" Cự Giải, cho em vào. " Kim Ngưu đứng đợi hồi lâu quyết định gõ cửa.

" Xin lỗi em.... Nhưng hiện tại anh không muốn gặp ai cả. "

" Nếu anh cứ trốn mãi trong phòng thì sao tìm được cách giải quyết chứ? Nghe em, ra ngoài đi nào. "

" Em đi đi... Hôm nay anh mệt rồi. "

" Không phải chỉ là mất ma pháp thôi sao. Chỉ là bắt đầu từ con số 0, anh cứ giằng vặt bản thân như thế... Em đau lòng lắm! "

Một khoảng không im lặng, cô không lại đc hồi đáp.

" Anh nghỉ ngơi tốt, em sẽ quay lại sau. " Kim Ngưu rơi nước mắt rời đi.

Em không ngờ anh lại mềm yếu và hèn nhát đến thế.

Cự Giải mơ hồ ngó lơ căn phòng tối " Em không hiểu đâu... Ma lực không còn, không cách nào tu luyện ma pháp. Anh giờ là 1 kẻ phàm nhân tầm thường tùy ý bị giết chết dễ dàng, nào còn tư cách đứng bên cạnh cô gái kiên cường tuyệt vời như em. "

__________

" Lớn quá. " Song Ngư há hốc mồm nhìn toà Nhật Điện phủ đầy tia sáng mặt trời ấm áp.

Johanna cười khúc khích trước biểu cảm đáng iu của cậu. Song Ngư bít mình vừa như dân quê mới lên phố nên đỏ mặt xấu hổ.

Cổng Nhật Điện nguy nga với lính canh nghiêm ngặt, ở nơi đó, To đã cung kính đứng chờ sẵn.

" Mừng người trở về bình an sau chuyến đi, công chúa Johanna. " To cúi nhẹ.

Johanna " Thật quý hóa làm sao. Đệ nhất thánh kỵ sĩ Nhật Điện tiếp đón ta. Hay phải chăng là muốn gấp gáp đón tiếp người mà ta mang về. "

To cười " Công chúa nghĩ thế nào thì là thế đó đấy ạ. "

Cả 2 như mún châm chọc, sỉa soi đối phương bằng đc.

To nghiêm trang cung kính chào Song Ngư " Hoàng tử Song Ngư, thần thật sự biết ơn vì sự có mặt của ngài. Đi đường xa vất vả ngài rồi. Mời ngài vào trong ạ. "

Song Ngư e dè liếc dọc xung quanh, bảo mật nggiêm cẩn, lính gác vũ trang tận răng trông thật đáng sợ. Bước vào trong sẽ không bị mần gỏi chứ?

To đoán đc suy nghĩ tâm trạng của Song Ngư, hắn ra hiệu cho lính. Lính gác lụp cụp quỳ xuống " Hoàng tử, vinh hạnh được đón tiếp ngài. "

Oé. Song Ngư sợ phát run. Gì mà dàn trận hùng hồn thế.

To dùng ma pháp dịch chuyển vì sợ Song Ngư đi đường từ cổng vào cung điện chắc đột quỵ lun mất. Với cả có người gấp không chờ nổi mún gặp Song Ngư kia mà.

" Hoàng tử Song Ngư, thần mạo muội muốn hỏi ngài? " To ho nhẹ, khó mở lời.

Hắn hơi đỏ mặt " Ngài là muốn vận nam trang hay vẫn là nữ trang. "

" Tôi... Tôi... Tất nhiên là nam... Nam trang chứ ạ. " Song Ngư huơ tay múa chân loạn xạ.

To gật đầu " Vâng. "

Mấy cô hầu nữ tác phong nhanh nhẹn đã đem ra không biết bao nhiêu áo quần đủ các loại phong cách. To mắt sáng bừng hướng Song Ngư tỏ ý mời " Vì không biết sở thích của ngài nên tạm thời chỉ chuẩn bị có nhiêu đây, mong ngài không chê. "

Chê gì chứ, là nhìu wá rồi đó a đại gia.

Song Ngư đành phải chọn lựa một bộ, lúc đi ngang qua To thì có nghe anh ta lèm bèm " Là nữ trang thì tốt hơn chứ nhỉ... Các ông bố thương con gái hơn, vì mấy tên con trai có vẻ y hệt mình thì thương iu gì nổi. " lại thở dài thường thược nuối tiếc.

Ớ, vậy là cậu không nên mặc nam trang hở?

Johanna gợi ý Song Ngư cách phối quần áo. " Bộ này nè, màu xanh đại dương cực hợp với dáng người Song Ngư. "

To " Công chúa Johanna, xin nhắc nhở là người chỉ còn 1 tiếng trước khi da mặt ngài bong tróc đấy ạ. "

Johanna " Hứ, tôi có việc gấp đi trước, hẹn gặp sau nha Song Ngư. "

Song Ngư quần áo chỉnh tề được dẫn đến hoa viên Nhật Điện. Rộng gớm khéo lạc mất, hoa gì cũng trổ bông tưởng như ko bao giờ úa tàn.

" Đấng tối cao đợi ngài ở phía trước. "

Song Ngư không thể dùng từ diễn tả tâm trạng cậu lúc này. Cậu chưa từng đc bít cảm xúc có ba là thế nào cả, cả kiếp trước lẫn kiếp này, dù rằng bọn ' ba hờ ' là có nhưng ko ai cho cậu tình cha con thật sự.

Ba mình là người thế nào?

Hồi hộp!

Lách người qua cái con đường đầy hoa, Song Ngư khiếp người lẩy bẩy " Thiên Yết. "

Không thể nào, làm sao anh ấy lại ở đây.

Dưới tán cây hoa tử đằng tung trời cao. Nam nhân mang nhan sắc tuyệt trần không gì sánh bằng khiến trời đất phải ghen tị. Thế gian ai đẹp bằng hắn.

Hắn nhìn Song Ngư mỉm cười " Đến đây. " Song Ngư ngỡ như bị mê hoặc bởi chất giọng trầm sâu thu hút nhân tâm. Cậu rụt rè ngoan ngoãn ngồi xuống chiếc ghế phía đối diện. Cậu hiểu rằng người này không phải Thiên Yết. Vì Thiên Yết ngoại hình trẻ non hơn nhiều, họ chỉ đơn giản là khá giống nhau.

Người này là ba của mình.

Helios cười nhẹ " Lần đầu gặp con. Ta là Helios, ta rất mừng vì cũng có 1 đứa trẻ nguyện ý gặp ta. "

Song Ngư tim đập dồn dập, óc trống rỗng không bít nên nói gì đây.

" Đừng hoảng, ta sẽ không làm hại con đâu. Thậm chí nếu con có ghét bỏ ta thì cũng không sao cả. Ta xứng đáng bị vậy. "

Dưới tán hoa tử đằng đung đưa, phản chiếu nét gì đó ư buồn ở Helios, là dằn vặt, là hối hận.

" Người... Người có tâm sự sao ạ? " Song Ngư đã đời quyết tâm mở miệng hỏi. Nhìn người này sầu đau như vậy, cậu không đành lòng.

Helios ngắm nhìn cặp mắt trong trẻo đối diện, hắn ấm áp. " Con hình như không bít điều gì ta làm với tụi con ở kiếp trước nhỉ? "

Song Ngư " Vâng ạ. Nhưng... Người đã làm gì không thể cứu vãn với mẹ sao ạ? Bằng không, mẹ sẽ không bỏ trốn khỏi người. "

Helios " Con nói đúng, ta đã làm sai nhiều điều với cô ấy. Đã là đánh mất cô ấy suốt 500 năm rồi. Sự ra đời của các con, ta hoàn toàn không hề hay biết, ta đã ngỡ cô ấy đã phản bội ta. Nhưng không phải thế, cô ấy đã mạo hiểm sinh cho ta 12 người con khoẻ mạnh. Ta lại không biết, tự thân hủy đi tư cách làm ba của các con. "

" Người thật giống với Thiên Yết, không chỉ ngoại hình mà hình như cả tính cách ấy. Con xin lỗi nếu điều này là vô lễ. "

" Không sao cả, Song Ngư... Con có thoải mái nói, làm những điều con thích. Nhật Điện này, thậm chí cả đại lục... Kẻ nào dám phật lòng con, nói cho ta bít. "

Song Ngư có suy nghĩ, ba mình quá bá đạo, quyền uy như thần.

Song Ngư thâm tâm vẫn ngầm phản kháng gọi người này 1 tiếng ba " Người yêu mẹ chứ? "

.....

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play