Rõ ràng Hayden không ở đây, Audis vẫn là khối đầu gỗ, tại sao nhiệt độ trong lều lại tăng không ngừng nhỉ?
“Bây giờ tôi có thể…” Frank chần chờ nhìn Audis đang ngâm mình trong thùng gỗ.
Mundra gật gật đầu.
Frank liếc Audis một cái.
Dao động tinh thần lực tuy không mãnh liệt như trước, nhưng không dừng lại.
Xem như đồng ý nhỉ?
Frank yên lặng đến bên thùng gỗ, mang găng tay, vươn tay nhẹ nhàng kéo thân thể trong nước thuốc. Tiếng nước lay động, khiến cho căn lều vốn đã yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng kim rơi liền có vẻ càng thêm yên tĩnh.
Frank nâng bờ vai hắn, nhẹ nhàng tựa thân thể Audis vào phía sau thùng gỗ, sau đó một tay nắm cằm hắn, tay kia đè đầu hắn, cúi người…
Từ phía góc truyền đến tinh thần lực càng ngày càng mạnh, có muốn xem nhẹ cũng khó.
Đầu Frank còn chưa để sát vào Audis, mặt đã hồng như ráng chiều.
“Có cần hỗ trợ không?” Mundra đột nhiên mở miệng.
Frank ngẩn ra, tay chân càng thêm luống cuống, ngay cả mặt cũng gần như nắm không xong.
Mundra nói: “Ta có thể giúp cậy mở mồm anh ta.”
Rhodes đưa cổ qua, nhìn nhìn hỏi: “Ngươi nhấc môi trên ta kéo môi dưới?”
…
Frank chỉ tưởng tượng tới cảnh như vậy đã thấy đầu đầy hắc tuyến. Cậu lễ phép nhưng kiên định từ chối, sau đó chậm rãi đưa mũi lại gần.
Mắt Mundra và Rhodes lấp lánh nhìn khoảng cách giữa mũi cậu và môi Audis.
Mundra và Rhodes đã hỏi trước sở thích của Frank, biết cậu không thích xanh mượt hay đỏ au gì cả, cho nên trong quá trình ngâm không pha thuốc nhuộm, nhưng không đổi màu không có nghĩa là không độc. Hiện tại toàn thân cao thấp da thịt của Audis đều chứa kịch độc, ngay cả đụng chạm bình thường trên móng tay cũng có thể khiến cho đối phương phát độc bỏ mạng, huống chi là môi với mũi.
Frank cũng rất lo lắng, vừa sợ ở xa không ngửi thấy rõ ràng, vừa sợ đến gần lỡ chạm phải.
Rhodes ở bên cạnh nhìn một lát, rốt cục nhịn không nổi hỏi: “Ngươi có muốn thử thuốc khử độc không?”
Mundra cau mày: “Dùng Frank thử?” Ngụ ý là, không tán thành.
Rhodes nói: “Đương nhiên ngay từ đầu không cần đặt cược lớn như vậy.”
Từ lúc bọn họ thương lượng Frank đã ngừng lại.
Rhodes lệnh cho xương khô của mình đi tìm một ít vật sống.
Cuối cùng xương khô của hắn bắt được hai con giun, một con bọ, một con bướm… trời biết nó quơ được thế nào, cùng một con chuột bẩn thỉu.
Mundra lấy ra thuốc khử độc, đó là một viên thuốc nhỏ màu vàng, đại khái to ngang ngón út.
Rhodes hỏi: “Ngươi chọn con nào?”
Mundra hỏi ngược lại: “Ông thấy con nào thích hợp?”
…
Không nghi ngờ gì con chuột trúng tuyển.
Con chuột ăn thuốc khử độc bị Rhodes cầm lấy cọ cọ trên người Audis.
Đại khái qua hai ba phút đồng hồ, Rhodes đứng ra, cẩn thận quan sát con chuột bị cọ đến hấp hối: “Thực khỏe mạnh.”
Mundra đưa thuốc cho Frank.
Frank nuốt vào, kích động cởi găng tay, chậm rãi vuốt ve ngũ quan của Audis, sau đó là môi, cuối cùng nhẹ nhàng dán miệng lên.
Nhưng hiển nhiên Audis không thể chủ động phối hợp, hàm trên hàm dưới cắn chặt, không nhúc nhích mặc cho cậu làm đi làm lại.
Rhodes nhìn cậu vươn đầu lưỡi không ngừng liếm răng nanh Audis, tựa hồ muốn mượn nó để cạy mở hàm răng hắn, nhịn không được hỏi Mundra: “Theo kinh nghiệm của ngươi, làm vậy có tác dụng không?”
Mundra đáp: “Lần nào Hayden cũng rất phối hợp.”
Rhodes: “…” Tuy đúng là hỏi kinh nghiệm nhưng trả lời quá nhanh nhảu rồi.
Sau khi cố gắng vài lần không có kết quả, Frank rốt cục nghĩ tới dùng tay nâng cằm hỗ trợ, từ gò má hai bên ấn vào, nắm hàm trên hàm dưới, sau đó đưa mạnh đầu lưỡi vào.
Nhìn thấy đôi môi bọn họ dính sát vào nhau, Rhodes gần như muốn vỗ tay ăn mừng. Hắn quay đầu nhìn Mundra mặt không đổi sắc đứng bên cạnh, hỏi: “Chẳng lẽ ngươi không có ý kiến gì sao?” Hỏi xong, Rhodes lại âm thầm khinh bỉ sao mình lại hỏi vấn đề quái gở thế. Đối với cái loại chuyện này thì có thể có ý kiến gì chứ.
Ai biết Mundra thế mà thật sự có. “Thật ra, để ngửi thấy mùi hôi từ phổi, dùng mũi là được rồi. Chẳng liên quan gì đến đầu lưỡi cả.”
Frank đang cố gắng thăm dò phía trước nhất thời cứng đờ người, mặt vốn đã rất hồng nháy mắt biến thành màu tím đỏ. Đầu lưỡi cậu nhanh chóng lui khỏi cổ họng Audis, lúng ta lúng túng nói: “Được, được rồi.”
Rhodes hỏi: “Thế nào?”
Mundra đáp hộ: “Tốt lắm.”
Rhodes lại hỏi: “Sao ngươi biết?”
Mundra trả lời: “Hôn thật lâu.”
Frank quẫn đến mức muốn tìm cái hố nhảy vào, đáng tiếc trước khi làm pháp sư vong linh cậu là ma pháp sư hỏa hệ, chuyện đào hố chỉ có thể nhìn Rhodes mà hâm mộ.
“Cậu ấy, tốt lắm.” Quẩn thì quẫn, Frank vẫn không quên mục đích cuối cùng.
Rhodes hưng phấn hỏi: “Thật sự không có tí mùi nào hở?”
Frank lắc đầu.
Rhodes xoa xoa tay: “Thế có phải nghĩa là chúng ta thành công rồi đúng không?”
Mundra chỉ cái lọ trong góc, “Linh hồn ở đó,” lại chỉ vào thùng gỗ, “Cơ thể ở đây. Vu yêu trong tưởng tượng của ông là vậy?”
…
Tuy nó nói rất đúng sự thật, nhưng sao nghe ngứa tai vậy nhỉ?!
Rhodes thở hắt ra: “Chúng ta tiến hành bước tiếp theo chưa?”
Mundra nghĩ nghĩ: “Chờ một chút. Để thân thể anh ta tiêu hóa nước thần Quang Minh đã.”
Rhodes gật đầu đồng ý. Dù rất sốt ruột muốn nhìn thấy vu yêu chân chính, nhưng lý trí cho hắn biết càng đến thời khắc mấu chốt càng cần cẩn thận điềm tĩnh.
Hai vị pháp sư tiền bối Mundra và Rhodes đã đưa ra ý kiến nhất trí, Frank đương nhiên không có lý do hay lập trường gì mà phản đối.
Có điều tâm tình biến đổi rất rất lớn.
Ngay cả vừa mới học tập ma pháp vong linh không bao lâu, Frank cũng nhận ra lần này hy vọng thành công rất cao, bởi vậy học tập càng thêm hăng say.
Mundra gần đây phải trông nom bên này, không về xe ngựa của mình, chen chúc cùng bọn họ một chỗ.
Hayden vì tạo hình tượng nguyên soái oai hùng cho đại quân, cũng không về xe, mà ngồi trên lưng ngựa để lá cờ Tulip trên đỉnh đầu tung bay.
Ngày đến biên cảnh càng lúc càng gần.
Quân đội sẵn sàng góp sức càng lúc càng nhiều, Hayden càng ngày càng bận rộn, mỗi ngày đều trở về sau khi Mundra đã ngủ say, rời đi trước khi cậu tỉnh lại. Cho dù vậy, Mundra cũng có thể cảm giác thấy giữa mông mông lung lung sáng tối, có người nhẹ hôn mình, sau đó ôm mình vào lòng.
Cách thành Putra một ngày hành quân, Mundra và Rhodes rốt cục quyết định tiến hành bước cuối cùng luyện chế vu yêu. Không chỉ bởi vì nước thần Quang Minh trong thân thể Audis đã mất hiệu lực, mà còn vì thuật triệu hoán của Frank đã luyện tập thuần thục.
Rhodes đột nhiên nghĩ đến phiền toái mới, “Ngộ nhỡ tinh thần lực của Frank không đủ mạnh, Audis bị người ta cướp mất thì làm sao?”
Câu hỏi của hắn lập tức khiến cho hai người trong lều phản ứng kịch liệt.
Một là Audis, hắn dùng tinh thần lực để biểu đạt.
Một là Frank, cậu dùng vẻ mặt lo lắng khiếp sợ để diễn tả. Dù sao cậu mới làm pháp sư vong linh không bao lâu, trong nhận thức của ma pháp sư, đâu có loại chuyện cướp đoạt nguyên tố hay nguyên tố tinh linh này, cho nên không ngờ tới khả năng đó.
Mundra vẫn bình tĩnh trước sau như một, “Cậu ấy là học sinh của ta.”
Rhodes hỏi: “Ngươi chuẩn bị đổi tên cậu ta thành Mundra bé nhỏ sao?”
Frank: “…”
“Cho nên,” Mundra nói tiếp, “Ta không thích người khác làm thế.”
…
Có lẽ hắn nên nghĩ sâu hơn một chút. Nói cách khác, nếu có người ra tay với Frank và Audis, Mundra sẽ can thiệp chăng?
Rhodes nói: “Ngươi không thể bảo vệ bọn họ cả đời.”
Mundra đáp: “Học sinh của ta sẽ lớn mạnh.” Lời của cậu tràn đầy tự tin.
Trong nháy mắt, Frank chân chân chính chính coi cậu bé nhìn còn nhỏ hơn cậu trước mặt này là thầy của mình, tôn kính thầy tự đáy lòng. Không chỉ bởi vì cậu nhóc có kiến thức uyên bác về ma pháp vong linh, mà còn vì bé mắc căn bệnh chung của đại đa số những ông thầy yêu mến học sinh – bao che khuyết điểm.
Rhodes nói: “Nếu đã không còn vấn đề gì, chúng ta bắt đầu đi.” Ngoài mặt hắn nói rất nhẹ nhàng, nhưng trong lòng âm thầm đề phòng. Dù sao bên người bọn họ còn có một quân đoàn pháp sư vong linh mới thành lập, một khi chế tạo vu yêu thành công, nhất định bọn họ sẽ cảm ứng thấy. Là một pháp sư vong linh, hắn hiểu rõ sự hấp dẫn của vu yêu, cho nên có khả năng trước khi đến biên cảnh, bọn họ sẽ phải đối phó với một cuộc nổi loạn.
Nghĩ đến đây, hắn lại hỏi: “Có muốn báo cho nguyên soái Hayden trước không?”
“Báo gì cho ta?” Hayden vén rèm bước tới. Mấy ngày nay hắn không được gần gũi với Mundra, mắt thấy biên cảnh càng ngày càng gần, sau đó cơ hội thân mật nhất định sẽ càng ít, cho nên hôm nay mới vội vội vàng vàng giải quyết công việc, dành ra chút thời gian muốn cùng Mundra hưởng thụ thế giới hai người, ai biết trở lại lều trại mới phát hiện cậu đang ngồi trong lều của Frank, đành phải tìm đến đây.
Rhodes trình bày lo lắng của mình.
Hayden ngẫm nghĩ: “Ta sẽ lập hai tầng kết giới thủy hệ và đấu khí. Mọi người cứ yên tâm làm đi.” Nếu là trước kia, hắn nhất định sẽ nói không cần những binh lính vì ham muốn riêng mà ra tay với đồng bạn, nhưng sau khi tiếp xúc với Mundra, hắn đã biết bản tính của pháp sư vong linh chính là coi mình làm trung tâm, quốc gia, kỷ luật gì đó đối với bọn họ có cũng như không, huống hồ hiện giờ không phải thời điểm sửa trị, chỉ có thể xử lý như vậy.
Mundra giao chú ngữ viết trên giấy và thuốc khử độc cho Frank, “Cậu tới đi.”
Frank giật mình nhìn cậu nhóc.
Mundra nói: “Anh ta là vu yêu của cậu. Cậu tới đi.” Là thầy giáo, cậu có nghiêm khắc và kiên nhẫn của mình.
Frank nuốt thuốc khử độc, cúi đầu nhìn chú ngữ, đọc từng câu từng chữ cho đến khi khắc sâu nó vào óc, sau đó hít một hơi, đi về góc lều đặt lọ.
Dao động tinh thần của Audis thực bình lặng. Thậm chí cậu có thể tưởng tượng ra vẻ mặt hiện giờ của Audis, nhất định là điềm tĩnh nhìn mình, trong mắt tràn ngập cổ vũ.
Frank hít sâu một hơi, niệm chú ngữ đầu tiên. Lập tức, cậu cảm thấy rõ rệt linh hồn đi từ trong lọ ra.
Tâm tình trong tức khắc kích động đến mức không nói nên lời.
Frank cắn đầu lưỡi, cố nén run rẩy vì hưng phấn và kích động, từng bước dẫn dắt Audis về phía thân xác đã được tự tay cậu chăm chút chỉnh tề chiều hôm nay.
Rốt cục là thành công hay thất bại?
Lúc này là thời khắc mấu chốt nhất, dù bọn họ biết hô hấp không có bất kì ảnh hưởng gì đến vong linh, nhưng Rhodes và Mundra vẫn không tự chủ được mà ngừng hít thở.
Linh hồn quanh quẩn quanh thân thể.
Tim Frank sắp nhảy ra khỏi ***g ngực!
Nếu lần này còn thất bại, cậu sẽ đánh mất chút dũng khí sống sót và hi vọng cuối cùng mất thôi.
May mắn, linh hồn chỉ xoay tròn, rồi nhanh chóng tiến vào cơ thể.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT