Khép lại cánh cửa phòng ngủ, cậu bé mới thở phào nhẹ nhõm.
_ Giường có hơi nhỏ cho cả 2 nên cậu ngủ tạm nhé. Nếu ko thì tớ ngủ dưới sàn cho!!
Scor _ Gì cũng đc!! Lên giường ngủ đi!!
Cậu bé thầm nghĩ về cái tính gì cũng đc của bạn Tôm.
Cả 2 cùng ngủ trên giường thế nhưng Scor nằm cách ra xa cậu bé thì cũng đành chịu thôi.
_ Nè Tôm, mai tụi mình xuống núi chơi nhen. Nghe nói dưới đó đang có lễ hội đấy.
___Im lặng _______
_ Cậu ngủ rồi sao??
Scor _ Chưa!!
_ Vậy ta trò chuyện nhé! Cậu là người bạn đầu tiên mà tớ có đấy nên tớ vui lắm. Cậu ko bít đâu, lễ hội đó.....
Scor thầm nghĩ _ Bạn sao?? Scor chỉ cần có Pi là đc nhưng từ lúc Pi mất thì Scor ko bít mình cần gì nữa cả.
Cả đêm đó, nhờ ơn cậu bé lải nhải nhiều sát bên mà Scor mới có 1 giấc ngủ ngon đến cô cũng ko bít.
_ À Tôm này, ngủ rồi sao!! Phì, chúc ngủ ngon!!
Sáng dậy, Scor rất tức giận vì cái tính hay ôm vật khi ngủ của mình và kết quả là Scor đã ôm cậu ta mà ngủ ngon lành. Scor tỉnh bơ buông tay ra, trút giận lên cậu ta bằng cách đánh vào người ngủ ngon ơ kia.
Bốp!!!
Scor _ Dậy!!
_ Ơ Tôm, chào buổi sáng!!
Ko bít sao nghe đến chữ Tôm là Scor phát cáu, nện cho cậu ta 1 cú nữa.
Mẹ _ Ối chà, cả 2 đứa dậy sớm thế sao?? Mau ăn sáng và thay quần áo để chuẩn bị xuống núi nào!!
_ Vâng ạ!!
Scor _ Vâng!!
Mẹ _ Bé.... Con mau vào phòng thay bộ váy dễ thương nhất đi nào. Còn Tôm qua phòng mẹ nhé!
_ Lại váy sao?? Não nề thật!!
Khi bước vào phòng Mẹ, thì bà đã lục lội khắp phòng rồi.
Scor _ Chuyện gì vậy ạ??
Mẹ _ Con xem con xem!! Bộ này là ta đã thức khuya may cho con đấy. Có vẻ hình như hôm qua con ko thích mặc đầm lắm nhỉ. Đây là bộ áo của.... mà ta đã sửa lại để vừa với con đấy. Mau thay đi nào!!
Mẹ lấy ra 1 bộ quần áo thừơng dành cho các bé trai. Quần sọc ngắn caro, áo tây tay ngắn.
Mẹ _ Ái chà, bộ này hợp với con hơn bé..... nữa!! Đẹp lắm!! Thời tiết cũng vào đông rồi nên thêm khăn choàng nhé.
Mẹ lấy khăn choàng đỏ choàng cho Scor. Và lấy cả gạc đeo mắt phải cho Scor nữa.
Mẹ _ Con lun lấy mái tóc che mắt phải của mình, giờ đeo cái này thì con ko cần phải che nữa rồi!!
Scor ngập ngừng _ Cảm.... ơn!!
Mẹ _ Ái chà, có gì đâu!!! Đc nhìn thấy con đẹp như vầy là mẹ vui rồi. Còn con..., sao thập thò ngoài đó hoài thế. Vào đây cho mẹ xem nào!!
Cậu bé với bộ đầm hồng đáng yêu bước vào.
Mẹ _ Dễ thương quá, lại đây mẹ làm tóc cho nào!!
Cậu bé phụng phịu
_ Mẹ.... Bộ quần áo Tôm mặc... là của con mà!
Mẹ _ Sao thế? Con giận à??
_ Ko!! Bạn ấy mặc hợp hơn con!! Con ko thích hợp làm chồng cậu ấy đâu!!
Scor _ Khỏi lo!!
Mẹ _ Hả! Con nói gì thế Tôm!!
Khi định nói tôi ko có ý định cứoi cậu nhưng thì vì câu đó Scor lại buông miệng.
Scor _ Vì tôi sẽ làm chồng!!
Mẹ _ Hai đứa này thiệt tình!! Mau nhanh lên nào!!
__________-------_______------_______
Mẹ _ Mẹ phải vào chợ mua ít đồ!! Hai đứa tham quan cẩn thận! Scor, nhớ bảo vệ...nhé con!!
Scor _ Vâng!! Nắm áo tôi cho chặt đấy!! Đồ con cá!!
Mẹ và cậu bé đồng thanh ngơ ngác
_ Cá sao??
Scor _ Tên cậu ấy có phần trùng với tên mẹ con nên gọi như vầy để phân biệt!!
Mẹ _ Vậy tên mẹ con là gì??
Scor _ Pi!!
Mẹ _Pi sao?? Vậy đc rồi!! Từ giờ biệt danh của con sẽ là Cá!!
Mắt của mẹ thoáng thay đổi nên Scor rất tinh ý nhận ra. Đây hoàn toàn là 1 đôi mắt ko thù địch.
Cá _ Mẹ!!
Mẹ _ Hai đứa chơi vui!! Hố hố!!
Scor _ Đi thôi, Cá Ngố!!
Scor đút 2 tay vào túi quần, còn Cá Ngố thì nắm khăn choàng của Scor theo sau.
Hai đứa trẻ đáng yêu hoàn toàn trở thành tâm điểm của lễ hội.
_ Này bà nhìn xem, hai đứa trẻ đáng yêu quá!!
_ Xứng đôi quá, xinh hợp búp bê.
_ Tôi ước gì mình cũng có đứa con như thế.
Cá Ngố _ Tôm ơi, hình như mọi người đang nói về tụi mình thì phải!!
Scor _ Ngậm mồm lại và lo ăn kẹo đi.
Cá Ngố ngậm cây kẹo to tướng ăn chèm nhèm cả mặt.
Cá Ngố _ Tôm ăn lun ko??
Cá Ngố dí sát cây kẹo cho Scor.
Scor _ Ko!!
Cá Ngố _ Tôm ơi, hình như bên đó có cuộc thi kìa. Mình lại xem nha!!
Cá Ngố kéo Scor đi 1 mạch. Trước mắt cả 2 là cái quảng trường trung tâm của lễ hội. Cá Ngố rất phấn khích vui mừng.
Cá Ngố _ Tôm ơi đẹp quá!! Đây là cuộc thi hằng năm của lễ hội đó, hay là mình tham gia nha!!
Scor _ Ồn ào!!
Một thằng nhóc bước lại gần cả 2
_ Này, con nhóc kia!!
Cá Ngốc xoay qua xoay lại tìm cái gì đó.
Cá Ngố _ Tôm ơi, bạn kia đang nói chuyện 1 mình à??
_ Tôi đang nói với cô đó!!
Cá Ngố _ Tôi sao?? Cậu định nói cái gì cơ??
_ Tôi cho phép cô làm bạn với tôi trong cuộc thi này!! Cô thấy mình vinh hạnh ko??
Cá Ngố _ Ko cần đâu!! Bọn mình ko định tham gia cuộc thi này đâu, vì Tôm ko thích!!
_ Cô dám từ chối tôi. Có bít tôi là ai ko hả?
Cá Ngố _ Bạn là ai thế??
Cục đá thầm rớt xuống đầu cậu ta.
_ Cô hay lắm!!
Cậu ta cầm chặt lấy tay Cá mà siết. Scor nãy giờ làm lơ cũng phải ra tay. Scor chỉ bóp nhẹ tay cậu ta 1 tí rồi đẩy ra.
_ Hai đứa bây nhớ tao đó!!
Scor _ Sẽ!!
Cá _ Hu hu!! Cậu ta thật quá đáng!
Scor _ Sao ko??
Cá _ Ko sao cả!
Bỗng Scor cảm nhận đc gì đó. Xoay về phía quảng trường.
_ Các bạn. Năm nay phần thưởng cuộc thi của chúng ta có phần đặc biệt 1 chút. Đó là 1 con hải yêu.
_ Woa, phần thưởng năm nay tuyệt quá!!
_ Ở nơi đây thì hải yêu là kho báu đấy.
_ Mún có nó quá!
Một cục bột nhão bị nhốt trong 1 cái lồng kính là 1 phần thưởng dùng để tiêu khiển.
Cá _ Tôm, mình cứu nó nha. Tham gia đc ko??
Scor _ Tùy!!
Cá ôm lấy Scor _ Yeah!! Tôm tốt quá!
Scor liếc nhìn với vẻ mặt ko thể chán chường hơn, khi ko làm chuyện ruồi bu.
Tên giám khảo
_ Vâng, có lẽ cuộc thi năm nay rất đông người tham gia thì phải!! Ko bít rốt cuộc phần thưởng sẽ rơi vào tay ai đây!! Chúng ta phải mở màng với phần thi đầu tiên _ Chạy tiếp sức vượt băng tuyết!! Cả 2 người trong 1 đội phải cùng thi. 15 đội về trước sẽ đc vào vòng 2.
Scor _ Này!! Chạy trước đi!!
Cá _ Tớ.... Tớ ko xong mất!! Cứ thi như vầy thì.... ta thua mất!! Sao đây??
Scor _ Chạy sao cũng đc!! Vì tôi sẽ thắng!
Giám khảo _ Vậy ta bắt đầu cuộc thi chạy 1000m trên tuyết. Mỗi thí sinh mún phân chia khoảng cách cho mình và đồng đội bao nhiu cũng đc!! Bắt đầu!!
Phằng!!
Tiếng pháo vang lên, mọi thí sinh ồ ạt chạy về trước. Cá cũng ko thua kém, liều mạng chạy nhưng vừa đc 5 bước thì * Oạch*
Giám khảo _ Ồ, người ngã đầu tiên có rồi. Đó hình như là 1 cô bé ở vạch chạy số 13. Lúc ngã cũng rất đáng yêu, mọi người mau cổ vũ cho cô bé nào.
_ Bé ơi cố lên!!
_ Ráng dành giải nhé!!
_ Đấy dậy chạy tiếp đi nào!!
Cá lập tức đứng dậy chạy tiếp nhưng ko bao lâu lại ngã chổng vó nữa.
Giám khảo _ Có vẻ cuộc thi khá trắc trở, đa số các cô gái đều chạy khoảng 300 _ 400 mét là trao gậy cho bạn trai rồi. Cũng ko ít cô ngã chổng vó. Và có lẽ ngã nhiều nhất là cô bé ở vạch chạy số 13 thôi. Nãy giờ cô bé chỉ chạy đc 150 m, phải chăng là hết cơ hội rồi ko. Ko đúng, hãy nhìn xem. Hình như bạn trai cô bé đang chạy về phía cô bé thì phải, cả 2 định rút lui sao?? Thật đáng tiếc!!
Cá nằm sấp trên tuyết, mặt mũi chèm nhèm
Cá _ Hu hu!!
Scor _ Này, có sao ko??
Cá _ Tôm!! Hu hu!! Xin nỗi!!
Cá đứng lên khóc oà cả lên, hai tay cứ mãi chùi nước mắt. Scor thở dài, lấy khăn choàng trùm lên đầu Cá. Lấy cây gậy từ trên tay Cá.
Scor _ Phù!! Ai bảo đòi tham gia cuộc thi làm chi rồi khóc!! Khó coi chết đc, mau lau mặt và đi hong khô đầm đi. Nhiễm lạnh cho coi!!
Cá _ Còn Tôm!!
Scor _ Thi tiếp!!
Scor chạy vụt đi ngay, cả khán giả bùng nổ.
Giám khảo _ Ko tin đc, tuyển thủ vạch 13 quyết định thi tiếp trong khi bị bỏ xa cả trăm mét. Đúng là tuổi trẻ, ráng lên bé ơi.
Scor vừa chạy vừa suy tính. Xem nào, vết thương vẫn còn khá đau. Chạy như vầy sẽ ko rút ngắn đc khoảng cách nhanh đc, người gần đến đích khá nhìu. Vậy thì....
Giám khảo _ Kia, chuyện gì thế kia?? Có ai đó đã dùng ma thuật hệ băng gây chướng ngại ở đích đến khiến số người chơi bị trở ngại. Rốt cuộc là ai đang sở hữu ma pháp biến dị thế này!!
Scor _ Tốt!! Dồn ma lực vào chân rồi chạy nhanh thôi!!
Giám khảo _ Với khó khăn này, hơn 1 nửa số người tham gia đã tự động rút lui. Ơ kìa, với những màn bức tốc tức thời, tuyển thủ số 13 đang bị bỏ xa đột nhiên lại lấy đc hạng 7 cho riêng mình.
Ban đã lấy đc hạng
_ Giỏi lắm cậu bé.
_ Còn nhỏ mà hay thật!!
_ Cậu nhóc này là 1 đối thủ đáng gờm của năm nay đó nha.
Dĩ nhiên là vậy rồi. Những người tham cuộc thi này cũng có ma pháp sư đã nhìn ra người dùng chiêu trò băng hệ ma pháp là Scor. Trong cái làng nhỏ này, ko, là cả vương quốc. Người sở hữu ma pháp biến dị thuộc tính băng chỉ ko quá 100 người. Ko, có khi còn ít hơn cả thế. Và trong làng này chắc Scor là băng ma pháp sư duy nhất thôi.
Giám khảo _ Vòng 1 thật quá gây cấn rồi. Chúng ta tiếp tục tới vòng 2 lun nào. Vòng 2 là tìm vật thất lạc. Nào, 15 người chiến thắng hãy mở ruột gậy ra đi nào. Trong đó có 1 mảnh giấy vật các bạn cần tìm đó. Vật cần tìm đều đc giấu trong khu rừng thông sau lưng các bạn, 5 người tìm ra trước thì sẽ vào vòng 3. Bắt đầu.
Cá thầm mún cắn lưỡi, Tôm ko phải là người ở nơi đây. Mún Tôm vào rừng thông tìm vật khác nào tự bảo mình đi lạc. Người mất 1 năm đi đường còn ko nhớ nổi như cá thì bắt Tôm phải vừa đi vừa nhớ sao?? Đây là suy nghĩ của riêng cá.
Giám khảo _ Xem ra cả 14 người đều xuất phát cả rồi. Riêng tuyển thủ nhỏ tuổi nhất năm nay là vẫn chưa. Cái gì, hình như cậu bé đang nằm nghỉ ngơi thì phải. Định bỏ cuộc sao?? Chắc món đồ của cậu bé có vẻ khó tìm. Để tôi xem lại bảng danh sách xem sao!! Có rồi, theo như mẩu giấy trong chiếc gậy số 13 là " Hãy Tìm Chiếc Rương Đc Chôn Cất Dứơi Gốc Thông Già ". Đây là, là món đồ khó tìm nhất của cuộc thi.
Dân chúng cũng thầm mún ém đá ban tổ chức rồi. Nghĩ gì kêu tìm dưới gốc thông già, trong rừng cả ngàn cây chứ chẳng chơi.
Cá thầm bùn, thì ra là ko thể thắng nổi.
Giám khảo_ Bà con xin bình tĩnh. Ớ!! Cậu bé đang đào cái gì thế!!
Scor sao 1 hồi nằm giao lưu với băng tuyết thì cũng tìm ra vị trí cái hộp đc chôn cất, Scor đi khoảng chừng 5 bước chân là tới 1 cây thông già gần đó đào bới dưới gốc nó moi ra 1 chiếc hộp.
Giám khảo _ Ko thể nào!! Cậu bé tưởng chừng như bỏ cuộc kia đã tìm đc vật mình cần đầu tiên. Giám khảo bên đó đang so sánh kết quả và bắn pháo hiệu đỏ lên trời. Cậu bé đó đã tìm chính xác đồ vật của mình.
Dân chúng mở to miệng, gì chứ?? Dễ thế sao? Hồi nãy nghe cha kia la khó là sao?,
_ Chắc thằng bé may thôi!!
_ Chắc nó định đào từng gốc cây nhưng cây đầu tiên đã tìm đc
_ Đúng thế đúng thế!!
_ Cháu bé thật may mắn quá!!
Giám khảo _ Vật mình đã tìm đc thí sinh có quyền giữ!!
Scor đi thong thả trở về vạch thi lúc đầu. Cá nãy giờ vẫn đứng im đó, mặt đơ ko tả. Scor ném cái Rương cho Cá.
Scor _ Cầm lấy, cuộc thi nhảm nhí!!
Cá ôm chiếc rương chạy theo sau Scor. Mặt vui tươi cả lên, Tôm của Cá quả tuyệt nha. Thắng cuộc thi quá ngầu lun.
Giám khảo _ Hình như đã đủ cả 5 người rồi. Vòng 2 kết thúc. Vòng 3 là cuộc thi bắn cung, mong các thí sinh lấy ngựa đc chuẩn bị gần đó chạy lại về nơi tổ chức, cám ơn.
Thí sinh số 1 _ Gì cơ, chỉ mới 4 người thôi mà!!
TS số 32 _ Phải đó!!
TS số 25 _ Này giám khảo, còn 1 người nữa đâu!!
Giám khảo chỉ về phía gần ban giám khảo cách đó 1000m
_ Kia kìa, cậu nhóc số 13 đó. Nhóc đó chỉ tốn 5 phút là hoàn thành cuộc thi rồi và phải chờ các cô cậu nãy giờ đấy. Mau lên đi!!
TS số 32 _ Người tới trước là nhóc khi nãy sao. Quá bất ngờ rồi!!
Giám khảo _ Vòng 3 hay là vòng thi cuối cùng. Người nào bắn trúng hồng tâm nhiều nhất thì thắng. Thể lệ cuộc thi khá đơn giản. Chúc mọi người may mắn.
Giám khảo À _ Này, vòng này hình như hơi khó với nhóc kia. Sao nó căng đc cây cung kia chứ. Nó bé tẹo mà. Với lại lùn nữa, canh bắn sao giờ?
Scor cầm cung và tên lên quan sát. Cá đứng gần đó thấy thật lo quá.
TS số 25 _ Cuộc thi này có phần làm khó cho nhóc đó rồi. Nhưng giờ có nhờ may mắn nhóc đó cũng ko căng đc cung chứ hú gì bắn.
Scor _ Này, ông giám khảo!!
Giám khảo _ Xin lỗi nhóc nhưng ko có cây cung nào nhỏ hơn nữa cả!!
Scor _ Nói gì thế!! Tôi dùng ma pháp đc chứ??
Giám khảo _ Ma pháp sao!! Tuyệt quá, nhóc cứ dùng!!
Giám khảo và mọi người cứ nghĩ Scor thuộc phong hệ định thao túng bộ cung tên nhẹ hơn nhưng.....
_ Bé còn nhỏ mà xài đc ma pháp kìa bà nó!!
_ Giỏi quá!!
Giám khảo _ Cái gìiiiiiiii!!!
Scor _ Tạo hình ma pháp!! Thiên thần sa đọa!!
_ Chúa tôi! Là băng hệ ma pháp sư kìa!
_ Lần đầu tiên tôi đc tận mất chứng kiến!!
_ Còn nhỏ mà thao túng băng giỏi quá!!
_ Chết tui cũng cam lòng.
_ Thảo nào cậu nhóc cứ thắng mãi, thì ra là do địa hình sân nhà.
_ Ừ, nói phải. Thì ra ko phải do ăn may.
Thiên thần băng cầm lên bộ cung tên đc chuẩn bị cho Scor và cứ bắn tới tấp.
TS số 32, 25, 1, 4 _ Ko ngờ còn có thể tạo hình ma pháp. Mình đánh giá thấp nó rồi!!
Giám khảo _ Thống kê nào, mỗi người đc 10 mũi tên. Số 1 đc 8 mũi, số 4 đc 8 mũi, số 25 đc 5 mũi, số 32 đc 7 mũi. Xem ra số 1 và 4 rất có cơ hội tranh giành quyền thắng cuộc đây và cuối cùng số 13 tròn 10 mũi. Ừ, tốt!! Hả, hết cả 10 mũi. Xin chúc mừng, hôm nay tôi bị shock nhìu quá rồi. Người thắng cuộc là cậu bé số.....!
Số 4 _ Tôi phản đối!!
Giám khảo _ Về cái gì!!??
Số 4 _ Thằng nhóc số 13 này dùng băng hình thi giúp. Như vầy là ko công bằng.
Giám khảo _ Cái này hoàn toàn đc ban giám khảo chấp nhận cả rồi!!
Số 4 _ Nhưng tôi ko chấp nhận, tôi ko phục!! Trừ khi nó tự bắn!!
Cá _ Tôm thắn rõ ràng rồi. Đồ quá đáng.
Giám khảo _ Cậu đừng nghĩ mình là con cả của trưởng làng thì ngang ngược nhé!! Dù cậu ko.....
Scor _ Phiền thật!! Mỗi cú bắn của băng hình là tôi tự mình đk cả nên thay vì tự bắn thì nó sẽ khó hơn nhưng mún tôi tự bắn chứ gì!! Đc thôi!! Tạo hình ma pháp!!
Scor tạo ra 1 bộ cung tên bằng băng vừa với mình. Scor căng chuẩn, số 4 khá tự đắc nghĩ Scor sẽ thua vì dù thế nào 1 đứa con nít ko thể bắn trúng hồng tâm xa và ko vừa độ cao với nó như thế.
Cá _ Tôm ơi, ráng nhé!! Đánh bại kẻ gian ác.
Scor _ Im nào!!
Scor gõ gót giày 1 cái, trụ băng cao khoảng 30 cm nhú lên dưới chân Scor.
Vút!! Vút!!
Phập!! Phập!!
Hoàn loạt tiếng vút và tên cắm vào tấm bia vang lên.
Scor xoa bóp vai và thản nhiên đi lại gần Cá. Ném lại cho cá đôi bao tay.
Scor _ Đeo nó bắn tên khiến tôi cảm thấy vướng víu quá!! Làm tôi bắn trật cả lên!!
Cá _ Quá đáng! Dù trật nhưng vẫn ăn may dính hồng tâm hết mà!!
Mọi người thầm cười câu mỉa mai của Scor và Cá.
Scor _ Lấy con cục bột gì đó lẹ đi, rõ phiền phức!!
Mẹ đứng cổng ngoài của lễ hội vẫy tay.
Mẹ _ Hai đứa chơi vui ko??
Cá _ Dạ, mẹ xem nè. Cục bột này là phần thưởng Tôm lấy cho con đó!
Mẹ _ Tôm giỏi quá. Vậy tối nay đem cục bột này lăn hải sản chiên lên ha!!
Cục bột thầm mún khóc, nó cứ tưởng tìm đc chủ nhân búp bê tốt bụng rồi chứ nhưng ngờ đâu còn bà điên này.
Cá _ Mẹ ơi, đây là hải yêu đó!!
Mẹ _ Vậy nó thuộc trong nhóm hải sản à??
___________-------______-------_______
Cá _ Tôm ơi xem nè!! Cuốn sách dạy chữ phương Tây này hay lắm đó.
Scor cũng lại đọc xem sao.
Scor _ Cá là Fish, nếu phát âm chút nữa thì giống cái tên của cậu lun ha. Mẹ cậu đặt tên chơi chữ à!!
Cá _ Ko có, tớ là.... Ko phải là Fish.
Scor _ Nói sao cậu cũng là cá thôi!!
Cá _ Bộ mỗi lần ăn cá cậu mới nhớ tên tớ à??
Scor _ Chả bít, ngủ!
Cá _ Nè, cậu thấy nên đặt tên cho cục bột là gì??
Scor _ Chắc là.... Puro.!!
Cá _ Puro có nghĩa gì ko??
Scor _ Nghĩa là ngốc như cậu đấy, ngủ đi!!
Scor ko thể thẳng thừng nói Puro theo Pure nghĩa là tinh khiết đc.
Scor leo lên giường ngủ trước, cá leo sau lải nhải ko chịu ngủ gì đó. Thế nhưng vừa nằm lên giường là nhắm mắt ngủ lun rồi. Đúng là đồ con cá. Scor canh khi nào Cá đã ngủ, cô mở cửa phòng và đi ra xa khỏi căn nhà đó. Cục bột ở trong phòng cũng len lén đi theo. Scor vừa đi vừa ôm bụng khó chịu.
Scor _ Đau quá!! Những ngày nay ăn cơm cũng ko đc! Chẳng lẽ nó cần ăn thịt người?? Nếu mình ko ăn thịt người thì nó sẽ lại hóa quái vật mình nữa để tự tìm thức ăn sao!
Ko đc!! Mày mún hóa quái vật ở nơi nào cũng đc. Miễn ko phải ở đây. Hóa quái vật ở đây thế nào con Cá đó sẽ bị ăn mất.
Da thịt của Scor như nhuộm tím cả, lớp vảy đen cứ nổi lên tầng tầng hóa thành da của 1 con quái vật.
Móng tay của Scor bấu dưới đất. Scor tự nện vào bụng mình nhưng chả khác gì hơn hại mình.
Puro _ Cậu ta là quái vật sao??
Bỗng 1 bóng người cao ráo xuất hiện bất ngờ. Mái tóc tím huyền đong đưa trong gió, mắt xanh ôn như hơn bao giờ hết. Hắn lập tức trấn áp trái tim quái vật đó của Scor.
Scor _ Ngươi là...... ai!??
Scor gục đi, hắn bế cô lên trên tay.
Pio _ Chủ nhân, ta đến quá trễ rồi. Thứ lỗi cho ta, trái tim của quái vật và cơ thể của ngài đã thành 1 thể từ lúc ngài hóa quái vật mất rồi. Thứ lỗi cho ta!!
Puro cảm nhận đc cỗ uy áp vĩ đại phát ra từ tên đó. Chẳng mấy chốc, Pio đã ở trước mặt Puro.
Pio _ Ngươi là..... Hừ, mau quên hết nhưng thứ ngươi nhìn thấy đi!!
Pio tiến vào căn nhà, hắn xóa kí ức của từng người về sự tồn tại của Scor. Cả khí ức của Scor hắn cũng xóa. Hắn chẳng muốn chủ nhân của ngài có chút dính dáng gì tới "nàng" cả. Họ gặp nhau lúc này xem như nghiệt duyên đi.
Sáng hôm sau ~~~~
Cá _ Mẹ ơi, hôm nay ăn gì thế.
Mẹ _ Là tôm chiên con ạ!!
Cá _ Tôm..??
Mẹ _ Sao thế còn??
Cá _ Dạ, đột nhiên có chút ấn tượng gì đó về chữ Tôm thôi ạ!! Mà sao mẹ làm tới 3 phần. Hà chỉ có 2 người thôi mà?
Mẹ _ À, ừ nhỉ, cho ai vậy ta!?? Chắc là cho cục bột con lấy đc hôm qua!!
Cá _ Làm cho... Puro à!!
Mẹ _ Con đặt tên rồi à, cái tên nghe hay đấy!!
Cá _ Con đặt.... Puro sao?? Con có cảm giác mình đã quên đi cái gì đó!!
Mẹ _ Rồi sẽ nhớ thôi. Ta ăn cơm trước nào!!
_______-------_________------
Scor nằm tỉnh dậy trong căn nhà của mình ở trong rừng vương quốc Pio.
Scor _ Mình sao ở đây? Chẳng lẽ cánh cổng đã dịch chuyển về đúng nhà mình sao. Trái tim của mình đã đc trấn áp, là ai thế nhỉ?? Đi xem tình hình của Pi đã.
Scor đi dọc con sông. Cá nhảy tung tóe cả lên. Scor định soi con mắt phải của mình thử xem nhưng khi tay chạm vào miếng gạc trên mắt, ngón tay có hơi khựng.
Scor _ Sông đen ngòm nhưng nhìn những con.... Cá..... Tinh.... khiết quá nhỉ!! Mắt phải mất rồi, nên lấy con mắt tím than bên trái hồi trước thế vô thôi!
___________________________________
Scor nắm chặt lấy đầu của mình.
Scor _ Kí ức này, tại sao lại xuất hiện trong đầu mình chứ!! Cô bé đó, người phụ nữ kia là ai??
_ Đồ con cá!!
_Tên cậu ấy có phần trùng với tên mẹ con nên gọi như vầy để phân biệt!!
_ Cá là Fish, nếu phát âm chút nữa thì giống cái tên của cậu lun ha. Mẹ cậu đặt tên chơi chữ à!!
_ Bộ mỗi lần ăn cá cậu mới nhớ tên tớ à??
Scor _ Cá sao?? Giống với Pi, Fish là...là... Pis!!!
_ Puro có nghĩa gì??
Scor _ Là... Là.... Ngốc như cậu đấy!! Tinh khiết hệt như 1 kẻ ngốc!!
_ Cái bớt của cậu thật kì lạ. Nó giống gì nhỉ, à, là con tôm càng. Vậy tớ gọi cậu là Tôm nhé.
_ À, nhắc đến cái bớt mới nhớ. Trên gáy tớ cũng có 1 cái, cậu xem đi nè.
Scor _ Cái bớt!! Con cá!! Quốc hiệu của vương quốc Ces. Cậu ấy.....là Cá!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT