Mang một lọ vỏ sò lấy từ đảo Cát Bối về nhà, coi như là kỉ niệm của mùa hè mười bảy tuổi, theo đúng như kế hoạch ban đầu cô đã dự định.
Nhưng kế hoạch mãi mãi không bao giờ đuổi kịp được sự biến hóa.
Trong khi bạn bè cô, từng người từng người rủ nhau cùng đi lặn ngắm đáy biển, thì cô vẫn một mình lênh đênh giữa biển, thầm hy vọng có ai đó tới giúp mình.
Bỗng một giọng nói dịu dàng vang lên, ngoại hình anh ta thoạt nhìn rất nam tính.
Để rồi từ đó, người ấy thâm nhập vào cuộc sống của cô.
Đặc biệt là lúc cô nghe được tiếng đàn ghi-ta thần thoại của người ấy, tâm hồn thiếu nữ của cô lập tức đầu hàng vô điều kiện.
Huống chi, đêm trước khi rời hòn đào, người ấy còn hôn cô!
Chỉ là một “vật kỉ niệm” ngoài ý muốn…
Cô cho rằng mình sẽ không bao giờ còn gặp lại người ấy nữa.
Nhưng thật không ngờ, sau ngày khai giảng năm học, giáo viên tiếng Anh mới lại chính là…