Chưa bao giờ anh ghét đi làm đến vậy! Dạy lũ học sinh đó cái chứ sao? Oh no! Hạnh phúc nơi đâu? Nơi em đến là đây sao? Trái tim của anh ư!
Anh không thể nghĩ đến những ngày vằng bóng em. Nhưng cũng không dám nghĩ đến lúc em cười cùng thằng đàn ông khác(anh đã thấy đấy_ thằng ấy tên gì nhỉ? Gạo trời hả!(Hạo- Gạo, Thiên- trời)!
Em có đang hạnh bên người ấy(thằng đó)! Người có buồn khi thiếu anh! Người có nhớ khi không có anh bên cạnh!
Anh bước vào lớp sự lạnh lùng(đang cố ra vẻ). Đầu tiên là sự xuất hiện của "tình" địch tin đồn Gạo Trời. Thật tức chết mất! Anh nên mang theo một thứ hung khí giệt người nào đó trước khi hắn dùng con dao vô hình cứa vào con tim anh bằng cách như con thú hoang vồ mất miếng mồi của vị vua đang sắp chết vì tình!
- Thầy đang đụng vào mối tình đầu của em đấy. Thầy đừng xem thương Hạo Thiên này!
Trông hổ báo ghê! Giang hồ quá! Nhưng đây cóc sợ! Chú em không biết đang đối đầu với ai đâu! Nhưng "tình yêu" của anh đang ở đây nên anh đang cố ra tỏ vẻ hiền hậu! Em thật đáng yêu!
- Đó là vẫn đề của em! Thầy chấp nhận đối đầu với em! Nhưng nói trước tình yêu của thầy đã được đôi bên gia đình đồng ý!
Ngay lúc ấy! Những tiếng reo hò vang lên khắp nơi! Làm như thể chúng đang khinh thường tình yêu của anh! Anh đang rất bình tĩnh nên mọi chuyện kết thúc nhanh và bắt đầu tiết học. Phần lớn anh dành toàn bộ thời gian để ngắm nhìn em và em luôn né tránh. Tại sao vậy? Vì thằng "Gạo Nếp" đó hả? Không lâu đâu! Nó sẽ phải xách dép mang về nhà!