Sau khi về nhà, Lôi Kiệt Ngôn nhẹ nhàng đem nhóc con ngủ say ôm vào phòng tắm, giúp nhóc cởi quần áo đồng thời chuẩn bị nước nóng, thay nhóc con say rượu tắm rửa.
Nhưng ngay lúc cởi áo sơmi trên người Ryan, Lôi Kiệt Ngôn do dự. Có lẽ là bởi hôm nay có cồn vào người, anh bỗng nổi lên *** khi nhìn cần cổ duyên dáng của nhóc con. Nếu cứ tiếp tục như vậy, anh không thể cam đoan sẽ làm ra chuyện gì với nhóc con này.
Vẫn là để nhóc con tự tắm rửa đi thôi, Lôi Kiệt Ngôn lay tỉnh Ryan. Nhưng khiến anh không biết nên khóc hay nên cười là, nhóc con chỉ lầm bầm vài câu rồi xoay người ngủ tiếp.
Thật sự là không biết phải làm gì cho được!
Lôi Kiệt Ngôn đành phải nhắm hai mắt nhanh chóng cởi bỏ quần áo của Ryan, dùng xúc giác để giúp cậu tắm rửa. Nhưng lại vì vậy mà khiến dục hỏa trong người anh càng bốc cháy mạnh mẽ hơn.
Rơi vào đường cùng, Lôi Kiệt Ngôn đành phải nhanh chóng giúp đỡ Ryan tắm rửa, sau đó đem Ryan bọc kín trong khăn tắm đưa ra khỏi phòng tắm.
Rốt cục hoàn thành sự nghiệp, Lôi Kiệt Ngôn thở dài một hơi, vừa lòng nhìn Ryan ngủ say trong chăn, một lần nữa trở lại phòng tắm, ngâm mình trong nước lạnh một hồi lâu mới lấy lại được bình tĩnh.
Khi trở lại phòng ngủ cũng đã là 40 phút sau, thật vất vả mớ ngăn chặn nhu cầu sinh lý, Lôi Kiệt Ngôn đang chuẩn bị ngủ an ổn trên giường lại ngoài ý muốn nhìn thấy Ryan mà cứng người lại.
–Nhóc con vì xoay người mà khăn tắm để lộ ra phong cảnh mê người, dùng tư thế mở rộng hai chân mà say ngủ, không hề hay biết ‘người xem’ sắp sửa nổ tung.
Cảm giác được phản ứng của cơ thể, Lôi Kiệt Ngôn cắn chặt răng, quyết tâm giúp Ryan mặc áo ngủ, ngoài ý muốn lại xảy ra khiêu khích tự chủ của Lôi Kiệt Ngôn. Ryan vươn cánh tay ôm lấy lưng Lôi Kiệt Ngôn, thân thể cũng theo động tác ấy mà áp sát vào ngực anh, Lôi Kiệt Ngôn nằm cứng ngắc giữa hai chân Ryan, ngay sau đó, bờ môi mềm mại của Ryan dừng chuẩn xác đúng vị trí môi của Lôi Kiệt Ngôn.
Không tốt! Đèn cảnh báo lập tức bật sáng trong đầu Lôi Kiệt Ngôn, nhưng thân thể lại không hề nghe theo cảnh báo. Bàn tay mê luyến đụng chạm vào thân thể ngây thơ của Ryan, từ cần cổ đến ngực, sau đó là đôi chân dài xinh đẹp; môi anh quyến luyến trong khoang miệng tỏa ra hương vị mê người, khuôn mặt, còn có những sợi tóc màu rượu vang…
Cuối cùng, một tia lý trí còn sót lại khiến Lôi Kiệt Ngôn giật nảy mình lập tức dừng lại, nhưng chóng chạy vào phòng tắm mở nước lạnh.
Anh đang làm cái gì?! Nhóc con kia chỉ là một đứa nhỏ 15 tuổi, sao hiện tại anh có thể làm chuyện đó? Ít nhất phải chờ nhóc con lớn lên anh mới có tư cách có được sự đồng ý của nhóc con mới có thể ôm nhóc vào người. Nếu vừa rồi không dừng lại đúng lúc, chẳng phải anh vừa thu dưỡng nhóc con lập tức liền trở thành kẻ cưỡng bức nhóc con đó sao? Liệu có khác gì tên cha nuôi chết tiệt trước kia của nhóc?
Sau một thời gian dài cọ rửa trong nước lạnh, Lôi Kiệt Ngôn rốt cục khôi phục phản ứng bình thường, để đề phòng vạn nhất, anh quyết định đêm nay sẽ không ngủ cùng nhóc con. Thừa dịp còn bảo trì bình tĩnh, Lôi Kiệt Ngôn nhanh chóng giúp Ryan mặc áo ngủ, hơn nữa còn lén lút lấy đi một cái gối đầu và một cái chăn đi đến sô pha trong phòng khách nằm nghỉ.
Sáng sớm, khi mà mặt trời mùa hạ bắt đầu chậm rãi tỏa ra sức mạnh của mình, Ryan bởi vì đau đầu và khát nước mà mơ mơ màng màng mở to mắt muốn uống nước, ngay khi ngồi dậy, cậu bỗng phát hiện một chuyện ngoài ý muốn –
–Bên người cậu không có một bóng người!
‘Ông già’ đã rời giường rồi sao? Ryan suy nghĩ.
Hẳn là chưa! Bình thường đều là sáng sớm cậu bị ‘ông già’ kéo dậy, chẳng lẽ hôm nay mặt trời mọc đằng Tây!
Một bên lẩm bẩm, Ryan lại tiếp tục nằm xuống, nếu ‘ông già’ đã dậy như vậy cậu có thể không cần phải tự đi vào phòng bếp rót nước.
Vui vẻ nghĩ vậy, Ryan liền duỗi người, chuẩn bị gọi ‘ông già’.
Ngay khi cánh tay đụng tới bên cạnh giường trống không, Ryan lập tức nhảy dựng lên, nhìn kĩ xung quanh, gối và chăn của ‘ông già’ quả nhiên không ở trên giường, nói vậy, đêm qua ‘ông già’ không nằm ở đây?
Bất an nhảy xuống giường, Ryan đầu tiên mở cửa phòng tắm, phát hiện Lôi Kiệt Ngôn không có ở bên trong liền chạy vào phòng bếp, trong bếp cũng trống không. Ryan có chút lo lắng, chẳng lẽ ‘ông già’ không ở nhà! Vừa nghĩ cậu vừa đi ra ngoài phòng khách.
Trải qua một đêm ép buộc, lúc này Lôi Kiệt Ngôn vẫn còn đang ngủ say, thân hình 1m80 của anh nằm chật vật trên sô pha, chăn trên người rơi xuống hơn phân nửa, nhìn tình cảnh trước mắt, Ryan bỗng cảm thấy ê ẩm –
–Ngủ như vậy hẳn là rất khó chịu! Vì sao lại không muốn ngủ cùng mình? Là chán ghét mình rồi sao?
“Nhóc con, rời giường rồi sao?” Nghe thấy tiếng động, Lôi Kiệt Ngôn liền mở mắt nhìn, phát hiện Ryan đứng trước mặt: “Sao vậy? Làm sao mà hai mắt lại đỏ lên như thế? Có ngủ được không?”
“Chú đã chán ghét tôi rồi sao?” Giọng nói Ryan mang theo nức nở.
“Nói ngốc cái gì!” Lôi Kiệt Ngôn đau lòng đưa nhóc con của mình kéo đến bên người, vuốt ve đầu cậu, “Sao có thể có chuyện ấy được?”
“Vậy sao chú lại ngủ ở sô pha?” Ryan cố gắng mở to hai mắt nhìn Lôi Kiệt Ngôn.
“Nhóc con quên chuyện đêm qua mình say rượu rồi sao?” Lôi Kiệt Ngôn đã sớm chuẩn bị tốt lý do.
“Say rượu?” Ryan chớp chớp mắt, qua một lúc lâu mới nhớ đến chuyện tối hôm qua đi ăn, “Thảo nào lúc tỉnh lại tôi thấy đau đầu!”
“Nhóc con này chẳng những tửu lượng kém mà say rượu cũng rất xấu nha!” Lôi Kiệt Ngôn cười lấy tay bóp mũi Ryan, “Tôi đoán nhóc chẳng những không nhớ rõ tối hôm qua là tôi giúp nhóc tắm rửa, hơn nữa ngay cả lúc tôi tắm nhóc chiếm lấy cả giường cũng quên hết sạch rồi đúng không?”
“A?” Ryan đỏ mặt, “Xảy ra chuyện đấy sao?”
“Chứ còn gì!” Lôi Kiệt Ngôn nhìn thẳng vào khuôn mặt đáng yêu của Ryan, trong mắt hiện lên thâm tình không dễ phát hiện, “Cho nên nha, tôi chỉ đành phải ngủ sô pha.”
“Xin lỗi!” Ryan ngượng ngùng nói, thì ra là hôm qua mình cướp giường, khó trách mà Lôi Kiệt Ngôn lại phải nằm trên sô pha, “Ngày hôm qua… tôi thực sự không cố ý khiến chú ngủ sô pha.”
“Tôi biết, cho nên nhóc không cần phải áy náy!” Lôi Kiệt Ngôn cười cười ngồi dậy, “Đừng quên lát nữa còn phải đến trường mới, cho nên hiện giờ phải nhanh tắm rửa, để tôi đi làm bữa sáng!”
“Vâng!” Hiểu lầm đã được gỡ bỏ, Ryan liền khôi phục tươi cười vốn có, ngay lúc chuẩn bị vào phòng tắm, cậu đột ngột phát hiện ra một chuyện kì quái: Vừa rồi ‘ông già’ không giống như mọi ngày đem cậu ôm vào lòng trêu chọc, cũng không – hôn cậu!
Trên đường Lôi Kiệt Ngôn đưa Ryan đi đến trường học, Ryan vẫn tự hỏi điều này, tuy rằng biết mình quan tâm mấy chuyện nhỏ nhặt như vậy quả thật rất buồn cười, nhưng mà cậu lại không thể ngừng suy nghĩ, ngừng để ý.
Vụng trộm nhìn về phía Lôi Kiệt Ngôn, Ryan vừa lòng phát hiện ‘ông già’ vẫn giống mọi ngày, nói như vậy, đại khái là ‘ông già’ quên mất thôi! Nhất định là vậy! Hừ, giữa trưa cậu nhất định phải đòi lại cả vốn lẫn lời!
—
Đây là lần đầu tiên mình dùng hình BG cho đầu post của mình, và hi vọng là lần cuối cùng. Một nghệ sĩ đã qua đời khi anh còn rất trẻ, khi mà sự nghiệp đang rộng mở trước mắt, tương lai với gia đình và hạnh phúc.
Có lẽ tin này rất nhiều bạn đã biết được từ trưa ngày hôm qua rồi. Chiều qua mình mới được bạn gọi điện báo cho biết….
Và cho những bạn nào không biết về Cory, về Finn, Finchel, về Glee hoặc những bạn nào biết tin này qua Mương 14. Anh ấy không phải kẻ nghiện thuốc phiện, và đừng tin vào bất cứ thông tin nào của Mương cả, hãy để cho anh ấy yên nghỉ.
RIP Cory
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT