Cậu nhanh chóng đi về phía Minh Vũ đang ngồi trên ghế lướt web . Chưa đầy 10 p' sau , nó đã tung tăng chạy xuống , tốc độ không
tồi . Nó kéo Băng lại trước hắn và Vũ - Đi thôi !
Chiếc xe nhanh chóng dời đi , lao thẳng vào lòng đường rồi mau
lẹ đến chợ đêm . Chợ đêm Đà Lạt bày bán rất nhiều thứ mà nó phải nói là hợp - khẩu - vị vì toàn là đồ ăn . Càng về đêm , nhiệt độ càng xuống thấp , cái tiết trời se lạnh đặc trưng
bao trùm . Bao người suýt xoa với cái lạnh , Nhi khẽ run mình .
Trời khá lạnh . Cô thì trong bộ dạng mỏng manh dễ vỡ . Thiên
nhìn nó . Chỉ khẽ lắc đầu rồi bước lên , cởi áo khoác rồi
khoác lên người cô . Cô bất ngồi quay lại nhìn Thiên . Không nói
gì , cậu ôm lấy vai nó . Hai người đi sát bên nhat . Chỉ nghe
thoảng qua bên tai tiếng nói nhẹ nhàng như một làn gió lướt qua , thật êm
- Lúc nào cũng cứng đầu như vậy !
* **
Hơn 20 h 30
- Mẹ ơi ! Đúng là về đây ấm hơn nhiều ! - nó mở cửa chạy vào rồi đặt mấy cái túi gì đó lên bàn và nhảy tọt lên giường .
Thiên bước theo sau
- Một bài học đắt giá !
- Bài học đắt giá gì ! Anh nói như vậy mà nghe được chắc ! - nó lườm hắn
- Một đêm em chăm chút cho cái vali của mình làm gì - cậu lại bên nó , ngồi dưạvào thành giường
Nó xoay người đối diện Thiên
- Anh nói vậy là không được ! Ai mà biết được chứ . Càng về
xích đạo thì góc chiếu mặt trời càng lớn thì lượng nhiệt
nhận được càng nhiều theo hệ quả đó ta được khí hậu ở đây
thiên về xích đạo hay còn gọi là cận xích đạo . Những vùng
cận xích đạo thì . . . Á . . . Anh làm gì vậy - nó hét toáng
lên khi đang giảng giải cho hắn thì hắn lôi lại ôm nó một cách
trìu mến
- Nhưng nhiệt độ và khí hậu còn phụ
thuộc vào độ cao địa hình - hắn siết chặt tay - A . . . Chưa
giảng hết mà anh đã nhảy vô
Sau khi vứt bỏ những bộ quần áo dính đầy hương đêm , nó lấy một phần nhỏ những
chiến lợi phẩm được chiếm trong cuộc chinh chiến hồi nãy , leo
lên giường . Nó và hắn ngồi cạnh nhau . Nó cũng không biết từ
lúc nào hắn và nó lại bắt đầu thân nhau đến vậy . Dường như
không thể thiếu . Song lại không liên quan hay thân thiết như những cặp vợ chồng khác . Đơn giản vì nó đang tập trung cao độ với
cái tivi và miệng vẫn hoạt động hết công suất cho thức ăn vào
dạ dày . Cô đang cầm miếng bánh bích quy cho vào nửa miệng thì bất chợt Thiên cúi xuống cắn lấy nửa còn lại . Thuận tay
vòng qua eo nó rồi siết chặt vào cơ thể mình . Nó nheo này
nhìn hành động của cậu
- A ! Anh làm gì vậy ? -
nó vội đẩy hắn ra . Thật sự là không phải lần đầu nhưng thật
sự là với hoàn cảnh như vậy thì thật . . . . Mờ ám . . . Nhưng không . Một khi Lâm Hàn Thiên đã chủ tâm làm một cái gì thì
không ai có thể ngăn cản
- Anh bá đạo vừa thôi .
Ở đây , sao không tự lấy - nó nhìn đĩa bánh trên tay , tựa đầu
vào ngực hắn . Rất tự nhiên . Không một chút miễn cưỡng . Bỗng dưng ! Nó hét lên - Lee Min Ho . . . Á . . . Chân anh