Hứa Kiệt đang chăm chú tháo dỡ một khẩu súng trường Colt Mars, khẩu súng này do các công ty Colt, Florida cùng Dover đặc biệt còn có cục phân tích vũ khí SAS hợp tác nghiên cứu chế tạo ra, tạm thời còn chưa có cuộc chiến nào đủ quy mô để dùng thử, Lâm Tiếu cùng lão đại của hắc bang ở New York quan hệ tốt, mới lấy được một khẩu, loại này đang được nghiên cứu để chế tạo thành vũ khí kiểu mới làm vũ khí dự bị thay thế súng ngắn 9mm và súng tiểu liên trong các doanh trại cho bộ đội đặc công, Cơ quan An ninh quốc gia và các dịch vụ quân sự khác. Nên đầu đạn phóng ra 55 hạt, độ chênh lệch giữa hồng tâm của bia ngắm tầm 5,6-30mm, so với súng tiểu liên 9mm thì phạm vi hiệu quả tăng gấp 2 lần, khoảng cách tầm 300m, vận tốc đầu đạn cũng tăng 2 lần khoảng 2600ft/s, bình thường động năng của súng tiểu liên 9mm cũng tự động bắn ra 2 lần. Nên người mỹ thường sử dụng súng chứa 14 viên đạn, với vận tốc 2900ft/s, để đảm bảo có thể tiêu diệt được các mục tiêu chuyển động nhanh. Kiểm tra cũng cho thấy rằng việc sử dụng một hệ thống súng trường tấn công nhỏ như vậy hiệu quả và nhanh hơn nhiều so với việc sử dụng khẩu súng lục 9mm. MARS sử dụng tên lửa đẩy đạn của khẩu súng Magnum, nó được chế tạo rất hiện đại nên có đặc điểm làm cho mật độ năng lượng tập trung cao tại mục tiêu. Đốt cháy nhiên liệu sau đó phun ra tạo áp lực tại nơi bắn ra làm cho vận tốc viên đạn có thể bay ra khỏi họng súng ( MARS nòng súng rất ngắn, chỉ vẻn vẹn 11 inch). Bởi vì đường đạn có hệ số nhỏ và đạn được phóng với vận tốc rất cao, do đó làm giảm phạm vi dự đoán, tỷ lệ chính xác cao. MARS có thể ngắm tới mục tiêu cách 200m, trong tầm bắn, xạ thủ chỉ cần nhắm chếch lên phía trên hồng tâm một chút, là có thể bắn trúng hồng tâm.
Thật sự là khó có thể có được đồ chơi tốt như thế này để chơi, vì vậy Hứa Kiệt hết sức chuyên tâm, hoàn toàn không phát giác có người mở cửa bước vào.
Không có biện pháp, Sở Ưu đành phải lên tiếng gọi y: “Tiểu Kiệt”
Hứa Kiệt cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, buông tay đặt đồ xuống bàn, trên mặt không có biểu lộ vẻ mặt gì: “Ưu thiếu gia.”
Sở Ưu cười nói: “Tiểu Ảnh cũng thật lợi hại, không biết đã tìm được những thứ này ở đâu đem về cho ngươi chơi như vậy.”
Những lời này Hứa Kiệt cũng không để tâm, liền cười nói: “Ta xuống dưới đây liền để ý tới khẩu súng này, thật là thích muốn chết luôn.”
Sở Ưu vươn tay ra xoa xoa tóc y, động tác vô cùng thân thiết, trên mặt lại lộ nét cười thân mật: “Cho nên ngươi liền đem nó phá thành như vậy ư? Đồ tốt của ngươi ta bị hủy thành như vậy, ngươi cũng không thèm hỏi ý kiến của người ta.”
Hứa Kiệt cười nói: “ Ta sẽ đem nó phục hồi như cũ, hơn nữa…”
Sau đấy quay đầu sang nói với Lâm Tiếu: “Ta hủy đi thì có làm sao.”
Lâm Tiếu vốn đang tựa bên cạnh bàn xem bọn hắn nói chuyện, trong lúc nhất thời ngẩng đầu lên lại nghe trúng câu nói của Hứa Kiệt, nhất thời ngơ ngác một chút, sau đấy liền vội vàng trả lời: “Ngươi thích như vậy thì cứ chơi đi, cùng lắm là chỉ một cây thôi, không sao.”
Sở Ưu cười nói: “Ta còn không biết ư? Cho dù ngươi có khôi phục nó như cũ thì cũng không thể dùng được nữa, lắp ráp mấy cái này cũng không phải là dễ dàng, giá tiền của nó cũng không phải là nhỏ.”
Sau đó lại quay sang vờ như giáo huấn Lâm Tiếu: “Ngươi như vậy không phải là đang làm hư y.”
Lâm Tiếu liền phản kháng lời nói này của hắn: “Ngươi đã sớm đem y làm hư rồi, hôm nay lại đến đây trách ta hả?
Sở Ưu nói: “Ngươi cũng không cần chối, ta chắc chắn y ở bên này ngang bướng hơn ở bên ta, ngươi cho rằng ta không biết y ở bên này liền coi trời bằng vung sao?”
Lâm Tiếu lườm hắn một cái, không nói gì nữa.
Chỉ nghe Sở Ưu đối với Hứa Kiệt nói: “Ngươi đừng nghĩ Tiểu Ảnh tốt như vậy mà làm càn, không được ăn quá nhiều đồ ngọt, ngươi cũng đã nếm trải cảm giác đau răng như thế nào rồi, đến lúc đó ta cũng không thể đến hầu hạ ngươi được đâu. Những thứ thức ăn nhanh kia cũng không nên ăn nhiều, Tiểu Ảnh là một đầu bếp không tồi, ngươi thích ăn gì chỉ cần nói hắn, hắn sẽ làm cho ngươi ăn, cơm trong nhà so với bên ngời tốt hơn rất nhiều, sau này nên ăn kiêng một chút, rau dưa cũng phải ăn nhiều hơn, ta đã nói với Tiểu Ảnh phải cho ngươi ăn nhiều hoa quả rồi, đều là những loại ngươi thích ăn…”
Hứa Kiệt nghe tới đây liền không đủ kiên nhẫn nghe tiếp.
Lâm Tiếu chỉ đứng một bên cười trừ.
Cái này Sở Ưu thật giống một lão bà bà hay cằn nhằn mà: “Sở Ưu, ngươi cứ lảm nhảm gì nhiều vậy? Ta còn đang ở đây, coi chừng ta ghen đấy.” Lúc này mới cắt đứt Sở Ưu lải nhải.
Sở Ưu trừng mắt liếc hắn: “Ngươi sao phải che chở cho y như vậy, dần dần ngươi sẽ phải nếm trải mùi đau khổ mà trước đây ta phải chịu đựng.”
Thấy Sở Ưu không giáo huấn nữa, Hứa Kiệt liền cười rộ lên, sau đó vội vàng lôi kéo hai người bọn họ cùng nghiên cứu từng những vật kia.
Đều là người trong nghề tự nhiên không cần nhiều lời, đối mặt với những vật tinh phẩm như vậy phi thường có hứng thú, Lâm Tiếu đã từng nghiên cứu qua cho nên không cần xem, trực tiếp hỏi Hứa Kiệt: “Có gì làm ngươi tâm đắc như vậy?”
Hứa Kiệt hào hứng nói: “Khẩu súng này có hiệu suất phát sáng nổi bật nhất, đây là thiết kế tốt nhất để thực hiện trong một số vụ bắn với cự li gần với tốc độ thần tốc. Thước ngắm trực tiếp nằm ở chuôi nhỏ phía trên, dễ dàng cho xạ thủ ngắm bắn. Tốc độ gần giống với súng trường M16, xạ thủ có thể kéo mình từ vị trí thụ động sang chủ động, đảm bảo thực hiện một cách nhanh và chính xác nhất.”
Lâm Tiếu gật đầu cười nói: “Không tệ, không sai, cũng không uổng phí, trước khi hủy nó, ngươi đã thử mấy phát rồi?”
Hứa Kiệt có chút ngượng ngùng: “Ta đã thử cả một hộp đạn.”
Sở Ưu trợn mắt trừng y một cái.
Lâm Tiếu lại không có biểu hiện thái độ gì: “Hiệu quả như thế nào?”
Hứa Kiệt nói: “Lực xuyên thấu của nó thực sự ưu tú, vượt trội, đây có thể nói là vũ khí linh hồn của MARS rồi.”
Sở Ưu cười nói: “Đó là điều đương nhiên, MARS sử dụng vỏ cầu đẩy tốc độ ghi đĩa, cài đặt Winchester 55 hạt trọng lượng phía sau với vỏ áo khoác kim loại an toàn (FMJ) đầu đạn có hệ số 272. có tốc độ 2.620 ft / giây với bán kính trong vòng 300m ở phía trước và mặt sau của đầu đạn, nó có thể xâm nhập hệ thống lực lượng mặt đất quân đội bảo vệ xe bọc thép (PASGT) với hai mặt của bảo hiểm hoặc áo chống đạn Kevlar. Thật sự rất tốt. ”
Sau đó đề nghị Hứa Kiệt dùng thử khẩu súng trường quân đội 9mm, 7.62X39mm với tư cách là một người tự vệ bình thường.
Sau đó lại bắn thử khẩu AK47, rồi lại tến hành so sánh chúng với nhau, Hứa Kiệt quả nhiên lại nhanh chóng mê mẩn với nó, Sở Ưu đứng một bên nhìn hồi lâu, mới cười nói: “Tiểu Kiệt ngươi cứ từ từ chơi đi, ta phải đi rồi.”
Hứa Kiệt tập trung hết sức, đến cả quay đầu lại cũng khó khăn, chỉ vội vàng gật gật đầu.
Sở Ưi cũng không để ý nhiều, đối với Lâm Tiếu dặn dò: “Tiểu Ảnh, Tiểu Kiệt xin nhờ ngươi chiếu cố, y rất khó hầu hạ, ngươi chịu nhiều vất vả một chút, bất quá giao y cho ngươi ta rất yên tâm, lúc nào rảnh rỗi ta sẽ qua thăm y.”
Lâm Tiếu đáp ứng rồi tiễn hắn ra ngoài, Sở Ưu lên xe, đóng cửa sau đó đột nhiên nhớ tới cái gì, vội quay đầu hạ cửa kính xuống, cười nói: “Tiểu Ảnh, có rảnh thì mang Tiểu Kiệt ra ngoài dạo chơi, ta cũng không biết vì cái gì trước kia y lại rất muốn ra ngoài chơi, mà ta lại không rảnh.”
Lâm Tiếu chỉ thấy Sở Ưu cười cười rất nhạt, nhưng hắn hòan toàn không hiểu gì.
Đến lúc nhìn xe Sở Ưu rời đi, hắn cũng không hỏi gì thêm mà cũng không trả lời.
Chỉ là đứng phát ngốc dưới ánh mặt trời một lúc, sau đó liền quay người về thư phòng tiếp tục công việc, mọi viêc đều đang tiến triển rất tốt.
__
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT