Ánh nắng sớm luồn qua khe cửa,đi thẳng đến khuôn mặt hoàn mĩ của nó.Trong vô thức,nó mơ hồ tỉnh dậy.Bước nhanh xuống giường,nó đi thẳng vào nhà vệ sinh làm VSCN.15' sau,nó bước ra trong bộ đồng phục quen thuộc.

Ngắm ngía mình trong gương,nó mỉm cười hài lòng.Nó vui vẻ nhảy chân sáo xuống dưới phòng khách.Thấy hắn đang ngồi nhâm nhi ly cafe,nó tươi cười chào:

- Hello baby.

- Gì vui vậy???- Hắn ngạc nhiên nhìn nó.

- Có gì đâu.- Nó cười.

- Thôi,đi học.

Nói rồi,hắn kéo tay nó lên con xe thân quen và phóng vụt đến học viện.

Vẫn như mọi ngày,học viện thật rộn ràng khi hắn và nó đến.Cũng do màn tỏ tình quá bá đạo của hắn nên trên webside của học viện đã xuất hiện một nhóm chat mang tên Phi- Uyên.Rồi couple này còn sở hữu cả một lượng Fan hùng hậu nữa chứ.

Thấy hắn và nó bước xuống xe,tất cả mọi người ở đó nhìn hai người băng ánh mắt đầy ngưỡng mộ.Đây chính là hoàng tử và lọ lem trong truyện cổ tích sao???Thật đẹp đôi nha.

- Hello hai người.- Không biết ở đâu chạy đến,Trúc lớn giọng chào.

- Good morning Trúc.- Nó quay lại,thấy Trúc thì mỉm cười rồi chào.

- Hạnh phúc quá nha.- Trân từ xa đi lại trêu chọc nó.

Nó ngại ngùng mỉm cười nắm lấy tay hắn.

- Ghen tỵ đấy.- Nhi cùng Khôi đồng thanh.

- Hai người cũng hợp nhau quá.- Nguyên Nguyên nhàn nhạt bước đến gần Trức rồi nói.

- Vào lớp đi.Trống đánh rồi kìa.- Duy bị bơ thì liền cắt ngang màn nói chuyện này rồi đi thẳng vào lớp học 11 MOON VIP.

Năm tiết học nhanh chóng trôi qua.Bọn hắn và bọn nó uể oải về nhà.Trên con xe của hắn,nó mệt mỏi nằm ngửa người ra thành ghế.Ánh mắt khép hờ,đôi môi mím lại.Hắn vừa lái xe,lâu lâu lại nhìn trộm nó.

Chẳng mấy chốc,con xe của hắn đã dừng lại trước biệt thự Hàn Gia.Tiếng thắng xe lớn vang lên làm nó giật mình tỉnh dậy.Hắn thấy vậy thì đi đến mở cửa xe rồi kéo nó xuống.Hắn nắm lấy tay nó và đi thẳng vào trong đại sảnh của biệt thự.

Thấy hắn,Key vui mừng chạy đến ôm chầm lấy.Nhóc Key cười vui vẻ rồi ngồi xuống bên cạnh hắn,nhí nhảnh hỏi:

- Anh lại đến đón Key đi chơi sao???

- Không.Hôm nay,anh đến đây có việc.Ba em đâu rồi???- Hắn xoa xoa đầu Key,mỉm cười hỏi.

- Ba em ở trên phòng.Để em gọi ba và mẹ xuống cho anh.

Nói rồi,Key nhanh chân chạy vụt lên trân lầu.Nó ngơ ngác nhìn theo cậu bé rồi lại nhìn sang hắn.

- Sao lại đến đây???- Nó thắc mắc.

- Anh có việc.

Hắn cười nhẹ rồi kéo nó ngồi xuống bên cạnh mình.Chưa đầy 5' sau,Key cùng ba và mẹ bước xuống chỗ ắn.Thấy hắn,bà Diana ngạc nhiên vô độ.Bà ta lại nhìn thẳng vào ánh mắt màu tím của hắn.Nó thật thân quen.

- Chào bác.- Hắn và nó lịch sự đứng dậy chào.

- Chào hai đứa.Tìm ta có việc gì sao???- Ông Jane ngồi xuống chiếc ghế lớn rồi nhìn hắn hỏi.

- Cháu có chuyện muốn hỏi bác.- Hắn lạnh lùng nói rồi nhìn sang bà Diana.

- Cháu hỏi đi.- Ông Jane vưa uống trà vừa nói.

- Bác gái đây không phải là vợ chính thức của bác,đúng chứ???- Hắn vào thẳng vấn đề.

Nghe hắn hỏi,ngụm trà trong miệng ông Jane phun ra ngoài.Ông ngạc nhiên mở to mắt nhìn hắn.Trong đầu ông xuất hiện hàng ngàn câu hỏi tại sao.Tại sao hắn lại có thể biết được chuyện này???

- Sao cháu lại hỏi vậy???- Ông Jane lấy lại bình tĩnh,cười như không rồi hói xoáy lại.

- Vì đây...Chính là MẸ của cháu.- Hắn nhếch môi,cố tình nhấn mạnh từ MẸ làm ông Jane tá hỏa.

Bà Diana và nó nghe thấy vậy thì sửng sốt không nói nên lời.Cái gì mà MẸ chứ???Thật không thể tin được.Nhưng bà lại có cảm giác hắn rất thân quen.Nhất là đôi mắt kia.Bà thật là mẹ của hắn sao???

- Moon...- Trong lúc vô thức,không hiểu sao bà lại nói ra từ này nữa.

Nghe thấy cái tên này,hắn quay sang nhìn bà Diana bằng ánh mắt đầy vui mừng.Bà đã nhớ ra hắn rồi sao???

- Có ai nói cho tôi biết,chuyện này là thế nào không???- Ông Jane than thở.

- Bà ấy là mẹ cháu.Còn Key là em trai ruột của cháu tên thật của bà ấy là Lâm Khã Băng.- Hắn lạnh lùng nói.Vừa nói,hắn vừa đưa tay vào trong cặp rồi lấy một tờ giấy xét ngiệm ADN ra và đưa đến trước mặt ông Jane.

Ông Jane run run cầm lấy tờ giấy xét nghiệm lên.Ánh mắt ông đau khổ khi nhìn thấy dòng chữ "Cùng huyết thống."Là thật sao???

- Cháu là???- Ông Jane nhìn hắn,thắc mắc.

- Dương Lâm Hoàng Phi.- Hắn ngã người ra sô pha,nhàn nhạt nói lên bốn chữ.

- Con trai của chủ tịch tập đoàn Star sao???Ba cháu có phải là Tuấn Kiệt không???- Ông Jane ngạc nhiên hỏi.

- Vâng.- Hắn gật đầu.

Ông Jane như rơi vào vực thẳm.Ai ông cũng có thể đấu được nhưng Dương Long Tuấn Kiệt thì không.Vì sao ư???Vì ông nợ Kiệt.Nợ một màng người.Chính anh trai của Kiệt đã xả thân cứu lấy ông.Ông không thể đối đầu với Kiệt được.Suy nghĩ được một lúc.Ông Jane đứng dậy.Nhẹ nhàng nói:

- Được rồi.Ta đã hiểu.Hãy cho ta thời gian.Ta nhất định sẽ làm rõ ràng lại mọi thứ và đặt nó quay về vị trí bắt đầu.

- Tốt.Cảm ơn bác.Chào bác con về.

Hắn và nó đồng thanh rồi lên xe,rời khỏi biệt thự Hàn Gia.Tren xe,nó đưa mắt nhìn chằm chằm vào hắn.Cảm hận được ánh mắt đầy nóng bỏng của nó,hắn mỉm cười quay sang nhìn nó hỏi:

- Sao lại nhìn anh???

- Chỉ là thấy hơi ngạc nhiên thôi.- Nó quay sang nơi khác,nói nhẹ.

- Còn ngạc nhiên dài dài.- Hắn mờ mờ ám ám nói.

Con xe sau 5' chạy với tốc độ ánh sáng cuối cùng cũng dừng lại trước cổng biệt thự White Rose.Hắn và nó cùng nhau bước xuống rồi đi vào nhà.Cả hai không ai nói với ai một câu nào mà đi thẳng về phòng.

Tại bang Death...

Hôm nay,Death đột nhiên tụ tập lại đông như kiến.Trên chiếc ghế lớn nhất và cao nhất.Một cô gái đeo chiếc mặt nạ DE,tóc buộc cao lên,mặc bộ quần áo da đen ngồi chiễm chệ bằng phong cách của một vị thủ lĩnh.

Phía bên tay phải của cô là một chàng trai với mái tóc màu nâu lãng tử.Đôi con ngươi sáng rực của anh lướt qua một lượt tất cả mọi người ở đây rồi mới bắt đầu tuyên bố lí do cùng nội dung cuộc họp.

- Trước tiên,cho tôi xin được báo cáo rằng ba bang phó của chúng ta không có mặt ở đây vì ba người họ không có nghĩa vụ trong nhiệm vụ lần này.- Ryan dõng dạc nói lớn.

Nghe thấy vây,tất cả mọi người có mặt ở đó đều sửng sốt,quay lại rồi cùng nhau thì thầm,bàn tán.

- Trật tự.- Ryan hét lên,tất cả mọi người hoảng sợ im phăng phắc.- Nhiệm vụ lần này đặc biệt khó khăn.Vì vậy,chính tay tôi và Chủ tịch Ken (Phương Di) sẽ làm.- Ryan tiếp lời.Ánh mắt vẫn dao dát nhìn mọi người như để lấy uy.

- Vâng,nếu trợ lý Ryan và Chủ tịch đã quyết định như vậy thì cứ tiến hành như vậy đi ạ.- Một trong số những người ở đó cúi đầu vâng phục.

- Đúng vậy ạ.- Những người khác cũng đồng loạt tán thành.

- Tốt.Phòng chế tạo,gấp tốc chế tạo ra 5 khẩu súng loại tốt để phục vụ cho việc thi hành nhiệm vụ lần này.- Ryan ra lệnh.

- Vâng.- Trưởng phòng chế tạo cúi đầu.

- Phòng sát thủ,đào tạo cho tôi 10 sát thụ hạng A.

- Vâng.

- Được rồi.Cuộc họp kết thúc.

Nghe thấy vậy,tất cả mọi người vội vàng rời đi.Trong phòng họp rộng lớn chỉ còn lại một mình Ryan và Phương Di.Ryan mệt mỏi ngồi thừ xuống một chiếc ghế gần đó.Nhìn thấy mọi người đã đi xa,Phương Di mới từ từ lên tiếng:

- Nhiệm vụ là gì vậy???Tại sao tôi không biết???

- Nhiệm vụ này là do Ken chính thức ra lệnh.Cô ấy đã chat mail cho tôi.Nếu lần này không thành công thì đầu của cô và tôi đều sẽ rơi xuống sàn đấy.- Ryan lạnh lùng nói.

- Được rồi.Trận này,chúng ta không thể không thành công.- Phương Di thẳng thừng tuyên bố.

- Tốt.

Nói rồi,Kỳ Nam đứng dậy,ngạo nghễ bước ra khỏi phòng họp.

GAMES START.

----------------END CHAPTER 70-----------------

P/s 1: Chiều lòng đọc giả,Min sẽ chuyển kết cục từ SE thành HE nha. *_*

P/s 2: Truyện sẽ kéo dài thêm 3 hoặc 4 chương nữa.Các bạn nhớ đón đọc nhé.

P/s 3: Chi Min xin ít nhận xét đi ạ.^_^....Truyenj sắp kết thúc rồi,các bạn nhận xét bao quát về nội dung đi.

Lời xuối: Cảm ơn các bạn vì trong thời gian qua đã ủng hộ Min.Hy vọng trong những dự án sắp tới,các bạn sẽ lại tiếp tục ủng hộ cho Min. Yêu các bạn nhiều lắm ạ!!! Moa~ @_@

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play