Đại khái khoảng nửa tháng sau, thân thể Vu Tử Thạc hoàn toàn hồi phục, ủy thác lần này hầu như hoàn toàn khấu trừ tổn thất, Vu Tử Thạc ít nhiều vẫn còn khoảng kiếm được từ chỗ Nohn. Phí tổn Kent trả, y đã chuyển hết vào tài khoản của Sarah, đó là tình yêu của một người cha dành cho con gái, Vu Tử Thạc cũng không thiếu chút tiền đó, y tin, khoản tiền này đủ để Sarah học xong đại học ở nước ngoài.
Hôm Sarah rời khỏi Mỹ, Vu Tử Thạc không tiễn cô bé, trước khi lên máy bay cô bé đi cùng Ada vào phòng chờ, lúc này, bên thanh vịn cầu thang xuất hiện một bóng dáng quen thuộc, mái tóc mượt mà phản phất như nhuộm thành màu vàng dưới ánh mặt trời, gỡ cặp kính râm, con mắt màu hổ phách nhìn chăm chú Ada bên cạnh Sarah, sắc mặt âm trầm lộ ra sự mệt mỏi, đôi mắt vẫn luôn lấp lánh ánh sáng sắc bén cũng ảm đạm đi rất nhiều.
Mũ Đen biến mất không tung tích, người cung cấp tình báo lại cắt đứt liên hệ giữa chừng, cái chết của Dante nhất định phải có người đứng ra gánh trách nhiệm, trên dưới cục cảnh sát như gà bay chó sủa, dập đầu mẻ trán, không ai còn tâm trí tìm một sát thủ xuất quỷ nhập thần như u linh đó nữa. Vụ án điều tra tới cuối cùng, cũng may Dante không phải người trong sạch, tất cả cuối cùng được kết án là do bệnh nặng không thể trị mà tử vong.
Đương nhiên điều này cũng có liên quan tới bản ghi chú những tội lỗi của Dante do người nặc danh cung cấp, Vu Tử Thạc cho rằng, người cung cấp chứng cứ đến từ Scarter, đại khái đây là sự bồi thường của Nohn Iglesias. Nhưng bất kể thế nào, đối với Ada mà nói thời gian này rất khó vượt qua, cho dù đã kết án, nhưng sự dằn vặt khi không thể bắt được hung thủ luôn giày vò nội tâm cô, huống hồ, kết án được là nhờ vào thủ đoạn đến từ bên ngoài pháp luật, không cần nghi ngờ đã mang đến cho Ada đả kích không nhỏ.
Sarah cho rằng Fay đến tiễn cô bé, nhưng lúc này lực chú ý của y chỉ tập trung trên người cảnh sát Ada, khó tránh làm cô bé hơi thất vọng, bỗng nhiên, di động trong túi rung lên, người đàn ông cười tắt máy quay người đi, điện thoại chỉ vang một tiếng, như một lời từ biệt đặc thù.
“Sao vậy?” Ada Wenskhôngl hỏi, cũng nhìn theo tầm mắt cô bé, nơi đó đã không còn ai.
Sarah bất giác mỉm cười, lắc đầu: “Không có gì, cô cảnh sát, chúng ta đi thôi.”
Trong gian phòng rộng rãi, yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng không khí lưu động, sát thủ một mình ngồi trên chiếc ghế khuất bóng, lau súng của mình. Ánh sáng vàng mờ chiếu tới cạnh giày y, nhẹ hất cằm, đôi mắt sâu thẳm lạnh lẽo như sói nhìn chặt vách tường.
Chiếc áo khoác Giang Hằng để lại vẫn treo trên tường, chiếc áo khoác bành tô màu xám đậm, như một món quà kỷ niệm chia tay. Ký ức trong mấy ngày nay, cả tốt cả xấu đều giống như đã lên men, ủ ra mùi hương làm người khó quên, nhìn một lúc, Vu Tử Thạc nhét súng ra sau lưng. Thọt tay vào túi áo khoác, lấy ra một tờ giấy, mở ra nhìn, là một tấm vé vào cửa của một nhà thể dục nào đó, sự lạnh lẽo trong mắt lập tức tan biến hoàn toàn, y cười nhẹ, nhét tấm vé vào túi.
“Anh War! Đã lâu không gặp!” Khi đi vào tiệm bánh mì, ông chú Caston nhiệt tình chào hỏi, y cũng mỉm cười đáp lễ, “Quả là đã lâu không gặp, Caston, nhớ giữ lại cho tôi hai ổ bánh mì.”
“Ồ, lại là hai ổ, được, được.” Thích lặp lại câu nói, là đặc điểm của Caston.
“Thời tiết không tồi, anh War.” Wensly ôm đứa bé hai tuổi vẫy tay với y.
“A! Anh War! Khi nào rảnh đi uống một ly đi!” Zombie làm động tác nâng ly.
“Anh War, đã lâu không thấy anh trở lại, lại đi du lịch sao?” Tony đang sang phẳng bãi cỏ.
“Đúng vậy, tôi đi vào một cánh rừng, muốn tìm đóa hoa đẹp nhất, kết quả lại lạc đường một năm rưỡi.” Nghe y nói xong, Tony cười đến không khép miệng được, y cũng cười theo.
Người trên đường rộn rã thăm hỏi y, y lễ phép đáp trả từng người, thỉnh thoảng nở nụ cười, dẫn tới một trận huyên náo. Đay chính là Fay War trong mắt mọi người, kẻ thích đi du lịch vòng quanh thế giới, vĩnh viễn mang theo nụ cười và sự hài hước của quý ông luôn làm người ta sinh hảo cảm, đây là cuộc sống dưới ánh sáng của sát thủ như y, y trung thực sắm vai một anh chàng hiền lành, nếu nói về kỹ năng diễn xuất, y không thua kém Giang Hằng, vì việc giả vờ, đã sớm thấm sâu vào trong cuộc sống hằng ngày của y.
Lái xe ra đường, y nhìn túi du lịch màu đen đặt trên ghế phụ, trong đó đựng một khẩu Barrett M82, y muốn làm một chuyện cuối cùng trước khi rời khỏi New York.
Trong một quán rượu nhỏ yên tĩnh ở Mexico, ba người ngồi quanh chiếc bàn, trên chiếc bàn hình vuông đặt mấy chồng phỉnh* cao ngất, bình rượu uống cạn lăn lốc dưới chân, trong âm hưởng rock and roll mang theo phong cách thôn quê, căn phòng tối mờ kéo kín rèm cửa sổ lan tỏa mùi thuốc lá.
Ba người ngồi quanh bàn lần lượt là trùm băng đản xã hội đen cỡ nhỏ ở New York – Vinna Moon, Krano Buffett và Mccon Sheron, mỗi người đều có hai vệ sĩ đứng sau lưng.
Vinna được bài tốt, đắc ý gác chân lên bàn: “Đợi lát nữa sẽ cho lũ ngu xuẩn mấy người biết cái gì gọi là tuyệt học chân chính.”
“Ha, con cháu nhà anh đã biết đi chưa? Cẩn thận dẫm phân chó trượt ngã.” Krano đẩy một chồng phỉnh ra, “Tôi thêm gấp đôi.”
“Các người nên chuẩn bị ngậm big cock* của tôi đi, ha ha!” Mccon cười xảo quyệt, đẩy tất cả phỉnh vào giữa bàn, “Tôi theo hết.” (Ngôn ngữ thô bỉ của xã hội đen, tự hiểu nhá)
“Tôi cũng theo hết.” Vinna đẩy phỉnh ra, “Tôi cũng vậy.” Krano cũng như thế, Vinna mở bài, ba con K hai con A, “Cù lũ! Ha ha ha ha ha!”
“Đừng vui mừng sớm như vậy.” Krano mở bài, bốn con 7 một con 3: “Tứ quý! Há, xem ra những thứ này là của tôi rồi!”
“Chậm đã chậm đã.” Mccon đã tính toán trước, ném bài lên bàn, Vinna và Krano nhìn bài của Mccon, đổ mồ hôi lạnh, thùng phá sảnh!
“Tôi không khách sáo đâu nha.” Trong mắt Mccon lộ ra tia sáng tham lam và thỏa mãn, kéo hết phỉnh về phía mình.
Bốp__ mặt bàn bị vỗ mạnh, Vinna nháy mắt với vệ sĩ, bọn họ đồng thời rút súng ra, “Tên khốn mày nhất định chơi gian lận!”
“Chấp nhận cược thì phải chấp nhận thua!” Mccon và thuộc hạ cũng lập tức rút súng chỉ lại, sáu người, sáu khẩu súng chỉ vào nhau, Krano lại đứng một bên bàng quan nhìn.
“Tao không tin tên khốn mày may mắn như thế! Có dám cho tao soát người không?” Vinna tức giận nổi khùng.
“Dựa vào gì! Chính mày âm mưu chơi xấu!” Mccon cũng nóng nảy.
Ngay lúc này, đột nhiên vang lên một tiếng ầm cực lớn, tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn ra cửa sắt, trên cửa bị bắn thủng một lỗ còn đang bốc khói tràn lan, một người đàn ông mặt âu phục kiểu cách bước ra từ đám khói, làm như không có chuyện gì chào hỏi bọn họ: “A, chào các anh, không biết các anh có mua bảo hiểm chưa?”
Câu vào đề hết sức trật trìa, mấy người ở đó quay nhìn lẫn nhau, đều nói không nên lời, rồi lại quay sang nhìn vị khách không mời.
“Ô, chơi bài tố, các anh cần được hướng dẫn miễn phí sao?” Vu Tử Thạc mỉm cười, đi vào trong, tất cả họng súng đều tập trung trên người y.
“Đừng tới tìm phiền phức, anh bạn trẻ.” Krano ra hiệu cho thuộc hạ sau lưng, chớp mắt, chín khẩu súng đều nhắm vào tử huyệt trên người y, người này lại không chút dao động, vẫn cười thản nhiên.
“Xin lỗi rồi…” Vu Tử Thạc kéo tay một vệ sĩ gần y nhất vặn mạnh, họng súng chuyển hướng đồng thời bắn ra, liên tục ba phát, trúng vào chân của ba vệ sĩ khác, kéo tay đối phương né người tránh súng bắn tới, khi nổ súng lần thứ hai, thúc cùi chỏ vào người bên cạnh đoạt súng, lại bồi thêm một phát vào đùi đối phương. Sau đó, ba viên đạn bắn vào tay cầm súng của Vinna, Krano và Mccon, góc độ tinh xảo, vỏ đạn vừa khéo văng lên mặt ba người, ma sát tạo thành ba đường phỏng đỏ. Y nghiêng đầu, thản nhiên mở miệng: “Tôi chính là tới tìm phiền phức đó.”
Khói súng hoàn toàn lắng xuống, sáu người nằm dưới đất rên rỉ, ba người che mặt hít mạnh, tất cả chẳng qua diễn ra trong 10 giây.
Ba tên trùm băng đản này không dám tùy tiện hành động nữa, cái tên có tốc độ phi nhân loại mỉm cười kéo ngế ngồi cạnh bàn: “Vinna Moon, tôi biết thuộc hạ của anh đang gây chút phiền toái ở chỗ của người Belarus, cần tiền khẩn cấp. Krano Buffett, vụ làm ăn trên biển của anh không thuận lợi lắm đi? Còn anh, Mccon Sheron, bài anh giấu trong tay áo có phải nên lấy ra rồi không?” Khi nói y chỉ vào cổ tay Mccon, “Chỗ này có vết sướt, xem ra công tác chuẩn bị của anh vẫn chưa đầy đủ.”
Ba người đồng thời nhíu mày, người này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Sao có thể nắm rõ chuyện của họ trong lòng bàn tay?
“Được rồi, trước hết chỉ là bổ sung hàn huyên chính thức, chúng ta nói tới vị cảnh sát Ford Klaus đi, tôi muốn biết, anh ta thiếu tiền của ai trong số các người?” Con ngươi màu hổ phách nhất thời mất hết ý cười, ánh mắt sắc bén đảo qua từng người tại đó.
“Là hắn!” Mccon lá gan nhỏ nhất đột nhiên chỉ vào Vinna hét to, Vinna bị bán đứng sắc mặt đương nhiên không dễ coi, nhưng người trước mắt có ý định gì họ còn chưa rõ, chỉ gật đầu nói: “Là tôi.”
“Tôi hy vọng anh và người của anh đừng tiếp tục gây phiền toái cho anh ta.” Có được đáp án mong muốn, giọng điệu của Vu Tử Thạc ôn hòa đi rất nhiều, hất chai rượu dưới đất lên đập vào cạnh bạn, bình thủy tinh vỡ thành từng mảnh, y quét mắt nhìn vụn thủy tinh trên bàn, nhặt một vài mảnh to nhỏ thích hợp bỏ vào ly rượu whisky vẫn còn chưa tan đá.
=====
*Phỉnh: Loại đồng tiền dùng để đánh bạc.
*Cù lũ: Một bộ ba và một bộ đôi.
*Tứ quý: Bốn lá giống nhau.
*Thùng phá sảnh: Cây bài cùng chất (cùng cơ, cùng rô…) với Xì là lá cao nhất.
*Bài tố: Cách chơi poker năm lá.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT