Âm thanh đập phá vang lên trong bar Win Lady. Đám vệ sĩ của bar chết gần
hết. Bàn ghế thì gãy nát, rượu thì vỡ tan tành chảy lênh láng trên sàn.
Khách trong bar bị dọa chạy hết. Xác chết nằm la liệt dưới sàn. Mùi máu
tanh xộc lên. Bar Win Lady phút chốc trỡ nên hoang tàn. Tác giả của
những thứ đó chính là nó. Nó 1 mình đến phá quán của hắn. Trả lại hắn
những gì hắn đã làm với Vinzy. Nó nở 1 nụ cười ma mị nhìn tác phẩm của
mình. Trước đi đi nó bỏ lại 1 bức thư.
.............................................
Chuông điện thoại của hắn vang lên.
- Alo.
"..."
- Cái gì? Biết ai không? - Hắn tức giận.
"..."
- Ok. Tao tới liền.
Hắn cúp máy và xuống gara lấy xe phóng đến Win Lady.
Vừa bước vào bar hắn hết sức ngỡ ngàng. Công sức hắn gầy dựng bấy lâu đã
trở thành đống phế liệu. Thái Duy thì bị đánh đang ngồi 1 góc sơ cứu vết thương.
- Thái Duy. Chuyện này là sau?
- Em xin lỗi. Em đã không bảo vệ được quán. - Thái Duy vừa ôm cánh tay vừa nói.
- mày biết ai làm không? - Hắn hỏi.
- Em không nhớ rõ. Là 1 cô gái trên vai có hình xăm vương miện đen. Hình
như là người của Black Royal. À mà nhìn mặt cô ta quen lắm. - Thái Duy.
- Không lẽ là cô ấy. - Hắn nhíu mày.
- Đúng rồi. Cô ta có để lại 1 bức thư nói là gửi cho anh. - Thái Duy lôi bức thư trong túi ra đưa cho hắn.
Hắn mở bức thư ra đọc. Nội dung bức thư là: "Trả lại những gì đã làm ở bar
tôi và coi chừng ả ta cẩn thận. Đừng để ả lọt vào tay tôi. Venus"
Hắn bóp chặt bàn tay làm bức thư bị nhào nát theo.
- Mày lo cho các anh em. Ai bị thương thì cho họ 3tr. Còn ai chết thì lo
an táng và cho gia đình người ta 10tr. - Hắn nói rồi bỏ đi. Hắn lên xe
về biệt thự.
Tại Phòng Tuệ Nhi.
- Cô khỏe chưa? - Hắn có vẻ quan tâm.
- Em không sao. Nhưng tay trái của em.- Tuệ Nhi nói mà mắt ngấn nước.
- Tôi đã dùng mọi cách nhưng tay trái của cô không thể nào chữa được. - Hắn nói.
- Em cũng dần quen với nó rồi. - Tuệ Nhi đượm buồn.
- Cô cẩn thận. Thôi cô nghĩ đi. - Hắn nói rồi bước đi và đóng cửa lại.
Hắn vừa bước ra thì Tuệ Nhi thay đổi 180 độ.
- Hạ Băng. Tao bắt mày phải khổ hơn tao gấp trăm lần. Mày đợi đấy. Tao không để yên cho mày đâu.