiển đèn lóe lên càng ngày càng lợi hại hơn, cùng với một chút tiếng vang vọng lại quanh quẩn trong hàng hiên kia.
"Cái gì vậy? Bên ngoài không có ai sao?"
Người phụ nữ nghe được tiếng người đàn ông quát lớn, lúc này rốt cuộc cũng không ngồi yên mà đi ra khỏi phòng ngủ.
"Không có ai, mẹ nó thật là quái dị, vừa nãy rõ ràng là nghe được có người gõ cửa, kết quả mở cửa ra lại không thấy người."
Người đàn ông nghi ngờ mắng một câu, lúc này người phụ nữ cũng thò đầu ra hướng về phía trong hàng hiên nhìn qua một chút, nhưng cũng giống người đàn ông, cô ta cũng không phát hiện ra bất kỳ người nào.
"Đoán chừng là do người nào đó đùa dai đi."
"Mẹ nó thật đúng là thứ rảnh rỗi, muốn chết sao, không có việc gì lại đi chọc ghẹo người khác chơi!"
Người đàn ông không ngừng quay về phía hàng hiên mắng vài câu, lúc này mới cầm cánh cửa đóng lại tương đối nguôi giận.
"Bây giờ dường như là mọi người cùng có bệnh, không có việc gì làm thì đi trêu ghẹo người khác chơi."
"Được rồi, đoán chừng là gõ sai cửa đi."
"Thùng thùng thùng!"
Ngay trong khi hai người đang đứng cạnh cửa sắp đi vào bên trong, thì từ ngoài cửa lại vang vào một chuỗi tiếng động đập cửa rất lớn.
"Chết tiệt, giờ lại tới nữa rồi."
Người đàn ông mắng một câu, rồi giận đùng đùng đi qua trước cửa phòng, nhưng lại bị người phụ nữ cản lại.
"Để em qua đó quan sát một chút đi."
Người phụ nữ sợ người đàn ông sẽ nóng giận mà ra tay đánh nhau với người ta, cho nên không dám lại để cho anh ta đi qua đó mở cửa nữa, cô ta cố gắng giảm bớt tiếng bước chân, sau đó chậm rãi đi đến trước cửa.
Trong quá trình, cửa phòng vẫn không ngừng vang lên như cũ, đồng thời còn lớn hơn rất nhiều so với âm thanh vừa mới nãy.
Người phụ nữ đưa một tay cầm tay nắm cửa đẩy ra, vốn là tiếng cửa phòng có chút chói tai lúc này cũng đã biến mất, tiếng điều khiển đèn phát ra từng tiếng "lách cách lách cách" khiến cho trong hàng hiên vừa nhìn qua cực kỳ u ám.
Mà đang trong lúc một đen một trắng này, thì lại chậm rãi lộ ra thân ảnh của một người đàn ông.
Khi người phụ nữ nhìn thấy dáng dấp của người đàn ông này thì nhất thời kinh ngạc bụm miệng lại, vốn dõ cô ta nhìn thấy một màn khó có thể tin được.
Người đàn ông lúc này cũng bước mấy bước đi đến, sau đó cầm cửa phòng đẩy ra hoàn toàn, ngay cả nhìn không không buồn nhìn xem người bên ngoài ra ai lại khó chịu lên tiếng:
"Người nào đó, gõ cửa kiểu gì...!"
Lời người đàn ông còn chưa kịp nói hết thì cổ họng lại đột nhiên có chút tắc nghẽn không thể phát ra thanh âm, người phụ nữ thì cũng nhìn chằm chằm người bên ngoài, đang liên tục vuốt mắt khó có thể tin được.
"Vì sao lại... Vì sao lại... Giống anh như đúc vậy!"
Người phụ nữ nhìn về phía chồng của cô ta kêu lên, về phần chồng của cô ta thì lại hoàn toàn bối rối, bởi vì nhà anh ta chỉ có duy nhất một đứa bé là anh ta, vốn dĩ chưa từng nghe nói còn có một em trai sinh đôi.
"Anh... Anh là ai, vì sao dáng dấp lại giống với tôi như vậy!"
Người đàn ông ngoài cửa không những giống anh ta y đúc về dáng dấp, mà ngay cả quần áo trên người hắn ta cũng giống như đúc.
Nếu như không biết, thì còn tưởng rằng trong hàng hiên có dựng một tấm gương soi.
Tiếng người đàn ông kêu lên vừa mới phát ra ngoài, thì từ phía sau bọn họ lại đột nhiên vang lên một chuỗi tiếng dép lê chạm trên nền gạch, phát ra tiếng vang của bước chân.
Hai người vô ý thức quay đầu nhìn lại, kết quả suýt bị kinh ngạc đến mức rơi cả quai hàm xuống đất, bởi vì từ trong phòng ngủ vậy mà lại đi ra một người, hơn nữa dáng dấp người mới đến này giống người phụ nữ như khuôn đúc!
Ngay trong khi hai người đang kêu lên vì hết thảy lúc này, người đàn ông ngoài hành lang cũng đã đi vào mặt không chút thay đổi, sau đó bắt được cổ của một nam một nữ đứng ở trước mặt mình này không có chút dấu hiệu nào.
Sau đó, khi ánh mắt của bọn họ mang theo đầy vẻ kinh hãi lại bắt đầu trở nên càng ngày càng mơ hồ, mãi cho đến khi, hai tiếng cổ gãy giòn giã vang lên, đọt nhiên vang lên trong phòng khách trồi trở nên yên lặng hẳn mới thôi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT