Vương Nguyên năm nay học cấp 3, là học sinh giỏi nhiều năm liền,đối với cậu mà nói học vẫn quan trọng nhất. ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ -Nhị Nguyên...đợi...tớ!-Chí Hoành đuổi theo Vương Nguyên nãy giờ đã mệt đến nỗi nói không ra hơi.-Cậu là muốn bị phạt vào ngày đầu tiên đi học sao LƯU CHÍ HOÀNH! Và cậu mới là Nhị đấy!-Vương Nguyên quay lại mắng một câu rồi bứớc vào cổng trường xem danh sách lớp, còn Chí Hoành thì lẽo đẽo theo sau.
Dò nhanh một lượt, cả hai học cùng một lớp, ba chân bốn cẳng chạy thật nhanh đi tìm lớp.
"Rầm",Chí Hoành yên vị ngồi dưới thềm gạch bóng loáng.
-Xin lỗi, cậu có sao không?-Cái người mà cậu đụng phải đưa tay ra kéo cậu dậy.
-Đau chết được!A trễ mất thôi!-Chí Hoành chỉ kịp nhìn thoáng người đó rồi vội chạy theo Vương Nguyên vào lớp.
Sau khi vào lớp,cả hai tự chọn một bàn ngồi chung và gục mặt xuống bàn...thở.
Reng...Reng...Reng...
Bây giờ thì giáo viên vào lớp, dẫn theo một học sinh.
-Chào các em,cô là Thảo Quỳnh,sau này là chủ nhiệm lớp,mong các em hợp tác!-Cô cúi người kèm theo nụ cười nhẹ,dưới lớp một vài sự bàn tán nổi lên, hai bạn nhỏ cũng là một phần trong số đó.
-Oa cô đẹp thật nha,lại hiền nữa chứ!-Vương Nguyên cảm thán.
-Nếu tớ bằng tuổi cô thì sẽ yêu cô mất!-Chí Hoành thực sự có cùng suy nghĩ với các bạn nam khác nha.
-Cô cũng giới thiệu,đây là học sinh học trễ nhưng cậu ấy lớn hơn các em 1 tuổi đó,em giới thiệu mình đi!-Cô giờ mới nói đến người bên cạnh.
-Tôi tên Vương Tuấn Khải!-Người này thực quá tiết kiệm lời mà.
Cô bắt đầu điểm danh lớp và sắp xếp chỗ cho Khải,bọn con gái không lưu tình mà đẩy người kế bên xuống đất hòng cho cô chọn chỗ mình.
-Em là Chí Hoành đúng không, em xuống chỗ Thiên Tỉ ngồi nha, Tuấn Khải ngồi cạnh Vương Nguyên nha!
-Dạ~~~-Chí Hoành không nỡ xa Vương Nguyên nhưng phải nghe cô thôi.
Chí Hoành lúc xuống thấy cậu bạn này rất quen nha, nhưng với trí nhớ của cậu thì khó mà nhớ được.
-Chào anh,em là Vương Nguyên,có gì giúp nhau nha!-Vương Nguyên quay sang Khải cười tươi nhưng bị đáp lại là khuôn mặt không mấy vui cho lắm.
Cuối cùng cũng là giờ giải lao,cái người ngồi cạnh Hoành bây giờ mới mở mắt,bị cậu nhìn đến mất tự nhiên có chút khó chịu.
-Cậu nhìn gì?
-Ngủ ngon nhỉ?Cậu là người đụng tôi khi nãy đúng không?
-Là cậu sao!Vậy tôi mời cậu đi ăn xem như tạ lỗi nhé!
-OK,OK,OK!-Chỉ cần nghe ăn là Chí Hoành sẽ đồng ý bằng bất cứ giá nào.
-Tớ nữa!-Nguyên cười tươi.
-Ừm!-Thiên Tỉ chỉ nghĩ có 3 người nên chắc ăn ít,nếu thêm một người vẫn dư,sai lầm rồi.
-Tuấn Khải anh đi không?-Nguyên cậu rất cởi mở nha.
-Tôi mới đụng có tí thôi mà,có cần trả thù vậy không.-Thiên Tỉ gãi đầu.
-Cậu ấy ăn vậy là ít hơn mọi ngày rồi đó!Chí Hoành,cậu nói xem, không khoẻ chỗ nào, sao ăn ít vậy chứ?-Vương Nguyên nháy mắt,trông rất đáng yêu nga.
-Tớ là gọi luôn cho mọi người mà!-Hoành chớp mắt cún con nhìn 3 người.
-Bọn này đi lấy.-Thiên Tỉ kéo Tuấn Khải nãy giờ vẫn im lặng mà rời đi.
-Hảo~-Cả hai đồng thanh.
~~~~~~~Dãy phân cách giờ ra về~~~~~~~~
-Chí Hoành à,vừa nãy tiết toán Thiên Tỉ lên giải bài đó trông rất soái nha!-Vương Nguyên vừa đi vừa nói,biết tại sao không,vì trong lớp Tuấn Khải chỉ toàn ngủ thôi nên cậu chẳng có ai nói chuyện cả.
-Ừm.-Chí Hoành ""ừm"" nhẹ,thực sự cảm thấy mệt a,bao nhiêu bài tập phải làm nữa, ông thầy quá nhẫn tâm mà.
[END CHAP]
-------------------------------------------
#NHỊ KHÔNG PHẢI LUÔN CÓ NGHĨA LÀ NGỐC,HỌ GỌI VẬY LÀ VÌ QUÝ BẠN THÔI#
-------------------------------------------
Thấy hay cmt cho Min biết nha! ^^
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT