Tháng mười một không khí ngày càng se lạnh, tuyết cũng bắt đầu rơi thêm dày đặc, nơi phòng sinh hoạt chung của Slytherin, ngọn lửa bập bùng cháy đỏ rực lâu lâu lại vang lên vài tiếng tí tách vui tai, Harry ngồi tại sô pha giữa phòng, bên cạnh là Draco. Cả hai đang đắm chìm trong thế giới của sách.
Từ lúc Harry trở về, các xà con hưởng ứng vui vẻ, tuy Draco thay thế Harry rất tốt nhưng tính cách Draco quá trầm tĩnh, vài xà con dù có không hiểu bài cũng không dám làm phiền tới cậu. Trái ngược lại, Harry lại tươi tắn sáng sủa hơn rất nhiều, không thể không nói cậu rất được hoan nghênh, cũng rất nhiều người tò mò lý do cậu mất tích, nhưng Slytherin tôn trọng việc riêng tư của người khác.
“Harry…”
Harry nghe tiếng gọi quen thuộc, ngẩng đầu lên thì thấy khuôn mặt than không cảm xúc của Severus.
“Chuyện gì vậy Sev.” – Từ sau lần ấy, Harry đã cho mình cái quyền gọi tên thân mật của Severus, mà Severus cũng không ý kiến gì nên hiển nhiên ai đó cũng mặt dày tiếp tục gọi.
“Ừm..” – Nghe thanh âm mềm nhẹ của ai đó, tâm tình của Severus cũng thoáng thoải mái hơn, thanh âm của Harry như tưới gió xuân vào tâm hồn của Severus, đông lạnh lắm nhưng Severus lại thấy ấm áp vô cùng. – “Cậu có muốn học nhóm không?”
Nghe thấy Severus hỏi Harry rất vui nhưng mà… không phải Severus học nhóm với Lily sao?
“Ừ.” – Nhưng đã nghe Severus mở lời Harry cũng không từ chối, cậu gật gật đầu.
“Vậy đi thôi.” – Severus thấy Harry đồng ý thì nắm tay cậu kéo đi.
Harry xoay lại rủ thêm Draco đi, Draco nghĩ nghĩ một chút thì cũng đồng ý đi theo, thấy Severus kéo Harry đi Draco hơi ngoài ý muốn, cậu cau mày nghĩ gì đó nhưng rồi cũng đuổi theo kịp.
Nhìn bàn tay của mình được tay Severus nắm chặt, Harry có một loại xúc động muốn nhảy cẩng lên vì vui sướng, hôm nay là lần đầu Severus chủ động nắm tay cậu.
Nhưng khi đến thư viện, nhìn ánh mắt bà Pince đang nhìn xoáy về phía họ, Severus mới đi chậm lại cố gắng không tạo ra tiếng ồn.
Đến khi đến gần một bàn thư viện cạnh cửa sồ thấy gương mặt vừa lạ vừa quen đang ngồi, mái tóc đỏ dưới ánh sáng mặt trời trở nên nhu hòa, làn da trắng như sứ cao cấp, đôi mắt màu xanh như ngọc lục bảo thật sự rất đẹp. Lily ngồi đó, im lặng nhưng vừa tỏa sáng lại nhu hòa, vừa thanh thúy như một bức tranh làm người ta sợ hãi không muốn chạm vào.
“Lily.” – Severus kéo Harry đi lại rồi gọi cô gái đang mải mê đọc sách.
“A.” – Lily ngước đầu nhìn thấy người bạn thân – “Sev, còn có…” – Cô quay đầu nhìn qua thiếu niên đẹp như tượng khắc bên cạnh bạn mình, tóc vàng, mắt tím, da trắng đẹp đến không thể chê trách, không hiểu sao khiến cô muốn thân thiết, người này khiến cô có cảm giác thân quen vô cùng. – “Chào cậu Harry.” – cô cười nụ cười như gió xuân.
“Chào Lily.” – Harry thản nhiên tươi cười chào cô, gương mặt bình tĩnh không một tia hoang mang gợn sóng. Nào có ai biết được từ lúc thấy Severus kéo cậu đến gần Lily, Harry đã muốn chạy trốn khỏi bàn tay của Severus đến nhường nào, cậu không phải sợ hãi Lily, chỉ là cậu sợ hãi bản thân mình, cậu sợ mình ganh tỵ với Lily, sợ mình nói gì không phải, sợ ghen tuông làm cậu mất tất cả. Harry tự khinh bỉ bản thân, thật tệ phải không, cậu thật tệ khi còn ganh tỵ với mẹ mình. – Harry, mày thật đáng ghê tởm.
Draco nhíu nhíu mày đi tới gần, Draco không phải tên ngốc không biết gì, cậu đã cảm nhận được tình cảm của Harry đối với Severus khác biệt từ lúc xảy ra sự kiện lớp học bay, cậu cũng thấy người Severus thích là cô gái tóc đỏ xinh đẹp đó. Nhưng.. cậu ta không biết tình cảm của Harry cũng được, biết cũng được, thế cậu ta làm gì, để Harry nhìn cậu ta với cô gái đó thân mật ư. Chết tiệt Severus – tôi giết cậu.
Harry xoay người lại đã thấy gương mặt của Draco đen hơn đáy nồi, cậu chỉ cười khổ trong lòng, cậu biết Draco đã biết chuyện của cậu. Nhìn Draco, Harry cười cười lắc đầu. Draco cũng dằn cơn giận xuống bước đến ngồi cạnh Harry.
“Đây là bạn mình, Draco.” – Harry cười nhìn Lily giới thiệu – “Đó là Lily bạn của Severus.”
Draco gật gật đầu tỏ ý chào hỏi.
Hiện trường rơi vào trầm mặc.
“Ừm, Harry cậu có thể giảng cho mình vài chỗ này không? Mình và Sev không hiểu.” – Lily phá vỡ trầm mặc, cô đưa đến một quyển sách dày, chỉ vào một điểm.
Harry nhìn nhìn thấy đó là bài học nói về Protego mà Voldemort từng giảng dạy.
“Ừm.” – Harry xem nội dung Lily chỉ, cố gạt tâm tình khỏi tiếng gọi thân thiết của cô với Severus. – “Cậu không hiểu chỗ nào?”
“Thật ra bọn mình không thể tạo được một cái Protego hoàn chỉnh.” – Lily đỏ mặt nói, từ lúc nghe về công dụng của Protego, Lily đã cố gắng luyện tập tìm hiểu nhưng hiển nhiên kết quả không như ý muốn, mà Severus cũng không biết rõ điều này nên hai người quyết định hỏi Harry, nhưng mà xảy ra nhiều việc nên phải kéo tới ngày hôm nay.
“A.” – Harry gật đầu rồi bắt đầu giảng dạy. – “Protego hoàn hảo không chỉ dựa vào năng lực của pháp thuật lớn hay nhỏ, mà còn là cách bản thân hòa hợp với bản thân đó là sao, sau đó dựa vào nguyên tố ma pháp của từng nhà để phối hợp thật tốt với nó. Slytherin là thủy, Gryffindor là hỏa, Ravenclaw là Phong, và Hufflepuff là Thổ, tùy theo đó mà Protego tạo ra đều có thuộc tính riêng. Cách tốt nhất để tạo ra Protego hoàn hảo là hãy tưởng tượng ma thuật của bản thân truyền vào đũa phép để tạo ra một lá chắn. Khi cầm đũa phép không cần cầm quá chặt mà là để tự nhiên cho ma pháp trôi theo nó….”
Severus và Lily nghe đến nhập thần, điều Harry giảng dạy lại khá dễ hiểu, Severus và Lily điều có thể tập trung ma pháp của mình lại một cách dễ dàng hơn.
Đến giờ ăn tối, cả bốn người đi đến sảnh đường, khi đám nam sinh đang tròn mắt tò mò, thì đám nữ sinh bắt đầu cắn khăn tay bắt đầu ghen tị các kiểu với Lily.
Lily chuẩn bị về nhà của mình ăn tối, cô quay lại đứng trước mặt Harry lắp bắp nói. – “Harry chúng ta có thể tiếp tục học nhóm chứ.”
“Ừ.” – Harry cho cô một cái tươi cười rồi gật đầu. Lily cũng vui vẻ đi về phía Gryffindor.
Cả bốn người không biết rằng ngày hôm sau Hogwarts có một tin đồn – Hôm qua Lily đã tỏ tình với Harry tại sảnh đường và Harry cũng đồng ý, bây giờ hai người đang bắt đầu hẹn hò.
Hết Chương 24
Tiểu Kịch Trường 1:
Harry đang ngồi thơ thẩn nhìn cơn mưa dầm dai dẳng như trút nước ngoài cửa sổ. Bất ngờ từ phía sau có một vòng tay ấm áp quen thuộc ôm lấy bờ vai cậu. Biết chủ nhân của vòng tay này là ai, Harry cười ngọt ngào.
“Har…” – Severus ôm lấy Harry thấp giọng gọi, hơi nóng phả vào tai Harry khiến cậu đỏ mặt.
“Sev…anh mới về sao.” – Harry cười hỏi. Cố quăng cảm giác ngứa ngáy ở tai ra sau đầu.
“Ừ, anh rất nhớ em.” – Tiếp theo đó là nụ hôn dài, không ngừng được…
“Sev…” – Khi Severus buông Harry ra thì Harry cũng đã vì thiếu dưỡng khí mà thở dốc.
Severus cười khẽ ôm lấy ai kia tiến vào trong phòng.
Hết Tiểu Kịch Trường 1
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT