King kinh hỷ khi thấy Harry từ từ mở mắt, nó trườn về phía cậu, vươn lưỡi ra liếm mặt cậu như một con cún con.
[King, ngươi cắn ta.] – Harry ủy khuất nói.
[A, ngươi đừng có giận, đó là khế ước chủ tớ, ta sợ ngươi không đồng ý mới làm vậy.] – King giải thích.
[Ân, King chỉ cần nói thì ta sẽ đồng ý mà.] – Harry cười cười vuốt ve King.
[Khụ khụ, được rồi. Sao mi lại y như con cún con thế hả King.]
Một giọng nói trào phúng cắt ngang cuộc đối thoại ‘thiếu muối’ của King. Harry giật mình nhìn lại mới thấy bên cạnh cậu là bốn cái bóng mờ ảo như những con ma của Hogwarts. Nhìn nhìn lại xung quanh, Harry nhận ra mình đang ở một căn phòng xa lạ.
Đây là một căn phòng có màu lục bảo và màu bạc kết hợp, màu sắc hài hòa không chói mắt, được trang trí với nhiều đồ vật ma pháp khác nhau, một bộ ghế dài được chạm khắc tinh xảo. Trần nhà được phù phép, nhìn thấy bầu trời đêm lại tô điểm với một bộ đèn chùm lộng lẫy, nhìn qua một bên Harry nhìn thấy một bức tranh rất lớn, trong tranh là bốn người, hai nam và hai nữ, đằng xa là khung cảnh của Hogwarts, có rừng cấm, còn có hồ đen.
Hai nam nhân đang đứng tựa lưng vào nhau, nam nhân tóc đen khoanh tay trước ngực, mái tóc đen dài ôm lấy gương mặt tuấn mỹ, anh ta mặc một bộ áo chùng màu đen của phù thủy, miệng mang ý cười lạnh lùng, nhưng đặt biệt trong mắt anh ta là ánh đỏ như máu, tựa lưng vào anh ta là một nam nhân tóc ngắn màu vàng, trên tay anh là một thanh kiếm màu hoàng kim, thanh kiếm theo tay anh biếng nhác chĩa xuống đất nhưng không làm xấu đi vẻ quý tộc của anh, nam nhân tóc vàng tựa lưng vào lưng nam nhân tóc đen gương mặt còn mang một nét cười trẻ con thỏa mãn.
Gần hai nam nhân là hai nữ nhân đang ngồi thong dong uống trà, người phụ nữ có mái tóc màu đen thả xuống lưng, có một gương mặt tinh xảo xinh đẹp, cô cầm một quyển sách, tay nâng một tách trà uống, còn người phụ nữ tóc vàng với vẻ ngoài không thua gì người phụ nữ tóc đen, trên tay cô là một cây bút lông ngỗng, cô đang viết gì đó thì dừng tay, chống cằm nhìn về nơi nào đó xa xăm.
Khi Harry xem xong bứctranh, nhìn bốn cái bóng mờ ảo đang ngồi trên bộ sopha nhìn về phía mình với vẻmặt dò xét thì Harry tám phần mười thì nhận ra bốn người là ai. Harry đặt một tay lên ngực cuối chào quý tộc cực kỳ hoàn hảo.
“Xin chào các vị,Salazar Slytherin, Godric Gryffindor ,Rowena Ravenclaw,Helga Hufflepuff .Bốn nhà sáng lập vĩ đại của Hogwarts.”
Salazar nhướng mày vừa lòng với cách cư xử với học viên nhà mình, Godric sờ sờ cằm thú vị nhìn Harry, mà Rowena và Helga thì gật đầu hài lòng. Lễ phép, bình tĩnh, ôn hòa, và không xu nịnh.
“Ngươi biết xà khẩu. Ta đã nghe ngươi nói chuyện với King.” – Salazar hỏi. Sau đó ngẫm nghĩ một lát lại nói thêm một câu. – “Ngươi là người thừa kế của ta.”
“Không.” – Harry lắc lắc đầu rồi nói tiếp – “Biết xà khẩu là có vài lý do, ừm người thừa kế của ngài là một người khác. Ông ta là giáo viên của trường.”
[Harry, ngồi xuống đi rồi tiếp, cơ thể ngươi còn yếu.] – King chen miệng vào, phun lưỡi tê tê nói, sau đó nó đưa mắt nhìn về phía Salazar. – [Sal, Harry vừa bị nọc độc của ta lan vào hợp nhất với cơ thể, cho cậu ấy ngồi xuống đi rồi nói chuyện, được không?]
Salazar bất đắc dĩ gật đầu, nhìn xem vừa đổi chủ đã đưa lòng ra ngoài rồi.
Harry cười cười ngồi xuống, King ngoan ngoãn biến nhỏ nằm trên đùi Harry như đang nói – Vuốt ve tui đi.
Bốn nhà sáng lập nhìn khinh bỉ nhìn con xà nằm trên đùi Harry chỉ thiếu nước vẫy đuôi nữa thôi là thành một con cún con hoàn hảo.
Không khí trầm mặc vài phút không ai nói gì, Rowena lúc này lên tiếng phá vỡ im lặng.
“Cậu là Harry, Harry Lucifer. Bọn ta đã nghe King nói, cậu khiến bọn ta bắt ngờ khi được King mang về đây, phải nói ngàn năm rồi King không thừa nhận bất cứ ai trừ Sal là chủ nhân. Hôm nay King lại lựa chọn cậu, Harry.”
“Ân…” – Harry cười ôn hòa – “Có lẽ vì King lo sợ.” – Không nhìn ngạc nhiên trong mắt bốn nhà sáng lập Harry nói tiếp – “King có lẽ lo sợ bản thân sẽ tổn thương người khác, nhưng vì không muốn làm hại ai mà chính nó lại cô đơn ngàn năm qua, chỉ vì King là tử xà, chỉ vì King có đôi mắt giết người khiến người khác sợ hãi, điều này với King không công bằng phải không!?. King xứng đáng được yêu thương, được quan tâm. Xứng đáng được tốt hơn.”
“Haha..” – Godric nãy giờ im lặng thì bất ngờ cười lớn – “Ta nghĩ ta biết vì sao King chọn Harry rồi, phải không Sal.” – Godric nói xoay sang cười nói với Salazar.
Harry nhướng mày nhìn cái cách hai vị tổ tiên ở chung, trong lòng chỉ hiện ba chữ – Có vấn đề.
“Thế Harry Lucifer, bọn ta chọn cậu là người thừa kế của Hogwarts, và là người thừa kế của cả bốn người chúng ta.” – Helga phát biểu một câu kinh người.
“Tôi…” – Harry giật mình chỉ chỉ bản thân – “Người thừa kế, cái này là sao!?” – Tuy rằng là người thừa kế của bốn nhà sáng lập rất tốt nhưng phải hỏi rõ đã.
“Vì cậu được King lựa chọn.” – Salazar nói – “Cách đây ngàn năm bốn người ta đã có quyết định, người được King lựa chọn sẽ trở thành người thừa kế của bọn ta. Vậy nên Harry cậu là ‘kẻ được chọn’, đã hiểu rồi chứ!?”
“A..” – Lần nữa nghe từ kẻ được chọn trong một hoàn cảnh mới, tình huống mới đúng là cảm xúc khó tả thật. – “Tôi đã hiểu.”
“Vậy bắt đầu thôi.”
…
Giữa căn phòng bỗng dưng xuất hiện một đồ án, bên trong là một biểu tượng một ngôi sao sáu cánh lớn bên ngoài cánh của nó được các đường nét nối lại với nhau thành một hình tròn, bên trong là một ngôi sao sáu cánh nhỏ khác, theo lời Rowena, Harry cắt một đường trên cổ tay, máu đỏ chảy xuống, ngôi sao màu trắng từ từ chuyển sang màu đỏ
Đến lúc Harry tưởng mình sắp chết vì mất máu thì Salazar bảo cậu đứng vào bên trong biểu tượng, bốn nhà sáng lập đứng bốn phía bên ngoài của cậu. Ngâm nga một lời chú cổ xưa.
Khi từ biểu tượng phát ra một ánh sáng với những lời chú văn bao bọc lấy Harry thì cũng là lúc bốn nhà sáng lập dừng lại.
“Thừa kế hoàn thành.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT