– Không còn hận, tức chẳng có yêu ư?
– Tất thảy, đều chưa từng có, cũng sẽ chẳng có, bao vướng bận trước kia, đều sẽ từ bỏ, có vậy mới trông thấy được chốn Thần Cung thiên giới.
– Tất thảy, đều như thuở sơ khai…
– Vậy ta chẳng cần, ta vẫn muốn lưu lại cõi hồng trần…
– Cái thế giới bao la rộng lớn, vạn tượng phong cảnh, vương vấn sầu ai, hỉ nộ ái ố ấy…
– Lẽ nào ngươi cam nguyện cuốn vào cõi trầm luân?
– Không, ta chỉ không rõ… rốt cuộc phía nào mới là cõi trầm luân…
– … Thiên giới… lẽ nào cũng chẳng phải là chốn lao tù đấy ư…