Quay lại cảnh của Nhi với Long, 2 người vẫn cứ đi tìm Trân vì 2 người họ chưa biết là Minh đã tìm được rồi
_”anh có thấy gì lạ ko?” Nhi
_”chuyện gì?” Long
_”hình như có người đi theo chúng ta” Nhi nói nhưng 2 người vẫn tiếp tục đi
_”chắc ko có đâu” Long
_”chắc tại tôi đa nghi rồi” Nhi
Cứ thế 2 người cứ đi mãi, càng đi thì cảm giác như họ đã tiếng vào khu rừng rất sâu rồi
_”chúng ta nên quay về thôi. Chúng ta đã đi quá xa thì phải” Long
_”cũng được đó, quay lại hợp mặt với mấy người kia xem sao, tôi cảm thấy càng ngày càng có sương mù hay sao ấy” Nhi
Long nhìn xung quanh thì thấy lời Nhi nói là đúng, bây giờ vẫn là buổi
trưa nhưng do thời tiết hôm nay ko tốt cộng thêm việc họ đã đi sâu vào
rừng nên có rất nhiều sương mù đang bao vây lấy họ, càng lúc càng dày
hơn
_”chúng ta mau đi thôi,nếu ko chúng ta sẽ bị lạc mất” Long nói
rồi nắm lấy tay Nhi kéo đi, Nhi vẫn ko nói gì, 2 người đang đi thì
“Á……………….” Cả 2 cùng la lên và sự thật là 2 người họ bị rơi xuống 1 cái
hố khá là sâu, hoàn cảnh bây giờ vô cùng là tình củm, Nhi đang nằm đè
lên người của Long, khi đã chạm đến đáy hố thì Nhi mới nhận ra sự việc,
cô nàng liền ngồi ngồi dậy ngay
_”anh có sao ko vậy?” Nhi lo lắng
_”sao quá trời đây này, phụ bắt tôi coi” Long lấy tay quơ quơ trước mặt mình
_”anh còn đùa được thì thấy ko sao rồi” Nhi đánh vào ngực Long 1 cái
_”đau….” Long hét lên
_”ơ…xin…lỗi….xin..lỗi…anh sao rồi” Nhi lo lắng
_”giờ này chưa có sao đâu” Long nói mà vẻ mặt hơi nhăn nhó
_”để mặt chúng nó đi, ko bị té chết thì cũng chết cóng,ko thì cũng chết đói ở đây thôi”
_”ko ngờ lại dễ dàng cho bọn chúng sập bẫy như thế. HAHAHA”
Đó là cuộc đối thoại của 2 tên đàn ông đứng phía trên, bọn chúng nói rồi cùng nhau bỏ đi, để lại Nhi và Long
_”chúng ta bị kẹt ở dưới này rồi” Nhi
_”ko sao đâu” Long, Long ngồi dậy, Nhi đứng lên thì
“Ây..” Nhi liền khuỵ chân xuống
_”cô sao vậy” Long đỡ lấy Nhi
_”hình như chân tôi bị trật hay sao đó” Nhi ngồi xuống xoa cái chân của mình, Long nghe Nhi nói cũng liền ngồi xuống cầm lấy cổ chân của Nhi
_”đau, anh nhẹ tay thôi chứ” Nhi nhăn mặt
_”ơ. Tôi xin lỗi” Long nhìn Nhi với vẻ mặt hối lỗi
“mà cũng ngộ nhỉ, cô té trên người tôi mà cô lại bị trật chân, nếu tôi
ko đỡ thì cô sao rồi, chắc cô thành siêu nhân rồi nhỉ. Hì hì”
_”siêu nhân gì?” Nhi ko hiểu
_”thì siêu nhân bay lơ lững ấy, tôi gọi siêu nhân cho sang chứ gọi là ma nữ xấu xí thì đúng hơn. Hehe” Long cười đắc ý
_”anh…” Nhi lấy tay đánh Long
_”thôi…thôi…cho tôi xin. Bị thương rồi mà còn hung dữ thế, hèn chi chưa có người iu.hehe” Long
_”sao anh biết tôi chưa có người iu hả?” Nhi tức đỏ mặt
_ “hehe, nhìn cô ai mà dám đâm đầu vào chứ, hổ dữ” (thế mà có người thấy thinh thích người ta ấy chứ)
_”anh……hức,….ko thèm nói chuyện với anh nữa” Nhi quay mặt đi chỗ khác ko thèm nhìn mặt Long nữa
_”thôi. Tôi đùa với người đẹp thôi. Đưa chân đây tôi nắn lại cho”
_”ko cần” Nhi vẫn quay mặt chỗ khác
_”cô ko muốn lên à” Long
_.........Nhi vẫn im lặng
_”a. tôi biết rồi, cô ko muốn lên là vì cô ko muốn xa tôi,muốn ở cạnh
tôi chứ gì, ko ngờ nhà, cô thầm thương trộm nhớ tôi à??hehe” Long cười
đắc chí
_”anh đang nằm mơ ấy à” Nhi giận quá, làm sao có thể im
lặng được nữa, nhưng khi trả lời là đồng nghĩa Long dùng chiêu khích
tướng có hiệu quả rồi
_”vậy đưa chân đây, tôi nắn lại cho” Long nói nhỏ nhẹ, lần này Nhi ngoan ngoãn đưa chân cho Long, Long cởi chiếc giày của Nhi ra, bàn chân nhỏ nhỏ, trắng nõn hiện ra trước mặt Long kèm theo là vết bầm tím ngay cổ chân, nhìn mà xót vậy đó. Long cứ nhìn chầm chầm vào chân Nhi làm cô ngượng đỏ cả mặt, nhưng cũng ko quên châm chọc Long
_”anh chưa thấy chân con gái à? À! Mà đúng rồi. anh thì làm sao có bạn gái được, con người vô duyên thế mà?” Nhi nhìn với ánh mắt châm
chọc
_”ai bảo tôi…….” Long ngước mặt nhìn thì chạm ngay ánh mắt của Nhi, anh chàng thoáng đỏ mặt liền cuối mặt xuống
_”cô gắn chịu đau nha” nói vừa dứt thì
Rắc…..và cùng song hành là
Á……. Tiếng của Nhi hét lên,
_”cô thấy sao rồi?” Long hỏi, Nhi từ từ mở mắt ra
_”sao rồi” Long hỏi lại
_”ê, tôi biết tôi đẹp trai rồi, làm gì sàm sỡ tôi giữ vậy” Long nhìn
Nhi, nghe mấy câu nói của Long, Nhi liền nhìn lại thì thấy tay mình đang nắm lấy vai của Long cứng ngắt, cô nàng cảm thấy ngượng liền bỏ tay ra
_”anh có gì để tôi sàm sỡ chứ híc” Nhi quay mặt chỗ khác tránh nhìn vào mặt Long
_”thôi, ko đùa nữa. cô thấy bớt đau chưa?”
_”ừ. Cũng đỡ rồi, cám ơn anh” (thật ra Nhi đâu cần Long giúp nắn lại
khớp chân, vì Nhi cũng có thể tự tay làm được, bởi khi nắm giữ chức đội
trưởng thì phải là 1 người tài giỏi, được đào tạo rất kỹ lượng và về y
học thì cũng ko thể thiếu được, nhưng lần này Nhi để cho Long giúp mình, chắc có lẽ Nhi cũng muốn thử được cảm giác có người khác chăm sóc là
như thế nào? ). Long đỡ Nhi đứng dậy, cả 2 cùng nhìn lên trên miệng hố,
bây giờ sương mù càng dày hơn hay là do trời đen chuyển mưa,những đám
mây đen che khuất bầu trời,
_”cái hố này sâu đấy” Long
_”ừ.
Anh lên được ko? Anh lên trước đi, rồi tìm dây đến kéo tôi lên,chứ như
vậy tôi ko lên được” Nhi chỉ xuống chân mình, dù là được nắn lại nhưng
đau thì vẫn còn đau chứ đâu thể nào bình thường lại liền được chứ
_”ừ! Để tôi lên trước, cô đợi tôi nha” Long nhìn Nhi triều mến, ánh mắt như muốn nói là “hãy tin vào tôi nhé”
_”tôi tin anh” Nhi nói(trời ơi, hay thế, hiểu ánh mắt người ta nói gì luôn)
_”ơ. Sao cô hay thế?” Long
_”hay cái gì?” Nhi nhìn Long
_”à.ko có gì” Long nói rồi chuẩn bị tư thể để leo lên
_”anh cẩn thận đấy” Nhi
_”ừ. Tôi biết rồi”
Thế là Long cố gắn dùng hết sức lực bám lấy thành hố, nhưng đó lại toàn là đất, vách hố lại đứng nên Long tốn rất nhiều sức lực mới leo được
nữa hố, nhưng ông trời thì lại ko thương người tốt 1 xíu nào, tự nhiên
bầu trời chuyển sắc, những hạt mưa bắt đầu rơi,rơi và rơi, càng ngày
càng nặng hạt, cuối cùng, điều ko mong muốn cũng xảy ra, đất bắt đầu mềm và trơn hơn, tay của Long ko thể nào bám lấy được nữa và
Ịch…. Long rơi xuống,chạm với đáy hố
_”anh…anh có sao ko” Nhi vội đỡ Long dậy
_”bây giờ thấy mưa chứ ko thấy sao” Long gượng ngồi dậy
“mưa rồi, trơn quá,tôi ko leo lên được”
_”ừ, chắc đành đợi tạnh mưa rồi tính chứ sao giờ”
_”tôi có vô dụng quá ko?” Long hơi cuối đầu
_”anh rãnh quá. Giờ này còn uỷ mị nữa à, hihi” Nhi cố cười để trấn an Long
_”tôi….tôi..”
_”thôi. Đùa anh đấy. tạnh mưa chúng ta tìm cách chứ gì đâu” Nhi nhìn Long cười ấm áp
Long cũng cảm thấy vui vui, dù đang trong hoàn cảnh này nhưng dù sao
Long cũng đang được ở bên cạnh Nhi, người con gái dường như đã làm trái
tim anh xao xuyến
Hắc….xì………đang ngồi thì Nhi bị hắc hơi
_”cô lạnh lắm ko” Long
_”cũng hơi lạnh,hihi” Nhi cười, nhưng nụ cười bây giờ ko còn tươi tắn
nữa, nó có vẻ hơi gượng vì lạnh, mưa thì vẫn cứ rơi, có vẻ như trận mưa
này sẽ kéo dài lắm đây
_”cô ngồi lại gần tôi nè” Long
_”thôi khỏi……” ko để Nhi nói hết Long nắm lấy tay Nhi kéo lại gần, cô nàng bất ngờ nên ngả nhào vào người Long,
1s…2s….3s…4s….5s….6s…..7s……bất động, nhưng rồi Nhi chợt nhận ra, tính đẩy Long ra thì tay Long khoát qua vai của Nhi
_”cứ ngồi im đi” giọng của Long ko lạnh cũng ko mang tính chất chăm
chọc Nhi, mà giọng nói đầy ấm áp, và cũng chính giọng nói ấy ko biết vì
sao phải làm chi Nhi nghe theo, cô nàng ko ngồi dậy nữa, bây giờ gần như Long muốn ôm trọn Nhi vào lòng
_”có đỡ lạnh ko?” lại giọng nói nhỏ nhẹ,thỏ thẻ bên Nhi,
_”ừ, đỡ”.
Thật sự thì làm sao có thể đỡ lạnh cho được khi cả 2 đều bị ước thế
kia, dù họ đang rất lạnh ở bên ngoài nhưng trong lòng họ đều có 1 cảm
giác thật ấm áp, thật khó tả,
ko biết vì mệt vì lạnh hay vì cảm
thấy được an toàn trong vòng tay của Long mà Nhi đã thiếp đi, đầu tựa
sát vào lòng ngực của Long
_”em thấy sao rồi” Long lo lắng khi ko nghe Nhi ko nói chuyện
_”em muốn ngủ” Nhi trả lời rất nhỏ nhưng đủ để Long nghe,cô nàng vẫn nhắm mắt
_”ừ. Em ngủ đi”
‘ơ.mình vừa gọi cô ấy là em và cô ấy xưng em với mình, ko còn tôi nữa’ 1 dòng suy nghĩ của Long và anh chàng khẽ mĩm cười, một nụ cười mang đầy
hạnh phúc
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT