Hộ lý ôm lấy Vũ
Chính, sau đó cẩn thận đặt anh lên chiếc xe lăn có đệm lót mềm mại.
Bởi vì tay phải của anh không hoạt động được, thân thể hơi nghiêng về
bên trái, hai chân cũng vô lực mà đặt trên bàn đạp. Cẩn thận giúp anh
điều chỉnh tư thế xong, cô còn giúp anh mang tất và giày.
Lúc cô mang tất vào
cho anh, nhìn thấy bàn chân tái nhợt của anh, nước mắt
thiếu chút nữa thì rơi xuống. Bởi vì tuy vẫn thường xuyên mát xa,
nhưng các cơ bắp ở chân vẫn bị teo lại. Nhưng so sánh với trước kia
thì rõ ràng đã gầy yếu hơn rất nhiều, hơn nữa một chút sức sống
cũng không có.
Lúc cô ngẩng đầu lên,
Vũ Chính đang nhìn ra ngoài cửa sổ, không hề nhìn cô. Cô cẩn thận
lấy ra một tấm chăn dày, đắp vào chân cho Vũ Chính rồi đẩy anh ra
khỏi phòng.
Đây là lần đầu tiên
Vũ Chính ra khỏi phòng kể từ hai tháng bị thương, anh cố gắng thích
ứng với ánh sáng bên ngoài. Bệnh viện John Hopkins không hổ là bệnh
viện tốt nhất của Mĩ, toàn cảnh bệnh viện như một khu dân cư cao
cấp, chung quanh đều là cây cối xanh tươi, còn có một bãi cỏ lớn.
Hinh Ý dừng lại dưới
hàng ghế dài bên táng cây, lại điểu chỉnh tư thế ngồi thoải mái cho
Vũ Chính, giúp anh đắp lại tấm chăn đã rơi xuống. Tuy đã là đầu
xuân, nhưng vẫn còn chút lành lạnh, quan trọng nhất là người bị liệt
phải đặc biệt giữ ấm, bằng không sẽ bị teo cơ rất nguy hiểm.
Lúc này, cách đó
không xa sau một thân cây, có một người cầm máy ảnh không ngừng hướng
mản hình chụp bọn họ. Đèn loang loáng làm cho Vũ Chính hơi chói
mắt, nhưng anh không biểu lộ ra, giả vờ như không biết.
Nhưng Hinh Ý đã chú ý
tới, cô không đuổi theo người kia, chỉ duỗi tay nắm chặt tay trái của
Vũ Chính nói: “Bác sĩ nói không thể ra ngoài quá lâu, chúng ta vào
trong đi, được không?”
Không đợi Vũ Chính
trả lời, cô kéo phanh xe lăn, đẩy xa vào trong tòa nhà bệnh viện.
Buổi chiều hôm nay, sau
khi Vũ Chính ngủ trưa dậy, cô liền nói với anh muốn chuyển đến Trung
tâm phục hồi chức năng Mount Sinai nằm trên đại lộ 5 Manhattan ở New
York.
“Bác sĩ nói hiện tại
anh đã bước vào giai đoạn phục hồi chức năng, đó là bệnh viện được
công nhận là nơi điều trị phục hồi chức năng xương sống tốt nhất, sẽ
càng giúp cho quá trình hồi phục của anh. Ngày mai chúng ta sẽ xuất
phát, đươc không?” Hinh Ý nằm nũng nâng cánh tay phải của anh lên mát
xa vào những vị trí mẫn cảm.
Cả phòng bệnh yên
lặng, Vũ Chính không trả lời cô. Cô cũng cảm giác thấy không khí có
chút kì lạ, ngẩng đầu hỏi: “Làm sao vậy?”
Cả người Vũ Chính
đều ngây ra như vậy, vô cùng yên tĩnh. Cô biết rõ đó chính là biểu
hiện tức giận, mỗi khi anh tức giận sẽ yên tĩnh dụ thường như thế.
Qua một lúc lâu, anh
chậm rãi mở miệng: “Em còn muốn giấu diếm anh bao lâu?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT