Nhìn người con gái của mình kiếp này tràn đầy đau khổ. Le chỉ biết cắn răng tự hận chính mình.
Đặt tạm cô trên chiếc giường. Le rời khỏi ngay. Từ lúc trăng lên đã thấy cơ thể bất ổn rồi. Có lẽ lời nguyền sắp tác dụng lên cậu.
Leo, leohart sao?? Ha ha, trái tim dũng cảm.
Le, cậu có 1 trái tim dũng cảm cao đẹp đấy. Vậy lời nguyền sẽ tác động lên cậu là biến thành dạng thú. Một chú sư tử.
Nhân danh chủ nhân thời gian, lời nguyền ta xếp đặt lên ngươi là......!!!
Bùm!!
Grừ!! Grào!!
Le _ Hài, quả nhiên là thành con sư tử thật.
Cạch!!
Ari _ Nona, sao mày lại ở đây?? Le đâu??
Le xoay lại nhìn Ari sợn tóc gáy. Cô ko biết cậu biến hình chứ. Mặc dù lúc trước cô đã thấy rồi.
Ari bồng con sư tử nhỏ vào nhà. Cô tưởng Le là con sủng vật của cậu.
Ari _ Đêm khuya có trăng đỏ ko tốt đâu. Ta vào nhà nào.
Ôm lấy Le mà ngủ, Ari đang ôm Le rất chặt. Sự thật là bây giờ Le thầm mừng trong lòng, ôi, lần đầu cô chủ động ôm cậu là thế. Hạnh phúc quá đi.
Le đâu biết rằng Ari đã biết đây là Le sao?? Cô biết con sư tử này chính là cậu, cô cần có cậu bên cạnh vì để ngăn cơn thú tính bộc phát dưới trăng. Cô cần Le. Lúc này đây ở bên cậu thì cô ko sợ gì cả.
Nếu lúc tôi là 1 con người, thì em có dùng vòng tay này ôm lấy tôi như lúc này ko. Ko, em hận tôi, mãi luôn là thế nhưng chỉ lúc này thôi, tôi muốn đc trong hình hài này mà đc em ôm lấy.
_________________
Ông _ Bà, mau tạo 1 cái kết giới giam Can mau. Dù cho nó có đang ngủ cũng phải đề phòng.
Bà _ Ừ. Ko biết tháng trước nó có mất kiểm soát ko nhỉ?
Ông _ Tạm ổn rồi, may mà tháng này nó về lúc huyết nguyệt nên tạm ko có gì nguy hiểm cả.
Tạch. Tạch. Rẹt!!!
Ông _ Tiếng gì thế??
Đoàng!!
Khi cả 2 người bước ra ngoài thì 1 luồng sét đánh xuống. Cả 1 vùng trời phát sáng. Cả 2 trợn tròn mắt.
Ông _ Đây là... Con bé giống hệt Can. Người của Thập Nhị Vương Tọa.
Bà _ Xem ra phải tạo thêm 1 kết giới nữa thôi. Ông giúp tôi 1 tay với.
Đêm đó, vì ngăn cản cả 2 đứa mà ông bà gần như bị phế nửa phần. Sức công phá cả 2 phá khủng khiếp.
Nếu vào lần huyết nguyệt cuối cùng thì chúng sẽ khủng bố đến ra sao đây.
____________
Geni ném cô nàng gần như đã khỏa hết người xuống sàn.
Geni _ Cô cút đi.
_ Tại sao? Em làm gì anh ko vừa ý sao?
Geni _ Mọi thứ của cô làm tôi phát bực, cút mau đi. Cầm số tiền này rồi cút đi.
Ném cho cô ta 1 số tiền, Geni xoay mặt đi nhìn xuống phía bên dưới qua cửa sổ. Có vài tên là quân đội dù đang giả trang nhưng nhìn 1 cái là cậu nhận ra ngay. Lại muốn ám sát cậu hay gì đây, chắc định lôi đầu cậu về. Geni thông thả đóng cửa sổ mặc quần áo vào, cũng ko thèm nhìn cô gái trước mắt. Cứ mỗi lần chạm vào cô ta thì cậu phát bực, phát bực vì lí do người phụ nữ trước mặt mình ko phải là Vir chứ?? Ko phải là cô thì bất cứ người đàn bà nào với cậu cũng là nhàm chán.
_____________
Pis _ Vir, cậu muốn dùng bữa trong phòng sao??
Pis đang nói chuyện với Vir qua cửa phòng, ko hiểu sao đột như cô tự khóa mình trong đó.
Vir _ À... Ừm... Cậu cứ đặt trước cửa cho tớ nhé. Tớ nghĩ mình sẽ tạm ở trong đây 1 lúc, cậu ko nên tới gần.
Cô ấy sao thế nhỉ??
_ Cô bé sao thế cháu??
Pis _ À, dạ! Bạn ấy muốn ăn trong phòng ạ!!
_ Trên áo cháu có vương chút mùi thơm nhẹ khá cuốn hút đấy.
Pis _ A, chắc bị vương qua khe hở cửa lúc cháu nói chuyện với Vir. Mùi hương phát ra từ phòng cậu ấy.
_ Bạn gái cháu là ma pháp sư có ma thuật quyến rũ à??
Pis _ Đó... Đó chỉ là bạn cháu thôi. Với lại... Cháu có người.... mình thích rồi. Bạn ấy thuộc hệ thực vật nên chắc đây chỉ là hương hoa thôi ạ!!
_ Thế à.
Vir tranh thủ chạy vào nhà tắm ngay mới đc. Tối nay cơ thể cô đang phát ra huơng thơm quyến rũ phái nam. Pis thì cô ko lo nhưng mối lo là tên đàn ông kia. Cô như muốn tẩy sạch huơng thơm cơ thể mình nhưng thế nào đi nữa mùi hương vẫn còn.
Pis _ Vir, nếu cậu ngâm mình lâu quá thì sẽ bệnh đấy. Cẩn thận nhé.
Sao cô tắm lâu thế nhỉ??
Pis khi nhắc nhở Vir xong thì đi trở lại nhà bếp ăn cơm tối.
Cạch!! Xoảng!!
Pis _ Khục khụ.!!
Vừa mới bắt đầu ăn thì Pis đã bị nghẹn và sặc.
_ Cháu sao thế??
Từ mắt ông toát ra vẻ quan tâm.
Cảm giác này, ko thể nào quên đc.
Pis _ Chú... Mau đánh..... Ngất.... Cháu...
Xin chú....!!......
Tuy ko hiểu gì nhưng ông vẫn đánh khiến Pis ngất liệm. Nhìn như lúc Pis vừa nói vừa ngâm nga giai điệu thì phải.
Xoa khuôn mặt đầy mồ hôi, ánh mắt yêu thương ko che giấu.
_ Con trai à!! Bấy lâu nay vất vả cho con rồi!!!
Bộp!!
Vir _ Pis bị sao thế ạ??
_ À, chỉ là đột ngột ngất đi thôi. Có lẽ là do nhiệt độ giảm mạnh nên thế.
Vir _ Khi nãy... Chú nói con trai là ý gì ạ??
_ Vì ta rất muốn có 1 đứa con trai đáng yêu như thế!! Ha ha. Để ta đem nhóc này vào phòng nghỉ ngơi.
Vir nghe đc câu trả lời thì nửa tin nửa ngờ.
_______________
Li _ Chào, các cậu về đủ cả nhỉ.
Cả bọn dùng 1 ngày thăm nhà 1 ngày cuốc bộ đi về đế đô. Xa dã man.
Can _ Phải vội trở lại để hưởng lễ hội chứ.
Ari _ Mà Gemi đâu,?
Li khó xử _ À cậu ấy, đi đâu 2 ngày nay vẫn chưa về. Chả nhẽ là đi thăm nhà.
Vir có phần lo lắng, sao cậu lại ko để lại lời nào cả??
Gemi bước vào nhà với tình trạng tóc tai rối xù nhùn cực phong trần, áo khoác hở vai gợi cảm. Đôi mắt nhìn có vẻ tiều tuỵ mệt mỏi. Hoàn toàn nhìn ko ra 1 cậu thiếu niên 15 tuổi mới lớn.
Vir _ Gemi, cậu đã đi đâu thế?? Ăn mặc phong phanh thế này sẽ lạnh lắm đấy. Dùng khăn phủ sạch tuyết và mau đi thay áo đi nào.
Nhìn dáng vẻ quan tâm của Vir mà Geni chỉ cười nhẹ xoa đầu cô. Có vẻ ko để tâm mọi người đang nhìn.
Can _ Đúng rồi, mọi người mới về nên đi nghỉ ngơi chút rồi thay quần áo đi lễ hội nào.
Ari _ Sagit sao thế? Ko vui sao?
Sagit _ À ko đâu, tớ lên cất ít đồ trước nhé.
Sagit chạy vụt lên phòng. Cô đóng cửa lại, nãy giờ che giấu đi đôi mắt sưng đỏ, chứng tỏ cô đã khóc suốt 2 ngày qua. Vậy mà giờ nước mắt vẫn cứ giàn ra.
Híc! Híc!!
Ngồi sụp xuống sàn nhà, úp mặt vào 2 đầu gối rồi òa khóc hệt đứa trẻ.
Bóng đen tiến lại gần cô.
Pis _ Mà ko thấy Aqua, Capri và Scor đâu cả. Họ chưa về sao?
Li _ Ko, họ về rất sớm. Riêng Scor và Capri thì cơ thể hơi lạ. Cả Aqua cũng rất kì quái, Capri nhìn có vẻ bị thương thì nhìn là ra còn 2 người còn lại thì...
Aqua ánh mắt đau thương nhìn cô gái trước mắt. Ko bít làm gì ngoài ôm cô vào lòng..
Aqua _ Nói, sao lại khóc??
Sagit _ Híc, oa oa!!
Đc có 1 chỗ dựa, Sagit càng khóc to hơn.
Trái tim càng đau, chỉ bất lực càng ôm chặt cô vào lòng.
Sagit _ Híc... T....t...ôi..híc..!!
Aqua _ Uk, ko cần nói. Khóc cho hết đi đã.
.......
Aqua _ Đc rồi chứ, nói xem có chuyện gì nào??
Sagit mỏi mệt nằm hẳn vào lòng Aqua sau 1 hồi khóc đã đời.
Sagit _ Aqua...!!
Aqua _ Uk.
Sagit _ Em muốn đc như anh.
Aqua _ Sao??
Sagit _ Em muốn mình trở nên tàn nhẫn để có thể ra tay trả thù những kẻ đã, chúng đã cướp đi mái nhà cuối cùng của em. Híc.
Aqua _ Tôi ko cần em trở thành 1 kẻ máu lạnh, đừng trở thành 1 kẻ như tôi. Trả thù cứ để tôi lo, còn em mau ngủ ngoan nào.
Sagit _ Chỉ là lí do của riêng em thôi. Anh ko cần để ý đâu. Ha.
Aqua _ Ngủ đi.
Aqua cắn nhẹ vào cổ tay nhỏ bé, hút 1 ít máu và tâm lí nặng 2 ngày qua, Sagit rất dễ dàng ngất đi.
Nhét vào miệng cô 1 viên thuốc dinh dưỡng. Nhẹ nhàng ôm cô đặt lên giường. Vuốt ve đôi mắt sưng húp.
Kẻ đã đẩy anh đến đường cùng, khiến cho đôi tay anh nhất định phải nhuốm máu. Vậy em sẽ thay anh nhuốm đôi tay vào máu để trả thù chúng. Anh hãy cứ an tâm mà ngủ ngon đi, hãy cứ mãi là Sagit Tarius hiền lành của em nhé. Yêu anh nhiều lắm.
Aqua liếm cái miệng khô khóc, cô đã nhịn uống máu suốt 2 ngày qua, cố gắng về thật sớm để đc uống máu của Sagit, ấy vậy mà chỉ đc 1 chút. Xem ra ráng kiêng máu vài ngày nữa vậy.
______________
Tích tóc!! Tóc!! Tóc!!!
Pis vừa vào phòng thì đã nghe tiếng nước nhỏ giọt. Ko thấy Scor ở trong phòng mà chỉ có chiếc áo choàng vứt trên giường.
Pis _ Scor lại định đả thương chính mình nữa à??
Nghĩ sự việc sẽ phát sinh như lần trước. Pis lập tức mở bung cửa nhà tắm ra.
Ai ngờ mở đc thật! Tình huống gì đây. Scor tưởng Pis về trễ nên ko khóa cửa và nghĩ Pis ko có gan mở đâu nhưng ai nhèn....
Scor vẫn còn nhắm mắt hưởng thụ dòng nước lạnh lẽo chảy qua da thịt. Nghe tiếng mở cửa nhưng cô vẫn ko để tâm lắm, khẽ mở hờ mắt nhìn...
Đây là cặp đôi đã đạt đến cảnh giới đáng báo động.
Nhìn thân hình khá chuẩn của người con gái trước mắt, dù những giọt nước bắn tung toé nhưng vẫn nhìn rất rõ.
Rầm!!
Pis lập tức đóng cửa lại ngay mà chưa kịp để Scor nói gì. Cả người vô lực ngồi xụp xuống, Pis ôm chặt lấy khuôn mặt đỏ lét của mình. Ơ, hình như cậu chảy máu mũi rồi thì phải.
Cậu đã nhìn thấy cơ thể của Scor khỏa thân, Scor là nữ, Scor là.... Nữ nha.
Cạch!!
Pis tội lỗi ôm mũi hơi ngước mặt lên nhìn biểu cảm của Scor lúc này ra sao. Cô có giận cậu ko hả ta??
Scor _ Buông tay ra nào, mũi bị làm sao thế hả? Bị va vào đâu à??
Scor kéo Pis đứng lên.
Scor _ Chảy máu mũi, ko đc ngước lên, cúi xuống nào. Để tôi đi lấy ít giấy khăn sạch, ngồi trên giường đi.
Sau 1 bãi khăn giấy máu.....
Scor _ Tốt rồi, người hơi nóng. Nằm nghỉ đi.
Scor tạo ra 1 luồng khí mát phả vào người Pis.
Scor _ Còn thấy khó chịu ko??
Pis _ Ưm.... Ko. Scor này!!
Scor _ Sao?
Pis _ Xin lỗi vì khi nãy.. Tớ... Tớ đã.... Tớ sẽ chịu trách nhiệm mà.
Scor có phần đứng hình vì vụ việc hệt năm xưa, khẽ cười.
Scor _ Vậy tôi sẽ làm chồng còn cậu... Thì là vợ của tôi.
Pis _ Ơ, cậu biết đấy, tớ là con trai mà.
Scor _ Nhìn vẻ bên ngoài thì ý kiến gì sao??
Pis _ Ko, híc.
Tủi thân ghê, do lùn hơn nên cậu phải làm vợ.
Cốc cốc!!
Scor _ Vào đi.
Can _ Chào, tớ mang quần áo đến cho 2 cậu đây. Pis sao thế??
Pis nhớ đến cảnh tượng đáng xấu hổ khi nãy thì đỏ tiếp.
Pis _ Chỉ... Chỉ là... Chảy chút máu mũi thôi.
Can _ Thế à! Vậy cậu nhớ mặc thêm áo ấm vào nhé. Trời lạnh lắm đấy. Áo của 2 cậu đây.
Pis giơ lên 1 bộ có dạng vừa giống kimono yutaka dạng mùa đông à. Phần dưới xòa ra hệt váy ren. Khá xinh, cả thêm đôi vớ nữa.
Pis _ Có nhằm lẫn gì ko?? Áo nữ mà!!
Can _ Ko đâu, Sagit lựa cho cậu mà.
Áo nam của Scor là áo hơi giống của shinsengumi nhưng thiết kế ấm hơn. Chiếc áo khoác bên ngoài cũng khá dài. Thiết kế vừa thanh lịch vừa tôn lên nét đẹp nam tính.
Pis đang thắc mắc sao trời lạnh mà váy ngắn.
Can _ Là do truyền thống thôi. Váy tuy ngắn nhưng vớ đc may bằng vải ma thuật chịu nhiệt độ lạnh rất tốt nên ko sao cả.
Scor _ Cũng đáng yêu đấy, áo in hoa bạch cúc vừa đáng yêu vừa trong sáng.
Can _ Cả Scor cũng khen thì cậu nên ngoan ngoãn mặc là vừa đi Pis, thật chờ mong.
Bà con tưởng tượng thành kimono đi cũng đc.
___________________
Li ôm cả hộp thuốc ngồi chờ Capri trước cửa phòng nãy giờ.
Capri ko muốn đc Li băng bó vì đang rất tức vụ lão vua. Thế là Li vẫn kiên trì ngồi trước cửa đợi cô.
Can _ Sao lại ngồi đây. Phần áo của cậu và Capri này.
Cạch.
Li mở cửa bước vào, Capri thì ráng tự trị thương như lúc trước. Cô thật sự ko muốn Li chữa trị giùm đâu. Cô ko muốn lún quá sâu vào cậu nữa.
Capri có phần tức giận, vội kéo áo lên
_ Cậu sao lại vào??
Nhìn cái lưng trắng tuyết bị những vết thương nặng đang dần nặng thêm. Li ko khỏi xót lòng.
Li _ Phòng này cả 2 chúng ta dùng chung mà. Và chúng ta từ bạn cùng ktx chuyển thành bạn phòng, mà cùng phòng thì phải giúp đỡ lẫn nhau chứ.
Capri _ Ko cần, mau biến đi.
Li đè hẳn Capri nằm sấp xuống giường, do bả vai khá đau nên cô ko chống cự và 1 phần là do cô ko muốn đả thương cậu.
Kéo lớp áo xuống, vết thương rất nặng và qua 1 hay 2 ngày rồi. Mức độ có thể là do ma thuật cấp cao gây ra. Truyền ma lực vào người cô kiểm tra tổng quát, Xem ra cả tay và chân cũng bị ko nhẹ.
Li _ Đây là lí do cô vội về ktx à?? Thương tích đều đã nặng thêm, sơ cứu đơn giản, tại sao ko mang theo thuốc trị thương bên người.
Capri ko thể nói cô đã dùng toàn bộ số thuốc trong người mình nhưng vết thương vẫn nặng thêm. Có lẽ bị hạ độc.
Li _ Tạm nuốt cái này, tôi đi tìm Scor 1 chút.
Đưa cho cô 1 viên thuốc giảm đau. Li đi tìm Scor để hỏi về loại độc từ những triệu chứng của Capri để xin thuốc giải.
Li _ Kẻ ra tay hình như muốn phế cô. Dùng độc khiến cho da thịt thối rữa nhanh thêm. Tôi sẽ tạm cắt bỏ chỗ thịt thối, chịu đc chứ??
Capri _ Cứ làm đi.
Gì đó, những cơn đau này là gì so với những gì cô đã chịu cho đến tận bây giờ.
Da thịt phải bị khoét rất sâu, Li vừa bôi thuốc giải độc lên chỗ thịt vừa bôi thuốc sinh sản ra thịt non mới khiến cho Capri đau rát muốn ngất xỉu. Hai tay cô bấu chặt ra giường khẽ run.
Li _ Đau thì cứ la.
Lời này như công tắc làm Capri phải rên lên vì đau đớn. Li đang tạm nghĩ nên băng bó sao đây, phải chạm ngực cô đó. Thiện tai, Li là người ngay thẳng trong sáng nên vứt ngay cái tạp niệm ấy ra khỏi đầu.
Cậu băng thì tránh đụng chạm wá vào da thịt. Người ngay thẳng mà. Băng luôn ở những chỗ khác, giờ nhìn cô ko khác mới mặc 1 đống trang bị băng trắng là mấy.
Li _ Xong rồi. Quần áo cũ rướm máu cả rồi. Mau thay đồ này để đi lễ hội nào.
Capri sờ vuốt cái bộ đồ mình vừa đc nhận.
Capri _ Mặc sao??
Với người nhìn thấy còn ko bít cách mặc thì nghĩ sao cô bít.
Li lại nhớ lại ngày cô biến thành cún con và nhớ ra, Vir.
Li _ Cứ ngồi đó đi.
Vir _ Cậu muốn tớ mặc áo giúp Capri à??
Li ngãi ngãi tóc, mặt có chút đỏ đáng yê
_ Ừ, và.... Cậu có thể trang điểm cho cô ấy 1 chút ko. Tớ muốn cô ấy trông như 1 cô gái đáng yêu ko còn dáng vẻ cô độc như ngày thường nữa.
Vir _ Đc, tớ sẽ giúp.
Li _ À còn nữa. Tránh đụng chạm vào những vết thương của cậu ấy nha. Nịt bụng đừng siết chặt quá, còn nữa......
Vir nghe 1 tràn dài quan tâm về Capri của cậu mà khẽ cười. Li quả rất yêu Capri nha. Còn Gemi thì sao nhỉ?? Cậu yêu cô chứ??
Đến đây thì mắt Vir đượm buồn.
Chảy mái tóc dài của Capri. Phải nói thật là rất dài, Vir đành dùng kẻo tỉa 1 ít tóc cho cô.
Capri _ Nhất thiết phải làm tóc à??
Vir _ Ừ, mặc trang phục mà ko làm tóc thì tiết lắm. Mình phải tranh thủ chứ?? Mà tóc cậu dài wá, cậu đã mấy năm ko cắt rồi thế??
Capri _ Hình như là lúc 5 tuổi, ta muốn cắt cũng chả đc. Mà cũng ko để tâm nó mấy.
Vir _ Sao thế??
Capri _ Ta bị còng cả tay và chân suốt 10 năm. Làm gì mà cắt đc chứ.
Hôm nay Vir mới biết, Capri là 1 cô gái còn bất hạnh hơn cả cô nhưng cô ấy thật mạnh mẽ.
Can _ Ari, đây là áo của cậu và Vir. Ờ.. Uhm....!!
Ari _ Có việc gì sao?
Can _ Cậu mặc giúp cho Tau bộ này giùm tớ đc chứ??
Ari _ Cũng đc.
Can _ Vậy nhờ cậu cả.
Can ngại ngùng đưa Ari bộ quần áo của Tau đc chính cậu tỉ mỉ lộ chọn cả phụ tùng đi kèm.
Ari _ Ko biết Le có mặc đc ko nhỉ??
_______________
Công nhận lớp B2 toàn 1 dàn trai xinh gái đẹp. Mặc vô nữ xinh xắn, nam phong độ.
Tau đáng yêu vô cùng, mái tóc vàng kim nổi bậc đc thắt 2 bím. Màu vải nâu tôn lên mái tóc của cô. Còn đc Can chuẩn bị chiếc túi đeo nhỏ và kẹp tóc hoa đào nữa chứ. Can thật là bậc nam nhân vĩ đại.
Liếc nhìn Le mặc bộ quần áo cực chuẩn và dạo gần đây cậu ko hề có hành động thái quá hệt động vật như trước đây khiến Ari rất lo lắng và nghi ngờ.
Ari _ Le, tự mặc quần áo à?
Le chợt đổ mồ hôi lạnh, cậu sơ ý quá rồi. Ăn mặc chỉnh trang phong độ vốn là cậu mà. Đành nói dối thôi. Cậu vốn che giấu hơi giỏi tí nên sẽ ko lộ nhưng ai dè nhìn Ari đẹp quá nên đỏ mặt thành ra nhìn cực nghi.
Ari với bộ áo trắng xóa điểm vài đóa hồng, giống hệt như trước, cô vẫn trong sáng như thế.
Le _ Aqua... Mặc.... G...giúp....!!
Aqua nghe đc tên mình thì trợn tròn mắt, cậu chỉ vừa cùng Sagit bước xuống thôi mà. Thậm chí cả cậu còn ko biết cách mặc đây này.
Cũng may là Sagit ko bít chuyện gì, ko cô đã la lên nãy giờ là cậu ở với cô và đc cô chỉ cách mặc.
Sagit nhìn nhu mì lắm nha. Tóc búi lệch 1 bên cùng dải ruy băng. Tay cầm chiếc túi nhỏ. Aqua cảm thấy mình rất may mắn vì đc thấy Sagit trong bộ dạng này mà ko biểu cảm ra thôi chứ lòng vui đến gào thét đây nè.
Li _ Chà, mọi người thật đẹp. Toàn là mĩ nhân.
Li diều Capri xuống cùng mặc dù cô muốn tự đi nhưng Li ko cho vì sợ cô tự vấp váy té.
Capri làm mọi người trợn tròn mắt vì mái tóc đc búi xinh xắn, còn đc cài thêm cả 1 đóa hoa mẫu đơn nữa chứ. Thật đáng yêu.
Vir theo sau thì nhìn cỡ nào cũng vô cùng quyến rũ dù mặc kín nhất. Mái tóc lục thắt gợn sóng thêm vài đóa hoa trắng nhỏ trên tóc. Vừa trong sáng vừa gợi tình tuơng phản nhìn càng đẹp hơn.
Can _ Sao Scor và Pis chưa xuống nhỉ? Để tớ lên xem.
Chỉ đến gần cửa phòng thôi là đã nghe tiếng rồi.
_ Đừng.... Đừng mà..... Ko muốn.... Scor
...làm ơn dừng lại đi.
Tiếng Pis rên rỉ van xin làm Can đỏ mặt.
Cạch "!
Tưởng Scor ức hiếp Pis nên Can lật đật xông vô. Nhưng sự thật đúng là thế.
Có tên nào đó mặt dày lấy cớ là nữ ( Pis vừa biết) mặc giúp Pis nhưng ai nhèn lại sờ mó cậu, lấy lí do ngực cậu ko săn chắc, cơ thể nhỏ nhắn. Cậu ko còn trong trắng nữa mất.
Nhìn người đang định đeo nịt bụng cho Pis mà nhân cơ hội ôm sát cậu ấy từ phía sau làm Can đứng hình. Can đã giáp ngộ ra chân lí mà Aqua đã khâm phục bấy lâu nay, Scor rất biến thái và mặt dày. Ai lọt vô mắt Scor phải xui tận mạng.
Can _ Hai người các cậu đang làm gì thế??
Dù biết nguyên nhân nhưng Can vẫn hỏi.
Pis mặt đỏ, khóc ko ra nước mắt
Pis _ Can... Giúp tớ... Híc!!
Can _ Để tớ mặc giúp cậu ấy cho.
Scor đành thở dài buông tay và đi ra cửa như chưa từng có chuyện.
____________________
_ Ô, mấy cháu đó à. Chơi lễ vui vẻ nhé. Tặng mỗi đứa 1 cái đèn lồng này. Ha ha, tay nghề của ông cũng ko tệ đâu nhỉ.
Can _ Cảm ơn ông ạ.
Đây là 1 phong tục, nếu giữ đc đèn lồng đến cuối lễ hội và thả lên trời thì sẽ có 1 năm an bình còn ngược lại nếu dạo quanh lễ hội mà lồng đèn xảy ra sự cố thì tự hiểu đi.
Đèn lồng này như thẻ xăm dự báo, nếu nó tự bốc cháy hay gì nữa mới.... Xui. Gọi là Đèn Lồng Cầu May Rủi.
Nhưng xách đèn lồng là dành cho nữ thôi. Nam thì tự làm đèn lồng và thả xuống sông vào cuối lễ.
Mọi người đều coi đây là thảm họa vì năm nào đèn cũng cháy hết 4/5. Cũng may là ko có cái nào tự phát nổ, đều do đk tự nhiên thổi tắt nến thôi.
Đã đến thì phải ăn đặc sản lễ hội trước. Bánh Hoa Tuyết phiên bản lễ hội cuối năm. Đây là quán ăn, uống, nghe kể chuyện.
Bác chủ quán nhìn tụi nó thì niềm nở.
_ Ô, các cháu mau vào đây. Ta tặng các cháu 1 rổ bánh mới làm nè. Cứ ăn tự nhiên đi nha, ta mời.
Nhăm!!!
Swam _ Ngon quá.
Sagit _ Lớp bột mềm mịn như sữa tan trong miệng khi vừa mới cắn.
Vir _ Lớp bột trắng béo se lạnh như kẹo mềm.
Ari _ Nhân bên trong thì đa vị vô cùng.
Tau _ Ko quá ngọt và quá bùi.
Pis _ Thanh mát cả người.
_ Có cảm giác muốn ăn mãi.
Vâng, hội chị em phụ nữ bình luận rồi góp lại 1 câu. Mấy tên nam nhân ko có chí hướng lãng mạn ngồi im 1bên uống nước trà nhìn gương mặt hạnh phúc của họ.
_ Câu chuyện của năm nay là kết thúc của trận chiến lịch sử của 500 năm trước.
_ Hay quá. Tôi đợi mãi 10 năm mới kết thúc câu chuyện.
_ Thì đây là lễ Phục Danh mà. Phải ngồi nghe kể từ nhỏ mới thích.
_ Vậy lão sẽ bắt đầu câu chuyện của năm nay. Gọi là Đoạn Kết Cho Bắt Đầu.
Cả 14 đứa cũng chăm chú nghe.
_ Theo năm 50 của Sao Hoàng Đạo Thứ 12, tức 500 trước. Sau khi 12 đại vương quốc của các cường quốc lúc bấy giờ thống nhất và cho ra đời đất nước Sky như bây giờ. Các vị vua đã thân chinh ra trận dẹp tan lũ dị loài hoành hành thời bấy giờ. Với vai trò là nhà lãnh đạo tài ba, họ đã bảo vệ thành công lãnh thổ và ép cho kẻ phía sau lũ dị loài ra mặt. Lúc này, vua Cer và vua Bra ở cung điện đế đô để bảo vệ hậu tuyến. Trận chiến tưởng gần như kết thúc thì lại lâm vào cảnh khốn cùng. Vua Bra đại diện cho nền hoà bình đã ngã bệnh, vua Cer tiên đoán ra 1 cái chết u oán của 2 bên. Dần dần thì từng người cũng ngã xuống sau khi hắc pháp sư dùng tà thuật ăn mòn trái tim trong sáng của các vị vua làm nguồn năng lượng và đặt lời nguyền khủng khiếp lên họ. Ngay khi các vị vua như Go, Ces thì nữ hoàng Ces lại chọn cách tự vẫn trước khi biến thành 1 con quái vật xấu xí. Và ngài là người bước vào vòng luân hồi đầu tiên.
Sụt sịt!! Hu hu!! Híc!!
Vir _ Híc, nữ hoàng Ces thật đáng thương mà!!
Swam _ Hu, dù nghe kể bao nhiêu lần vẫn cảm thấy buồn wá.
_ Ko còn ai bên cạnh, nữ hoàng Go cũng quyết định chọn cách đi theo bạn mình ngay sau khi cô dẹp sạch đám dị loài xâm lược ở tiếp tuyến. Vua Ni lúc này ở chiến trường nghe tin người tình là nàng đã mất. Điên cuồng dẹp nhanh dám dị loài ở vùng biên giới. Nhưng khi đó lại đến nữ hoàng Rus bị dồn vào đường chết do bị trúng kế.Từng người 1 ngã quỵ xuống. Ở lúc như sắp mất tất cả, vua Rius, Pio, Corn, Ni, O, Cer, Bra và Es đã dùng những gì còn lại của mình để hiến tế triệu hồi trận pháp đẩy lùi tà thuật mà hắc pháp sư đã gieo lên mình. Nhưng do ko đủ Thập Nhị Vương Tọa nên cả 2 đều chịu cùng số phận, trải qua lời nguyền gieo cho nhau và luân hồi ở 500 năm sau. Do đã bị nuốt chửng gần như phân nửa linh hồn nên các vị vua phải chịu cái kết đắc hơn. Họ dùng tên mình để làm chìa khóa mở ra kí ức của mình ở kiếp sau. Chính là năm 550 Sao Hoàng Đạo thứ 12 sắp tới. Nghi lễ của 1 tháng sau, lễ phục danh cho Thập Nhị Vương Tọa, để tưởng nhớ cái tên của 12 vị anh hùng đã biến mất trong kí ức lịch sử của dân chúng.
Le và Aqua suýt phát cười khi nghe kể lại mình. Nghe vĩ đại thật nhưng dân chúng đã bị lừa dối suốt bấy lâu nay đấy, họ ko vĩ đại vậy đâu. Nhưng nghe đc cái kết này, lòng người thổn thức ko yên, nhịp tim 12 người đập mạnh.
____________
Ari _ Mang dép gỗ truyền thống nên ko bị lún tuyết.
Vir _ Đèn lồng đc treo khắp nơi, đẹp wá.
Sagit _ Nghĩ đến câu chuyện khi nãy thì thiết nghĩ rằng họ ra đi ko uổng rồi. Nhờ họ mà đất nước của ta yên bình suốt 500 năm nay. Lễ hội cũng đẹp ko tưởng.
Pis _ Nhưng buồn wá à. Hu hu.
Can _ Tau, mau thử cái này xem. Đáng yêu lắm.
Cài cho Tau 1 cái kẹp thỏ con xinh xinh, Pyon cũng bị biến thành bộ dạng ko đáng sợ khi đc cài nơ hoa. Thật ra Pyon đang phóng ra sát khí ngút trời đây này.
Pis _ Ực, sao tớ có cảm giác con thỏ của Tau đang muốn ăn tươi nuốt sống Can thế nhỉ?
Sagit _ Hình như là thế, có lẽ chúng ta đang xen vào 2 người họ đấy.
Tau _ Nhăm.
Can _ Ngon chứ??
Tau _ Ừm.... Nhon.... Ngon lắm. Đút nữa.
Can _ Ừ, a nào.
Để ko xen vào chuyện tình tụi trẻ, cả bọn chọn cách đi tiếp.
Le nhìn lướt qua 1 gian hình nữ mà cả phái nữ đang ngắm nghía thì cậu cầm lên 1 chiếc cài trắng. Nhớ kiếp trước Ari rất thích cài trắng. Mà lúc này đây cô cũng định lấy chiếc cài đó nhưng lại do dự và đi tiếp thì Le đã lấy. Le xách tay cô kéo đi. Kéo cô ra vườn hoa gần đó. Giơ lên chiếc lược cài trắng tinh khiết.
Le _ Ari... Đeo!!
Ari trừng mắt _ Cậu muốn đeo cài sao??
Le thầm cười khổ. Cậu kéo cô ngồi xuống chiếc ghế gỗ dài. Nhu mì kéo chiếc cột tóc của cô xuống. Tay cậu run run vuốt nhẹ tóc cô, đôi bàn tay thô cứng, lỗ mãng thường ngày dường như đang tết bím tóc cho cô.
Mất 1 thời gian khá lâu đây. Ari chỉ ngồi im ko nói gì, biết cô ngồi lâu lạnh nên cậu tạo ra vài ngọn lửa sưởi ấm.
Le ko tự chủ mở miệng nói chuyện với cô.
Le _ A....Ari.... Có...... Ghét Le... K....ko??
Phải mất 1 lâu sau cô mơai trả lời làm cậu đổ mồ hôi lạnh, tay thắt tóc càng run hơn.
Ari lúc này để ý và lên tiếng _ Tôi ko ghét Le tí nào cả!
Le như mở cờ trong lòng, ko tin đc hỏi lại.
Le _ Thật... Thật chứ?? Ari ko ghét tôi sao??
Ari _ Ừm. Nếu như cậu ko làm gì tệ với tôi.
Le chợt nghẹn lòng, im bật. Quả nhiên, cài băng trắng này cho em ko phải cho tôi. Tôi ko xứng là người tết tóc cho em.
Le buông tay _ Ari, xin lỗi. Tôi ko biết tết tóc.
Le bước đi vào dòng người nhốn nháo. Ari vuốt bím tóc bỏ dở, mắt đắng cay. Cậu đi đâu chứ?? Ngay khi chưa tết xong tóc cho tôi. Giả dối cả.
Đoàng!! Đoàng!!
Pháo hoa rực rỡ tung toé cả bầu trời.
Nhưng anh bỏ lại em lặng im nơi đây.
Dưới ánh trăng vàng nền tuyết trắng xóa.
Đôi uyên ương lặng lẽ dưới gốc cây đào.
Chỉ còn mỗi em cô đọng băng cài trắng.
Tuyết rơi xuống bên khoé mắt, tán chảy do nhiệt độ cơ thể của cô. Nhìn hệt giọt nước mắt.
Cậu đi có ngỡ biết là tôi đang khóc, ko, cậu ko biết, vì cậu là kẻ ngốc.
______________
Scor _ Đi theo tôi.
Pis _Tại sao?? Ko muốn đâu.
Pis định chạy trốn thì bị Scor bồng thẳng vào người đem lên 1 cái cây cao nhất. Pis cầu xin mình đc chết đi. Cậu sợ độ cao nha.
Scor _ Mở mắt.
Pis _ Ko đâu, làm ơn đem tôi xuống đi.
Scor _ Chậc, tôi ôm chặt thế này còn té đc sao??
Nghe đc câu này Pis lóng ngóng mở mắt ra. Đúng là Scor đang ôm Pis rất chặt nhưng như vầy càng làm cậu muốn nhảy xuống hơn, nhục lắm. Ai đời để con gái bảo vệ. Nếu là Pis thì trước kia ko nghĩ đến câu này đâu vì cậu còn tưởng mình gay cơ mà. Giờ bít Scor là nữ thì..... Vẫn đc cô bảo vệ.
Scor _ Nhìn xuống đi, ko cần phải sợ.
Nhìn xuống khung cảnh lễ hội phía dưới đẹp đến mức Pis ngẩn ra luôn.
Pis _Mọi thứ đc thu nhỏ lại dưới tầm mắt của mình. Ở trên cao nhìn xuống thật tuyệt.
Scor _ Phải!! Cảm giác cả thế giới đã nằm gọn trong lòng bàn tay mình vậy.
Pis _Cậu muốn là người đứng đầu nơi đây.??
Scor _ Phải!!
Pis _ Dù trả bằng mạng sống.
Scor _ Ừ.
Pis _ Ko gì có thể ngăn đc cậu... Kể cả tôi muốn ngăn cản cậu.
Pis hỏi lại những câu trước đó. Mắt như mong đợi 1 câu trả lời khác từ miệng Scor.
Scor _ Ừ. Cậu ko thể ngăn đc tôi vì tôi mạnh hơn cậu, rất nhiều, rất nhiều. Vì thế nên.... Cậu có thể bỏ cuộc đc ko??
Pis _ Sao cơ??
Pis thần người ra. Scor ánh mắt có chút thôi thúc.
Scor _ Tôi muốn cậu từ bỏ tư cách thi đấu vòng 3.
Pis _ Hông!!
Pis bậm môi phồng má tức giận.
Scor _ Tôi sẽ làm bất cứ việc gì nếu cậu bỏ cuộc thi.
Pis _ Thật chứ??
Scor _ Ừ.
Pis _ Vậy... Trở về bình yên đc ko? Hứa với tôi chứ? Cô ko đc làm mình bị thương.
Scor chợt cảm thấy 1 cỗ ấm áp loan tỏa trong cơ thể, cô kích động ôm chầm lấy Pis, đôi mắt tím than sau băng mắt hơi dao động, chứng tỏ cô đang nặn ra 1 lời nói ko chắc chắn.
Scor _ Đc....Tôi hứa!!
_______________
Vir đi dạo phía trước, cô ngắm nhìn các gian hàng bằng vẻ xinh xắn làm thu hút ánh mắt người khác. Cũng may là Geni theo phía sau làm K cho tên nào khác bẽn lẽn theo cô. Nhưng có 1 tên...
Fuan _ Cô bé lớp B2 đây mà. Em đi dạo 1 mình sao??
Vir _ Dạ ko, em chủ đi trước thôi ạ. Bạn em sẽ gặp nhau sau.
Vir rất thích người này nha, hiền, tốt bụng, gần gũi và có nét giống Gemi ngày trước.
Fuan _ Em cùng tôi đi dạo chứ?? Pháo hoa cũng sắp bắn rồi đấy.
Vir _ Em xin lỗi, em.....
Định từ chối khéo thì...
Fuan _ Cậu kia là bạn em mà nhỉ, em cùng đi với cậu ta à??
Nhìn thấy Gemi đang đc 1 cô gái ôm ấp thân thiết, Vir đau khổ. Thế giới màu hồng của cô vỡ tan. Cả người chợt run, Fuan nhìn biểu cảm của cô mà vui vẻ. Thế nhưng cô ko làm gì cả, chỉ nhắm đi đôi mắt cay xè.
Vir _ Em nghĩ mình ko nên làm phiền họ. Anh cùng đi dạo với em nhé.
Fuan _ Đc.
Vir sẽ ko chen vào thế giới của Geni nữa vì thế giới đó của cậu cô ko là gì cả.
Geni tức tối nhìn 2 người rời đi kia, Fuan còn cười đểu cậu.
Kéo phắc cô gái đang bám lấy mình ra khỏi nơi đông người qua lại. Ném cô ta ko chút nhân nhượng.
_ Á.... Sao anh đẩy em. Đau wá.
Geni _ Cô theo tôi làm gì??
_ Em nhớ anh mà.
Geni ánh mắt tức giận trừng cô ta.
Geni _ Tôi đã nói gì với cô hả??
Ánh nhìn lạnh lẽo của Geni làm cô ta sợ hãi.
_ Em.... Em...... Anh nói ko đc phép xen vào cuộc sống ngày thường của anh.
Geni _ Vậy cô vừa làm gì??
_ Em..... Tại ânh mắt của anh cứ dành cho người khác khiến em ko chịu nổi.
Geni _ Một con điếm qua đêm như cô ko có tư cách tranh với cô ấy.
_ Anh nói gì thế?? Đừng tưởng em ko nhận ra, cô ả anh nhìn là Vir, hoa khôi của lầu xanh Green Tree, chỉ là 1 con điếm rẻ tiền thôi mà. Em có gì mà ko bằng cô ta chứ??
Geni _Vậy cô nghĩ xem, 1 hoa khôi chưa bán đêm đầu tiên và 1 con điếm, cái nào sẽ tốt hơn??
_ Anh....!!!
Geni muốn cắt đứt mọi thứ với cô ta nên dùng cách đả kích cô ta nhất.
Bộp!!Xoảng!!!
Chiếc đèn lồng giấy bỗng chốc hóa thành thủy tinh hệt như trái tim cô và vỡ tan dưới đấy, ánh sáng nhỏ nhoi cũng tắt hẳn đi.
Geni lập tức xoay lại phía sau lưng mình, Vir đang đứng đó, đôi mắt vô hồn, Fuan đứng phía sau thì cười nhếch mép nhìn Geni.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT