Nhã Nhi lôi hắn về phía khu rừng cấm của độc vương cốc, sở dĩ tại đây cấm kẻ khác ra vào vì trong khu rừng này Độc cốc dùng để nuôi dưỡng các độc vật.
- Chàng nói muốn biết rõ con người của thiếp phải không. Khi nàng đi ngang qua một cái cây nàng biến thành kẻ khác, từ khôn mặt, dọng nói đến cả trang phục. Hắn nhận ra tay tiểu tử hắn từng gặp qua trong tửu lầu có lão già kể chuyện hôn trước, đi qua một cái cây khác nàng lại biến thành Tiểu Tuệ, biến thành ca ca hắn ngay cả nàng còn bắt chước được cả giọng điệu bộ dáng của họ.
- Là dịch dung sao ? Không đúng, đây là Di ảnh thuật. Thuật dịch dung đến thay hình đổi dạng của Diêm la cốc. Nàng thế nào lại biết ? Không hề che giấu nỗi ngạc nhiên của mình hắn hỏi.
- Là Vô Ảnh ca ca dạy thiếp.
- Vô Ảnh ca ca mà nàng nhắc tới lẽ nào là Ảnh vương của diêm la cốc Nha vô Ảnh ? vì sao hắn lại dạy nàng Di ảnh thuật, chẳng phải diêm la cốc không nhận môn đồ sao ? Chẳng lẽ kẻ trong lòng nàng là Ảnh vương nổi tiếng trong giang hồ thế nhưng chưa một người nào biết được hình dáng thực sự của hắn. Sắc mặt Mạc Phúc có phần trầm xuống.
- Thiếp đâu có bái sư, là trao đổi, thiếp dạy huynh ấy phá trận pháp, huynh ấy dạy thiếp Di thuật ảnh cùng võ công.
- Hắn còn truyền cả võ công cho nàng ? Hắn là nghiến răng nghiến lợi tên chết tiệt kia hẳn là có ý đồ.
- Là huynh ấy có việc cầu xin thiếp trước đương nhiên phải thiệt thòi rồi. Nàng hai nắt lóe sáng khi thấy tức giận trong mắt hắn. Hắn là đang ghen đi, thì ra tướng công là có để ý đến nàng khiến nàng rất vui.
- Tiểu Điệp muội có cần khoe khoang với tướng công muội rằng ta đã cầu xin với muội như vậy không ?
- Ảnh ca ca. Sao huynh ở đây ?
- Ta tới tìm Phù Nhi. Vừa nói Nha Vô Ảnh liếc nhìn ánh mắt như muốn giết người của Mạc Phúc.
- Tỷ tỷ không có tới chỗ muội.
- Vậy ta đi đây, không làm phiền phu thê muội tâm sự nữa. Hắn là mỉn cười rồi biến mất, hắn không thích rắc rối nên chạy nhanh là hay nhất lúc này.
- Tiểu Điệp ? Nàng chẳng phải tên Nhã Nhi sao ? Sao hắn lại gọi nàng là tiểu Điệp ? Mạc Phúc đè nén cơn giận trong lòng, nàng và tên kia thân đến mức gọi cái gì mà tiểu Điệp. Nàng và hắn ta không lẽ thân thiết đến mức đặt tên thân mật gọi riêng ?(akiaki : ca này đúng là đầu óc phong phú)
- Vì Muội là Điệp Ảnh.
Nàng là hâm mộ nhân sỹ võ lâm hành hiệp trượng nghĩa nên ngay khi Vô Ảnh muốn nàng dạy hắn phá trận nàng liền nói điều kiện với hắn. Khi học nghệ đã tinh nàng liền trốn nhà đi ngao du giang hồ hành hiệp trượng nghĩa thế nhưng các bạn hữu giang hồ cũng thật là quá đáng không gọi nàng là nữ hiệp thì thôi đi còn đặt cho nàng cái tên Diêm sát Điệp Ảnh. Cái gì mà Diêm sát, nàng làm gì có giết ai, so với Vô Ảnh ca ca kẻ nào đắc tội huynh ấy huynh ấy liền diệt toàn môn người ta thì đâu có gì đáng sợ.
Năm đó nàng khi vừa xuất môn có vì thấy chuyện bất bình nên có nóng giận mà diệt hết một bang phái nhỏ trên giang hồ. Nhưng sau vụ đó nàng mang luôn cái danh Diêm Sát dù không còn lỗ mãng diệt toàn bang người ta. Những việc nàng làm sau đó đều bị coi như là việc khiến kẻ khác khiếp sợ. Nàng chẳng qua chỉ đánh tan vài ổ sơn tặc, nhưng nàng nào có giết họ, họ giờ còn là anh em vào sinh ra tử cùng nàng ngoài chiến trường ấy chứ. Lúc đầu mặc dù có chút buồn nhưng rồi nàng nhận ra giang hồ đồn đai nàng thế nào không quan trọng, quan trọng là cách làm của nàng không khiến nàng hối hận. Thế nên khi biết ngũ độc giáo hạ độc thủ với Phùng ca, nàng tiện tay don dẹp luôn cái giáo phài tà ác ấy luôn. Thế nhưng khi đứng trước hắn nàng lại sợ hắn sẽ sợ nàng, ghét nàng, xem nàng là kẻ giết người không chớp mắt giống như những đồn thổi của giang hồ về nàng.
- Nàng là Diêm Sát Điệp Ảnh ? Mệnh danh là diêm la chưa rõ hình dáng đã mất mạng sao ? Ta thấy không phải do võ công nàng xuất thần nhập quỷ như lời đồn thổi mà chẳng qua là thuật dịch dung của nàng làm kẻ khác có chút rối loạn nên mới lộ sơ hở mà mất mạng thôi.
- Phải, ta dùng thuật dịch dung khiến đối thủ hỗn loạn rồi tấn công. Cái chiêu này Vô Ảnh ca còn không biết, làm thế nào mà chàng lại biết ?
- Vô Ảnh ca, kêu nghe thân mật nhỉ ? Hai người thân lắm sao ? Hắn có chút nghiến răng nghiến lợi trong lời nói biểu hiện rõ sự ganh ghét ra bên ngoài mà không hay biết.
- Hì..Hì.. Thân nha…Vì huynh ấy là tỷ phu của ta. Ta còn là bà mối giúp huynh ấy đeo đuổi tỷ tỷ ta nên đương nhiên thân chứ. Nàng là cười ngọt ngào nhìn hắn, nhìn nụ cười kia của nàng hắn là biết hẳn là tâm tư tình cảm của hắn nàng đã biết cả rồi. Mặt Mạc Phúc đỏ bừng bối rối, nàng có thể nhìn thấy tâm tư hắn nhưng hắn thì ngược lại chăng biết nàng nghĩ gì khiến hắn hoàn toàn cảm thấy khó chịu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT