Sáng hôm sau, hai người về lại nội thành hoàng cung, trước khi đi trị bệnh cho trần ân thì vũ
hàn cũng bảo bọn tiểu mai đến nói với thái hậu mình có chuyện cần giải quyết, vừa về đến, trần ân vội đi đến đại cung thượng triều, vũ hàn chỉnh trang y
phục đến thiên cung thái hậu
trước cửa thiên cung cảm nhận có gì đó bất ổn bên trong, bước vào.
Bên trong không những có thái hậu mà còn có cả trần ân đang ngồi dùng trà
Thái hậu nhìn vũ hàn cười, trần ân thì làm ra bộ mặt không quan tâm
- Ai gia nghe người ngôn truyền, con đã tìm được đức lang quân, còn bảo chính con đã nhận lời lấy người đó, hẹn không là người này thì quyết không lấy ai
Vũ hàn đỏ mặt cả lên- được lắm, không thượng triều mà lại đến đây xem ta thu thập con chồn tinh này-
trần ân vẫn vờ lạnh lùng nhấp một ngụm trà vào miệng ngước lên nhìn vũ hàn
-thật con không biết ai đã ngôn truyền xàm tấu ạ, nhưng huyện này hoàn toàn không có ạ,con chưa nói sẽ quyết không phải người đó thì sẽ không lấy cả,.... À, người nhắc lại con hình như quên mất có một người mặt dày hay trêu con thôi
Trần ân phun ngụm trà ra, sinh khí bước lên nắm tay vũ hàn
-chẳng phải hôm qua nàng đồng ý lấy ta sao, sao giờ lại nói không
Vũ hàn cười nhẹ, rút tay ra
-hoàng thượng chẳng lẽ nô tì nói người
Trần ân thẹn đỏ mặt lên
-Ta…...Ta….
Thái hậu nuốt cười không nổi nửa, mới vừa nãy chạy nhanh đến đây xin bạn hôn với vũ hàn rồi dặn dò thái hậu để nàng tự nói, hắn rất thích nghe câu “ người con lấy là trần ân ạ”
nhưng giờ có lẽ không như ý nửa rồi, thật hiếm thấy biểu cảm tức giận của trần ân như hôm nay thái hậu củng phải đùa một chút
-vậy à, ở đây ta có mấy vị quan gia công tử con chọn đi, võ công công đem tránh ra vũ hàn chọn
Trần ân tức chết đi
-không được đưa,mẫu hậu, chẳng phải con đã nói người con sẽ lấy vũ hàn sao, sao giờ lại có công tử quan gia nào nửa, những kẻ đó dám tranh người với con có phải cổ đã không cần đầu không
Thái hậu và vũ hàn bật cười
-ân, ta biết rồi hả hả, hình như lúc nảy hoàng thượng có nói ta ban hôn cho người và vũ hàn
Trần ân gật đầu, nhìn vũ hàn, án mắt trông đợi, tai chồn lại vãnh lên giật giật vẻ mặt nhu mì cực điểm như vừa mới bị ăn hiếp vậy
-đúng rồi! Lúc nãy con có nói với người rồi đó ạ
Vũ hàn đỏ mặt lên, thật chẳng nói nổi tên này,những chuyện như vậy mà lại không biết thẹn
Trần ân hoá đá, thái hậu cười to hơn vì bà biết vũ hàn đã đồng ý rồi người ngoài cuộc luôn sáng hơn người trong cuộc,lại là nam nhân làm sao hiểu được tâm lí nhi nử rất thẹn thùng trong việc này, mặc kệ trần ân đã đóng thành băng thái hậu nói
- Ha ha quả là tuổi trẻ mà, lại đây chọn một công tử nào
-----( "-.-) tội quá.... Đóng băng luôn rồi
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT