Cho tiểu Công chúa bú sữa, tổng cộng có bốn bà vú, trong đó bà vú Ngụy đắc lực nhất.
Vị bà vú Ngụy này, năm nay mười tám tuổi, sinh một nhi tử, nhi tử vừa lúc tròn tháng, chính là thời điểm sữa đầy đủ.
Vị hôn phu của bà vú Ngụy làm việc trong phòng thu chi ở hiệu buôn của Phương Chấp Tâm, ả ta nghe nhiều chuyện cũ của Thẩm Tử Trai và Hạ Trọng Phương, cũng biết mối tình thắm thiết của Thẩm Tử Trai đối với Hạ Trọng Phương, toàn bộ bởi vì Hạ Trọng Phương có công cho bú sữa cứu mạng.
Ả ta lần này thông qua Phương Chấp Tâm, tranh thủ vào cung làm bà vú, trong lòng cũng có mưu tính.
Ả ta dám nảy sinh ra ý tưởng, toàn bộ ỷ vào tướng mạo đẹp của mình, vóc người đẫy đà.

die~nd a4nle^q u21ydo^n
Tổ phụ ả ta vốn là quan lục phẩm, năm đó bị người khác liên lụy, bị giáng chức quan, sau đó một nhà rơi xuống.

Tới đời a cha ả ta, đã chán nản, bởi vậy gả ả ta cho họ Phương ở phòng thu chi.

Mặc dù ả ta không muốn, rốt cuộc không có cách nào, cũng đành phải gả cho.

Chuyện gả cho không như ý, chỉ gắng chống đỡ mà thôi.
Hiện cho tiểu Công chúa bú sữa, cũng tự cân nhắc, Hoàng hậu nương nương cũng đã bốn mươi tuổi rồi, vả lại sau hậu sản luôn phải nghỉ ngơi một khoảng thời gian, mà Hoàng đế tuổi xuân đương thịnh, chẳng lẽ không muốn nữ nhân? Nếu mình có thể cùng Hoàng đế một đêm, đời này cũng đáng.

Còn có ân ái này, Hoàng đế tất nhiên sẽ đối xử với mình khác.

Có chút khác biệt nho nhỏ này, mình sau này, còn gì cần lo?
Bà vú Ngụy có ý tưởng, tới khi Thẩm Tử Trai trêu chọc tiểu Công chúa, ả ta liền mượn cơ hội xuất hiện.
Một ngày này, khi Thẩm Tử Trai đi tới, Hạ Trọng Phương đang ngủ, mọi người trong điện vừa lúc tránh ra, chỉ còn lại bà vú Ngụy mang tiểu Công chúa.
Thẩm Tử Trai trêu đùa tiểu Công chúa một chút, tiểu Công chúa cũng khóc.
Bà vú Ngụy cười nói: “Đây là đói bụng!”
Thẩm Tử Trai liền để bà vú Ngụy ôm tiểu Công chúa đi bú sữa.
Bà vú Ngụy vội ôm tiểu Công chúa lên, không nghĩ tới tiểu Công chúa dụi dụi trước ngực ả ta, mới vừa dụi mấy cái, cổ áo ả ta buông lỏng, xiêm áo cũng trượt xuống dưới bờ vai, yếm đào cũng lệch qua một bên, lộ ra một bên đẫy đà rất tròn.
Bà vú Ngụy mắc cỡ đỏ bừng cả mặt, vội định chỉnh yếm, không nghĩ tới tiểu Công chúa ngửi thấy mùi sữa, đầu đã chui qua, đã bắt đầu chép miệng, dáng vẻ làm nũng muốn bú sữa.
Thẩm Tử Trai nhìn dáng vẻ bà vú, đột nhiên đưa tay, đoạt lấy tiểu Công chúa từ trong ngực bà vú Ngụy, lại kêu: “Người đâu!”
Nhất thời chúng cung nữ và ma ma lao qua, phúc thân nói: “Hoàng thượng có gì phân phó?”
Thẩm Tử Trai chỉ vào bà vú Ngụy đang cuống quýt che đậy xiêm áo nói: “Bà vú này không lưu tâm nuôi dưỡng tiểu Công chúa, lập tức đuổi ra khỏi cung.”
Hạ Trọng Phương vừa tỉnh lại, nghe được đuổi bà vú Ngụy đi, tất nhiên hỏi Thẩm Tử Trai: “Bà vú Ngụy như thế nào?” die nda nle equ ydo nn
Thẩm Tử Trai liền cúi xuống bên tai nàng, nhỏ giọng nói: “Ả ta định quyến rũ trẫm!”
Hạ Trọng Phương sững sờ, cũng hờn giận Thẩm Tử Trai nói: “Không phải chàng lộ ra cái gì, lúc này mới khiến ả ta tìm cách hả? Lại nói cũng đúng, tuổi thần thiếp đã cao, không khéo Hoàng thượng đã sớm chán ghét rồi, nghĩ cách thay món ngon mới đó!”

Thẩm Tử Trai lườm Hạ Trọng Phương: “Xem đi, đây không phải sợ nàng nghi ngờ, mới nói tình hình thực tế sao.

Kết quả nàng lại hiểu lầm.”
Hạ Trọng Phương hừ nói: “Đuổi ả ta đi, không phải còn có ba bà vú à, tất cả đều có dung mạo xinh đẹp.”
Thẩm Tử Trai đột nhiên cười thần bí, nói: “Nếu Phương nương thật sự không yên tâm, vậy tự mình cho bú là được rồi!”
Hạ Trọng Phương nói: “Từ lúc Thục phi nương nương đi, trong hậu cung này, cũng do thần thiếp làm chủ, thần thiếp muốn tự mình cho bú sữa, còn có ai có thể ngăn cản?” Nói xong quả nhiên phân phó người ôm tiểu Công chúa tới, muốn tự thân cho bú.
Rất nhanh, Phương Ngự y liền kê món ăn thúc sữa tới, để Hạ Trọng Phương ăn.
Tới muộn, Hạ Trọng Phương có sữa.
Tin tức Hoàng hậu nương nương tự mình cho tiểu Công chúa bú sữa, rất nhanh truyền ra.

Tuyên truyền, liền diễn biến thành lời nói như vậy.
“Hoàng hậu nương nương có tuổi sinh nữ, sợ tiểu Công chúa có sơ suất, nên tự mình nuôi.

Vả lại nàng vốn là bà vú của Hoàng thượng, sữa này không giống như người thường, để nàng cho bú, tiểu Công chúa tất nhiên khỏe mạnh lớn lên.”
“Đúng, Hoàng hậu nương nương đã tự mình cho bú rồi, chúng ta không tính là gì, sinh con cũng tự mình cho bú! Vốn giao cho bà vú cũng không yên lòng toàn bộ.”

Trong cung, Hạ Trọng Phương cho bú mấy tối, cũng là cho một lớn một nhỏ bú.

Lớn là Thẩm Tử Trai, nhỏ là tiểu Công chúa.
Thẩm Tử Trai cũng không hiểu, lại thành nghiện sữa, chỉ quấn quýt Hạ Trọng Phương muốn uống sữa, vả lại nhớ tới đủ thứ chuyện khi còn trẻ, càng thêm quấn quýt si mê.
Hạ Trọng Phương cũng không lại hắn, cho tiểu Công chúa ăn xong, liền bắt đầu cho Thẩm Tử Trai bú.
Một tháng trôi đi, Hạ Trọng Phương không mập, Thẩm Tử Trai lại mập một chút, tiểu Công chúa càng thêm béo múp míp.
Thẩm Minh Triết vụng trộm nói với Thẩm Minh Tuệ: “Sao a cha đợt này mập lên? Nói tới nói lui, a cha luôn bận trước vội sau, đáng ra không nên mập.”
Thẩm Minh Tuệ cũng sợ thân thể Thẩm Tử Trai có vấn đề, mập giả, bởi vậy cố ý mời Phương Ngự y chẩn mạch cho Thẩm Tử Trai.
Phương Ngự y chẩn mạch xong nói: “Gần đây Hoàng thượng ăn món đồ bổ, thân thể khỏe mạnh lắm!”
Thẩm Tử Trai cười ha hả nói: “Đúng, một tháng này, mỗi đêm đều ăn đồ bổ.” Hắn nói xong, quyết định uống chung sữa với tiểu Công chúa, uống đến khi tiểu Công chúa dứt sữa mới thôi..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play