Sau kỳ nghỉ đông, mọi thứ dường như lại như những ngày vừa mới nhập học,Harry, Severus, Draco lại học nhóm, mặc dù trong nhóm học có thêm một Lily.
Dạo này Draco cảm thấy Severus và Harry càng ngày càng thân. Đây là lỗi giác của cậu sao.
…
12 – 02 – 1972.
Toàn bộ giới nữ của Hogwarts lâm vào báo động, nhóm Hufflepuff nói rằng đây là valentine, nhóm Ravenclaw xem phải nghiên cứu hiện tượng này như thế nào – chứng khủng hoảng trước valentine, nhóm Gryffindor thì háo hức chờ đợi, nhóm Slytherin thì biểu hiện phong thái quý tộc tỏ vẻ khinh bỉ ngày này.
Buối tối.
Khi ếm cho mình vô số bùa ẩn giấu thì Harry ra khỏi hầm, địa điểm đến là nhà của Hufflepuff, đến ngay hành lang đến Hufflepuff, nơi đặt bức tranh hoa quả, ếm một thần chú tĩnh âm vào bức tranh, dùng tay cù vào trái lê. Trái lê bật cười khanh khách nhưng không phát ra tiếng động nào.
Dù trời đã khuya nhưng lũ gia tinh vẫn còn ở nơi này khá đông, khi Harry vừa vào, hơn hai mươi con gia tinh lập tức quay đầu nhìn chằm chằm vào cậu, bị mấy chục đôi mắt như banh tenis nhìn thì dù là Harry cũng không nhịn được đánh cái rùng mình.
Mỉm cười với những gia tinh, không đợi chúng cảm kích Harry bước tới bàn chuẩn bị, sau đó thì…
Pinky là một con gia tinh hư…
Lulu hư, Lulu hư…
Bla bla….
Cùng theo đó âm thanh, đùng đùng, ầm ầm, bang bang, Harry phải ếm hàng tá thần chú tĩnh âm, cậu thở dài, tự nhiên thấy nhớ mấy gia tinh ở nhà cậu ghê gớm.
…
14 – 02 – 1972.
“Harry,mình thích cậu.”
Nhìn cô gái tóc vàng xinh xắn tay cầm gói sô cô la trước mặt, Harry có một cảm giác thiệt muốn khóc, đây là người thứ bao nhiêu rồi Harry không nhớ được.Thật ra với tâm lý sợ hãi valentine sẽ rất rối nên Harry đã kéo Draco và Severus thức dậy khá sớm, chỉ mới bảy giờ đã đi đến sảnh đường nhưng mà so với cậu các cô gái này còn sớm hơn. Chỉ đành nhẹ nhàng từ chối, cô gái kia dù rất buồn nhưng vì Harry quá dịu dàng cũng không khóc. Nhìn Draco cũng đang từ chối một đàn chị, Harry chưa bao giờ cảm thấy đồng cảm đến vậy.
Nhưng mà thế nào mà Severus cũng có người ‘tỏ tình’ vậy hả? Nhìn cô bé đáng yêu của Ravenclaw đang đỏ mặt đưa socola cho Severus, Harry đen mặt.
Được rồi, cậu ghen đó. Được không?
Nhìn lại Severus lúc này, tóc không còn đầy dầu mà thay vào đó là mái tóc dài mềm mượt như tơ, da không còn vàng nữa mà đã trắng do ít tiếp xúc với ánh nắng, răng cũng trắng đều thẳng tắp, gương mặt anh tuấn cương nghị, tính tình khá lạnh lùng nhưng không thể không nói rất có sức hút trong mắt mọi người.
Nhìn Severus từ chối cô gái đó, Harry thấy tốt hơn nhưng mà….
Đến sảnh đường, khi Harry vừa ngồi xuống. Bàn con chưa bày thức ăn sáng lên thì…
Ầm ầm….
“Harry…”
Cả đám học sinh năm nhất hốt hoảng nhìn Harry bị ‘chôn’ trong núi sô cô la đang được từng tốp cú mèo mang vào.
Quần của Merlin, đây là chuyện gì a~, lần đầu thấy có chuyện người bị chôn trong sô cô la trong ngày valentine.
Draco và Severus lập tức kéo Harry ra khỏi đống sô cô la. Không thể kéo được, Draco lập tức ếm một cái thần chú xử lý luôn đống sô cô la. Không cần xin phép, cậu biết Harry cũng sẽ làm vậy.
“Harry không sao chứ.” – Severus thấy Draco làm vậy, không hiểu sao mặt lạnh tanh mà lòng tán thành.
“Không sao..” – Harry vừa được Severus kéo ngồi dậy vừa dùng thần chú làm sạch người.
Harry cũng khó hiểu, nhìn đống tro tàn của Draco vừa tiêu hủy, nếu như chỉ có nữ sinh của Hogwarts này có phải là quá nhiều không hả.
Nhìn sô cô la của Draco trên bàn, rồi nhìn trên bàn Alan và Voldemort. Cả ba người dù nhiều sô cô la cũng không như cậu.
Harry giật giật khóe miệng, ai cho cậu biết là chuyện gì a.
“Thủ tịch Harry, hình như là vì cái này.” – Một chú xà con đưa Harry một tờ báo.
Trang đầu là khảo sát mười người mà phái nữ giới pháp thuật muốn tặng sô cô la. Đứng đầu chính là Harry. Với hơn bảy mươi phần trăm số người bầu chọn.
Harry trợn mắt nhìn. Lại nhìn trang sau của tờ báo, chính là Harry đang đàn Piano, vừa hát, dù chỉ một đoạn ngắn cũng hớp hồn biết bao nhiêu người. Sau đó là câu chuyện lâm li bi đát về cậu, về gia tộc cậu. Tờ Nhật Báo Tiên Tri còn từ một đứa bé mồ côi mà biết rằng Harry từ hai tuổi cha mẹ đã mất phải tự lo bản thân một mình, giới pháp thuật bùng nổ, vậy những việc mấy năm nay là do một cậu bé mười một tuổi làm, sau đó Rita Skeeter của tờ Nhật Báo Tiên Tri còn viết luôn một câu chuyện cảm động về Harry sống ra sau trong mấy năm nay, tự lo cho gia tộc thế nào, còn có lời một cậu bé làm chứng, ai nấy ngậm người thương tiếc. Harry run run đọc báo. Ly trà cậu đang uống vì xem báo mà xém chút nữa phun hết ra.
Lý do mà cậu Harry Lucifer được bầu chọn nhiều nhất.
Nữ Sinh nói rằng: Harry quá đẹp trai, lại tài giỏi, vừa nhìn thấy đã yêu.
Quý phu nhân nói: Còn trẻ đã giỏi như thế,từ nhỏ còn phải tự lo thật khiến người ta yêu thương.
Người già nói: Cậu Harry thật đáng thương.
Trẻ em ở cô nhi viện nói: Anh Harry mở cô nhi viện cho chúng cháu, dạy chúng cháu học, dạy chúng cháu làm, chúng cháu yêu anh Harry.
Người già ở viện dưỡng lão nói: Harry rất ngoan thường đến thăm bọn ta, còn nhỏ phải lo tất cả thật đáng thương.
…
Harry không nói gì vứt ngay tờ báo cái bộp.
Chỉ từ một bức ảnh mà biết bao nhiêu việc bị lôi ra.
Harry giật khóe miệng. Draco giả điếc ngồi ăn, Alan im lặng ngồi ăn – tại hai cái tên này.
Severus biết do bữa tiệc của mình, anh lên tiếng xin lỗi. – Harry phất tay, bảo không sao.
Bữa ăn sáng kết thúc thế đó.
…
“Harry, xin em chấp nhận làm người yêu của anh.”
Cả hành lang im lặng nhìn đàn anh năm thứ năm – Norbert Black. Một người nhà Black tỏ tình với Harry ,đã vậy còn là con trai. Harry nhìn người con trai anh tuấn đang ôm bó hoa hồng rất lớn đang quỳ trước mặt cậu, Norbert Black bộ có người này trong họ Black hả, sau cậu không biết.
“Harry, hãy chấp nhận anh.”
Draco bụm miệng đứng bên cạnh, còn Severus đang đen mặt nhìn. – Này là gì hả.
“Xin lỗi, cám ơn anh đã yêu mến em, nhưng em không thích anh.” – Rõ ràng, rành mạch. Sau đó kéo Severus và Draco chạy mất.
Được Harry kéo đi, nhìn ai đó đang nắm tay mình – Khóe miệng Severus câu lên một độ cong hài lòng mà anh không biết.
…
“Sev..” – Nhìn Severus cầm một gói màu xanh trở về từ thư viện. Harry cười cười thản nhiên. – “Lily tặng cậu.”
“Ừ…Lily nói là sô cô la tình bạn, cái này là của cậu.” – Severus đưa một gói sô cô la khác cho Harry.
“Cảm ơn cô ấy giúp mình.” – Harry nói rồi từ trong túi áo lấy ra một hộp màu lam buột dây lụa bạc. – “Sô cô la tình bạn, do mình làm, tặng cậu. Đừng lo không ngọt đâu.”
Nhìn hộp sô cô la trước mặt, không hiểu sao Severus thấy rất vui, anh tươi cười nhận lấy, nói tiếng cảm ơn. Harry nói không có gì rồi chạy vào phòng tắm. Nếu để ý có thể thấy nơi tai cậu đang đỏ bừng.
Draco ngồi đọc sách bên cạnh nhìn gói sô cô la trên tay Severus, bỏ một viên sô cô la bên cạnh mình vào miệng. – Xạo ghê, rõ rành rành là sô cô la tình yêu mà. Còn dư mới cho mình và Alan.
Nhìn ý cười nơi khóe miệng Severus chưa tan, Draco nào đó nhỏ giọng – Hai tên ngốc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT