Ánh trăng sáng nhạt, có tiếng bước chân rất nhẹ từ phía sau truyền đến, Trầm Tử Trai xoay người quát :"Ai?"
Vương Du dừng bước, đáp: " Vương gia, là ta."
Trầm Tử Trai vừa nhận ra tiếng của Vương Du, lại nghĩ lúc trước phong nàng làm trắc phi sau lại hủy bỏ, quả thật cảm thấy có chút hổ thẹn liền nhẹ giọng nói: " Sao nàng lại đến đây?"
Vương Du từ chỗ tối đi ra, chầm chậm đi đến chỗ Trầm Tử Trai hành lễ nói: " Tham kiến Vương gia!"
"Miễn lễ" Trầm Tử Trai khoát tay nói: " Nàng đi theo bổn vương đến chỗ này, có phải có chuyện gì không?"
Vương Du nói: " Đúng là có chuyện muốn nói cùng vương gia mới cố ý theo tới đây.
"Nàng nói đi !" Trầm Tử Trai nghĩ, Vương Du chắc bởi vì việc hủy bỏ trắc phi nên muốn chất vấn hắn vài câu, xem mặt mũi phu thê Vương Trạng nguyên vẫn nên nghe xem nàng nói gì.
Vương Du ổn định tinh thần, nhìn Trầm Tử Trai nói: " Vương gia cưới Phương nương làm Vương Phi tuy là để cản sát khí nhưng họa trời thật sự có thể ngăn cản được sao?"
Trầm Tử Trai nghe lời Vương Du nói, hơi nhíu mày hỏi: "Du nương, lời này là có ý gì?”
Vương Du nói: " Mặc dù ta ở khuê phòng dưỡng bệnh cũng nghe thấy việc Quý Minh Xuân phục quan.

Một quận mã bị hưu của Tề vương phủ cứ như vậy mà công khai phục quan, Tề vương phủ lại không thể làm rõ ràng, người ngoài sẽ cho rằng Tề vương phủ không có thực quyền.

Quý Minh Xuân có thể làm quan chắc hẳn có người trợ giúp, nói không chừng người sau lưng Quý Xuân Minh cũng có thể một tay làm Tề vương phủ biến mất.

Vương gia trong tay không quyền thế, không binh lực chỉ có một vị chắn sát bương phi lấy gì để chống lại kẻ sau lưng Quý Minh Xuân?"
Vương Du ở cùng Vương Tinh Huy cùng Vi Thanh Mi, dưới sự bồi dưỡng của họ, tầm nhìn cùng kiến thức có thể cao hơn một chút so với nữ tử bình thường.
" Du nương nói ra những lời này la đã có biện pháp giúp bổn vương giải quyết vấn đề sao?" Trầm Tử Trai như đùa nói : " Nếu Du nương có biện pháp giúp bổn vương, bổn vương nhất định sẽ hậu tạ ngươi"
Vương Du cười nói: " Biện pháp vốn có nhưng đáng tiếc vương gia đã tự mình cự tuyệt."
" Oh" Trầm Tử Trai thoáng cái đã hiểu nàng đang ám chỉ việc hắn cự tuyêt nàng làm trắc phi.
Vương Du thở dài một tiếng tiếp tục nói: " Vương gia vốn là nhân trung chi long, hà tất phải vì một Hạ Trọng Phương mà tự hủy đi tiền đồ, dồn Tề vương phủ vào nguy hiểm"
Từ khi Quý Minh Xuân phục quan, Trầm Tử Trai đúng là vô cùng nôn nóng, cũng biết Tề vương phủ đang gần nguy hiểm nhưng không tiền không thế, ngoài tạm thời khuất nhục hắn còn có thể làm gì?
Vương Du thấy thần sắc Trầm Tử Trai biến đổi, biết đã đâm trúng chỗ đau của hắn liền nói tiếp: " Bây giờ ta muốn cùng vương gia hợp tác, không biết vương gia có đồng ý hay không?"

Trầm Tử Trai nghe đến đó có chút ngoài ý muốn, cười nói: " Nàng muốn cùng bổn vương hợp tác?"
Vương Du ngay thẳng nói: " Ta tuy là nữ tử nhưng có kiến thức, có tài hoa, phụ thân trong triều giữ chức vị quan trọng, cậu ta tay cầm trọng binh, lẽ nào không thể cùng vương gia hợp tác?"
Trầm Tử Trai hơi sửng sốt mhưng rất nhanh cười nói: " Nếu đã như thế thì đến thư phòng nói chuyện đi".

Nói xong dẫn đường hướng về phía thư phòng .
Vương Du nhẹ nhàng phất tay áo, biết mình đã thành công hơn một nửa chỉ lặng lẽ thở dài, đi sau Trầm Tử Trai về phía thư phòng.
Tiêu Ngọc Lan từ chỗ tối đi ra, đột nhiên lệ tràn mi, thân sinh nữ nhi của mình có thể lấy tri thức khuyên bảo vương gia.

Bà cảm thấy việc năm đó đổi nữ nhi với phu thê Vương trạng nguyên quả thật là không sai.

Chính mình kiến thức nông cạn, xuất thân đê tiện, nữ nhi đi theo mình sao có thể có tiền đồ, muốn cùng vương gia hợp tác chắc chắn chỉ là vọng tưởng.
Tiêu Ngọc Lan xoa xoa khóe mắt, trong lòng thầm nghĩ nếu nữ nhi hợp tác cùng vương gia, trước tiên làm trắc phi, sau đó bằng vào tài trí của Vương Du lo gì không thể loại bỏ Hạ trọng Phương ngồi lên vị trí chính phi? Nữ nhi đã đến tuổi này khó có thể chọn được quý tế hơn vương gia.
Tiêu Ngọc Lan trong thời gian này cũng đã tiếp xúc nhiều hơn với Hạ Trọng Phương, sớm hiểu được Hạ Trọng Phương là người lương thiện, lại bị vợ chồng họ Hạ nuôi mười mấy năm cũng đã quen bị họ ức hiếp, không bất đắc dĩ sẽ không tìm cách đối phó người khác.

Nếu Vương Du có thể vào Tề vương phủ làm trắc phi, vị trí chính phi chắc chắn sẽ tới tay.
Tiêu Ngọc Lan trở lại, vừa vặn thấy Hạ trọng Phương tìm mình, liền cười tươi nói: " Con đi đâu vậy! nhìn xem đã muốn lập gia đình, sắp sinh con, một hồi không thấy di nương con còn đi tìm.”
Vừa nói xong, vài a hoàn liền nở cười.

Linh Chi cười nói: " Vương phi của chúng ta thời gian này có chút nhõng nhẽo, trong chốc lát nêu không gặp được người sẽ kêu, nói là tâm hoảng.

Hiện giờ người đang ở ngay trước mặt vậy mà vương phi lại không chạy lại làm nũng?"
Hạ Trọng Phương không khỏi cười nói: " Ta nào có như các ngươi nói? Chẳng qua là làm một đĩa điểm tâm di nương thích ăn nên mới tìm nàng."
Hạ Trọng Phương không khỏi cười nói: " Ta nào có như các ngươi nói? Chẳng qua là làm một đĩa điểm tâm di nươnng thích ăn nên mới tìm nàng."

Tiểu Ngọc Lan biết Hạ Trọng Phương quan tâm đến mình, cảm thấy có chút áy náy.

Nhưng Tiểu Ngọc Lan nghĩ Hạ Trọng Phương đã có thai, tương lai khi sinh nhi tử sẽ có thể hưởng phúc còn Vương Du rất đáng thương, thân mình không tốt, có khả năng không thể sinh dục.

Hơn nữa, luận đến luận đi Hạ Trọng Phương chưa phải chịu bất kỳ khổ cực nào.
Vi Thanh Mi lặng lẽ chú ý đến Tiểu Ngọc Lan, nhìn thấy Tiểu Ngọc Lan cùng Hạ Trọng Phương thân mật, khăng khít, trong lòng lại cảm thấy thoải mái, người ta đây chính là thân mẫu cùng ái nữ, chính mình lại hoài nghi không đâu.

Có lẽ chuyện năm đó là bà vú Chung hoa mắt.
Hạ Trọng Phương nghĩ Trầm Tử Trai không có ở đây chắc có lẽ đi thay y phục, nàng cũng không nghĩ nhiều, nhìn thấy Vi Thanh Mi liền cùng nàng nói chuyện.
Vi Thanh Mi hành lễ, rồi đến ngồi cạnh Hạ Trọng Phương, nói mang thai nên chú ý chuyện gì, lại cười nói: " Tính ra tháng tám là con sinh, lúc đó trời thu mát mẻ, ở cữ cũng không vất vả."
Trong lòng Hạ Trọng Phương cười khổ một tiếng, không phải sinh vào tháng tám, đến lúc đó phải giả là sinh non hơn một tháng, sinh vào tháng bảy, chính là lúc nóng nhất, chỉ sợ là rất khổ cực.
Vi Thanh Mi quan sát Hạ trọng Phương, thấy nàng được chăm sóc kĩ nên mặt tròn hơn, càng giống Thái phó phu nhân, không khỏi cười nói: " Bộ dáng con không giống phụ thân cũng không giống mẫu thân mà lại giống tổ mẫu.

Thật là kỳ lạ."
Hạ Trọng Phương cười nói:" Thanh nương cũng giống tổ mẫu mà!"
Vi Thanh Mi nói:" Con nói cũng đúng."
Vương Tông nghe được các nàng nói chuyện, sáp lại gần reo lên:" Vương phi, tỷ đã hứa làm một đôi giầy cho ta, nhưng đến tận khi tỷ chuyển đến vương phủ cũng không thấy giầy của ta đâu."
Hạ Trọng Phương bật cười nói:" Lúc trước tỷ đã nhớ kỹ nhưng nhiều việc quá nên quên mất.

Bây giờ tỷ đang mang thai cũng không dám làm giầy vì sợ ảnh hưởng đến mắt.

Chờ khi ta sinh song, liền làm cho đệ một đôi được không?"

Vi Thanh Mi vội nói với Vương Tông:" Tại sao có thể để Vương phi làm giầy cho con? Trở về nương sẽ làm cho con"
Hạ Trọng Phương nói:" Lúc trước con đã đồng ý làm cho đệ ấy nên nhất định phải làm cho đệ ấy mới có thể an tâm."
Vương Tông mặt mày hớn hở, cười nói:" Cám ơn Vương Phi"
Vi Thanh Mi có chút kinh ngạc, sao Tông nhi lại yêu quý vương phi như vậy, trước đây cũng không thấy hắn dính lấy Du nương như vậy.
Tiền bà bà ở bên cạnh cười nói:" Vương phi cùng Tông nhi thân thiết như vậy, người nào không biết còn tưởng là tỷ đệ ruột mà không phải biểu tỷ đệ nữa đấy."
Nếu là trước kia, thân phận Hạ Trọng Phương không rõ ràng, Tiền bà bà sẽ không dám nói nàng cùng Vương Tông giống thân tỷ đệ nhưng hiện nay Hạ Trọng Phương là vương phi, thân phận cao quý, nói nàng và Vương Tông giống thân tỷ đệ cũng không có gì đáng ngại.
Vi Thanh Mi nghe lời này, nhìn kỹ Hạ Trọng Phương và Vương Tông, không khỏi cười nói: “ Tướng mạo của Tông nhi có một hai phần giống tổ mẫu, cùng Vương phi đứng chung một chỗ, thật đúng là giống tỷ đệ ruột thịt.”
Tiền bà tử lại cười nói:" Nhà chúng ta điệt nhi, chất nữ đều giống tổ mẫu mà không giống phụ mẫu."
Vi Thanh Mi nghe lời này trong lòng chợt động, nhưng lại không nắm bắt được sự chân thật.
Lúc này, Vương Du đã đến thư phòng của Trầm Tử Trai, hai người ngồi xuống, liền nói thẳng vào vấn đề:" Vương gia nạp ta làm sườn phi, thì cữu cữu của ta cũng là cữu cữu của vương gia.

Cữu cữu ta tay cầm trọng binh cũng như vương gia cầm trọng binh.

Khi đó người đứng sau lưng Quý Minh Xuân cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Vương gia còn có thể nhờ cữu cữu của ta để lấy lòng quân, nuôi dưỡng binh lính cho vương phủ.

Đến lúc đó, có tư binh trong tay, Vương gia còn sợ ai? "
Trầm Tử Trai nghe Vương Du nói, quả thật trong lòng có vài phần kính trọng, thở dài nói:" Du nương, kiến thức của nàng không thua nam tử chút nào." Hắn nói xong, trong lòng đối với đề nghị của Vương Du cũng có chút động tâm, nhưng vẫn còn do dự về Hạ Trọng Phương.

Nếu nàng không thể tiếp nhận đến lúc đó một khi động thai khí, cũng không phải chuyện đùa.
Vương Du không tin chính mình chỉ cần làm một trắc phi, Trầm Tử Trai cũng sẽ cự tuyệt, lại nói tiếp:" Vương gia yên tâm, mặc dù ta ái mộ chàng, cũng sẽ không liều chết cuốn lấy.

Ta chỉ hy vọng một ngày nào đó vương gia có thể biết điểm tốt của ta mà thôi.

Và lại vương gia thân là Tề vương chẳng lẽ chỉ lấy một vương phi? Hiện nay không nạp trắc phi tương lai cũng sẽ lấy vào cửa, sớm hay muộn chỉ là vấn đề mà thôi.

Về phần vương phi, nếu vương gia sợ nàng không tình nguyện, động thai khí, chi bằng lấy lý do dưỡng thai, đưa nàng đến thôn trang khi nàng sinh con xong lai đưa nàng trở về vương phủ.

Lúc đó nàng sẽ phải chấp nhận chuyện vương gia đã thú trắc phi.

Sau này Vương Phi hiểu được điểm lợi hại cũng sẽ không làm vương gia khó xử cũng không thầm trách vương gia."
Không thể không nói, Vương Du đã giúp Trầm Tử Trai lo lắng mọi chuyện, chu toàn mà lại cẩn thận.
Vương Du lại nói:" Vương Phi có xuất thân như thế, kiến thức cũng bình thường, nàng ở bên Vương gia, chỉ có thể giúp Vương gia sanh con dưỡng cái, xử lý nội phủ, các phương diện khác, chỉ sợ là không thể trợ giúp Vương gia.

Nhưng ta thì khác, thân mình của ta không tốt, vẫn luôn phải ở trong nhà, lấy đọc sách làm niềm vui.

Ta đọc sách nhiều không tự nhận là mưu sĩ nhưng cũng có thể giúp Vương gia tham mưu, thậm chí giải quyết tốt hậu quả."
Trầm Tử Trai nhìn Vương Du, hai mắt sáng rực, cực kỳ ngạc nhiên, nữ nhi của phu thê Vương trạng nguyên quả nhiên không giống nữ tử bình thường.

Có lẽ lúc trước ở Vương Phủ là rụt rè quá mức, không muốn bộc lộ tài hoa, mới bị chính mình xem nhẹ.
Vương Du quyết đi đến cùng, một hơi nói ra suy tính của mình, nhìn đến ánh mắt kinh ngạc của Trầm Tử Trai, khóe miệng chậm rãi giương lên, hô:" Vương gia! "
Trầm Tử Trai lấy lại tinh thần, hỏi:" Nàng nguyện ý làm trắc phi?"
Vẻ mặt Vương Du hiện lên một chút ảm đạm:" Vương gia đã cưới vương phi, chẳng lẽ đồng ý hưu vương phi, lấy ta làm Vương Phi ?"
Trầm Tử Trai nói:" Phương nương cứu sống bổn vương, bây giờ nàng lại mang cốt nhục của bổn vương, ta sẽ không hưu nàng.

"
Vương Du cười lạnh nghĩ: Bây giờ không hưu nàng, không có nghĩa là về sau không hưu.

Ngay cả Quý Minh Xuân cũng hưu nàng bởi vì biết nàng không đáng giá.

Bây giờ Vương gia như vậy chỉ là tham mới mẻ mà thôi, qua một năm hai năm, còn có thể mê luyến như vậy sao? Mà mình với tài mạo này chắc chắn sẽ làm Vương gia chọn mình.
Trầm Tử Trai đứng lên thong thả bước đi, nhưng trong lòng rất do dự, Hạ Trọng Phương mang thai con của hắn , tân hôn đang ngọt ngào, sao hắn có thể quyết tâm để nàng rời khỏi hắn, quay đầu nâng Vương Du lên làm trắc phi?.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play