Có thể em đang cảm thấy anh thật đáng ghét, nhưng sớm thôi, khi mà em mắc phải lưới tình mà chính em giăng ra. Không thoát được đâu, em!

Anh đưa em về nhà và em vẫn không thèm nhìn mặt anh dù sau nụ hôn nồng ấm đó, đáng yêu chết mất!

- Em vào nhà đi và đừng để ai vào đấy! Anh đi có chút việc!

Em thậm chí còn đi thẳng vào nhà nói có một câu vô cảm : “Anh đi cần thận”

Muốn khóc ghê, nhưng giờ thì chưa được, để tình yêu của chúng ta thăng hoa, hạnh phúc hơn thì việc anh cần làm là giản quyết “em bé H”.

Và cũng nên xin lỗi “con” trước, ba xin lỗi “con” nhiều nhiều lắm, nhưng con sẽ lại tồn tại trong bụng mẹ nhanh thôi! “Con” của ba!

Em có muốn biết anh đi gặp ai không? Là đứa con gái khốn nạn đã tát em đấy, nhưng em yên tâm, anh sẽ không làm gì con ả cả, chỉ nói chuyện thôi, về Hạo Thiên.

Anh đã hẹn con ả Hồng Duyên tại một quán café với lí do đó là một buổi “hẹn hò”. Anh đến đó, đến chỗ ngồi mà con ả đang ngồi, ngồi xuống, nở nụ cười sát gái :

- Xin lỗi anh đến muộn!

- Không em vừa mới đến- Câm mồm lại!

Một tên phục vụ tiến đến và anh từ chối gọi bất cứ thứ thức uống nào, vì anh cảm thấy thật ghê tởm khi ngồi uống với kẻ đã đụng vào tiểu tình yêu của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play