Quân Tà Diễm trực tiếp ôm lấy Hàn Vũ từ sân thi đấu bay lên trên khán đài.
Hai người bay múa trên không trung, mọi người dưới đất đều lóe cả mắt.
Mọi người tại hiện trường đều nhìn về phía hai người bay múa kia, vô cùng thán phục.
Nam tử kia sao lại anh tuấn như thế, khiến các nam nhân dưới khán đài cũng thèm nhỏ dãi.
Vạt áo theo gió phất phới, Hàn Vũ ôm cổ của hắn, tựa vào trong ngực hắn.
Đợi hai người rơi xuống khán đài, tiếng vỗ tay phía dưới nổi lên bốn phía.
"Hàn cô nương, vẫn tốt chứ."
"Hàn cô nương thật là Nữ Trung Hào Kiệt."
"Không hổ là người của Hàn gia."
Hàn tướng quân đi đến bên người Hàn Vũ, nhìn tay của Quân Tà Diễm không đàng hoàng, còn để ngang hông của Hàn Vũ.
"Khụ. . . Khụ khụ" Hàn tướng quân khụ khụ hai tiếng, nhìn Quân Tà Diễm không có động tĩnh. Không tự giác khụ khụ...hai người.
"Phụ thân, người chỗ nào không thoải mái?"
Hàn Vũ rốt cuộc cũng chú ý tới Hàn tướng quân, đi lên phía trước. Tay Quân Tà Diễm cũng theo đó buông ra .
"Vũ nhi, con khổ cực rồi. Cuộc so tài lần này, con có công thật lớn, chờ sau khi kết thúc cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, phụ thân cho con cử hành hôn sự, cái đó. . ."
Hàn tướng quân chuẩn bị giới thiệu một nam nhân mà hắn nhìn trúng cho Hàn Vũ, tuy nhiên ý tưởng này bị Quân Tà Diễm cắt đứt.
"Nhạc phụ, chờ sau khi kết thúc cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền, con sẽ tới cửa cầu hôn."
"Ai là nhạc phụ của ngươi? Tiểu tử ngươi từ đâu đến, trước mặt mọi người, liền hủy danh tiếng ái nữ ta, hừ. . ."
Thật không biết vì sao Hàn tướng quân lại tức giận, vì Hàn Vũ giấu chuyện của hắn, hay là vì Quân Tà Diễm hôn Hàn Vũ trước mặt mọi người.
"Phụ thân, có chuyện gì, chờ kết thúc hãy nói, nơi này nói chuyện không tiện"
Hàn Vũ ở giữa giải hòa, không thể để cho hai người kia đối địch nhau.
Bọn họ đối địch nhau, người bị khổ là Hàn Vũ.
"Trải qua thỏa thuận giữa Tứ Quốc, năm nay cuộc tỷ thí cuối cùng, mỗi nước phái ra ba người tiến vào Huyễn Lâm, lấy huyết mễ sâu trong Huyễn Lâm”
Khi người phụ trách nói ra nội dung cuộc tỷ thí cuối cùng, người bình tĩnh nhất Hàn Vũ rốt cuộc cũng muốn nổi nóng.
Nàng ở Tà Cung bị thương, gần nửa tháng đều là ăn cháo được chế biến từ huyễn mễ, bây giờ cuộc tỷ thí cuối cùng là đi vào sâu trong Huyễn Lâm trộm huyết mễ.
“Cuộc tỷ thí cuối cùng năm nay rất nguy hiểm, nghe nói sâu trong Huyễn Lâm tồn tại nhiều loại thú nguy hiểm.”
"Đúng vậy, không biết là người nào lại trồng huyết mễ ở chỗ sâu như vậy. Người đó có bản lĩnh như thế nào?"
"Bắc Tuyết Quốc, Bắc quốc chủ với hai người thuộc hạ của hắn, Tây Phong quốc, Trần tướng quân với hai người thuộc hạ của hắn, Nam Dương quốc, Nam Quốc chủ với hai người thủ hạ của hắn "
"Phụ thân, Nam Quốc chủ không phải đã tỷ thí rồi sao? Thế nào hắn còn có thể tham gia?" Hàn Vũ cảm thấy tò mò hỏi Hàn tướng quân.
"Bởi vì chiến quyền lần trước hắn đoạt huy chương, cho nên, hắn có quyền lợi này."
"Xem ra trong chiến quyền quốc gia đoạt huy chương, phúc lợi nhiều hơn. Vậy Bắc quốc thì sao? Hắn vì sao có thể tham gia lần nữa?"
“Cuộc thi đấu trước, hắn không có tham gia, hắn cho Thất nương tham gia. Bắc quốc chủ chỉ là thay thế trận đấu mà thôi.”
Xem ra, cuộc so tài tranh đoạt chiến quyền này còn rất nhiều sơ hở.
"Đông Lâm quốc, Hàn Vũ, Hàn Thạc và Quân Tà Diễm.”
Bởi vì Hàn Vũ ra sân tỷ thí là do Nam Dương Huyễn lựa chọn, cho nên lần này nàng có thể tham gia.
"Quân Tà Diễm? Đây là người nào? Tại sao không có nghe qua? Chỉ là nghe quen tai?”
"Đúng vậy, rất quen tai, không nghĩ ra, ở nơi nào nghe qua rồi, người họ Quân không nhiều lắm, làm sao lại nghĩ không ra"
"Quân Tà Diễm. . . Quân Tà Diễm. . . Tà? Aaa, ta nhớ ra rồi, là Cung Chủ Tà Cung."
"Cái gì? Làm sao có thể? Tà Cung và triều đình không đội trời chung, làm sao giúp triều đình tranh đoạt chiến quyền đây?
Khi Lạc đại nhân nghe được tên tuổi của Quân Tà Diễm thì hình như hắn thấy được tương lai của hắn sẽ ra sao, những ngày an nhàn tốt đẹp sắp chấm dứt rồi.
Bắt đầu từ khi nào tên tặc tử Quân Tà Diễm kia với người của triều đình liên quan, lại còn quan hệ với người Hàn gia, trọn đời Lạc đại nhân dồn hết sức lực tranh đấu với Hàn gia. Nhưng, vạn lần không ngờ, tên tặc tử kia lại cấu kết với Hàn gia, điều này hắn phải làm như thế nào đây. Phải nhanh tìm Lạc thục phi, suy nghĩ kế sách đối phó với tiểu tử Quân Tà Diễm kia.
"Ngạch? Phụ thân, cuộc tỷ thí lần này có con? Có thật không? Con không phải nghe lầm chứ?"
Hàn Thạc hưng phấn, rốt cuộc hắn cũng có ngày thể hiện tài năng khi vào trận.
"Vốn là Cung Vĩ, nhưng Cung Vĩ phụ trách trật tự trường thi, ta liền thỉnh cầu Hoàng thượng đổi cho con..., lần này con phải thể hiện cho tốt, không thể làm mất mặc Hàn gia."
"Ngài yên tâm đi phụ thân, con theo tỷ tỷ và tỷ. . . Ặc, với Diễm đại ca nhất định sẽ không thua, lần này chiến quyền ngoài Đông Lâm quốc thì không ai giành được.”
"Ha ha ha, được, các ngươi chuẩn bị"
Hàn tướng quân nói xong chuẩn bị rời đi, lại bị Hàn Vũ ngăn lại.
"Phụ thân, đây là chuyện gì xảy ra? Vì sao Diễm được tham gia?"
Chẳng lẽ Hoàng thượng biết chàng trở lại nơi này sao? Chẳng lẽ hắn xác định được chàng sẽ đáp ứng tham gia sao?
"Đây là vừa mới quyết định, vốn là Hoàng thượng tham gia, chẳng biết tại sao, ở thời điểm trọng tài tuyên bố người tham gia tỷ thí, Hoàng thượng thay đổi chủ ý, ta cũng không biết vì sao, chuyện này hay là chờ tỷ thí kết thúc hãy nói, cuộc tỷ thí cuối cùng nhất định phải thắng, năm nay chiến quyền, Đông Lâm quốc nhất định phải có."
"Dạ, phụ thân, ngài để lại một trăm hai mươi cái tâm, chờ tin tức tốt."
Bởi vì trận tỷ thí này mọi người không cách nào quan sát, các khán giả lục tục bắt đầu rời đi, phần lớn còn lại thì đến bên ngoài Huyễn Lâm chờ các thí sinh của các quốc gia đến.
Huyễn Lâm là nơi không phải muốn vào là vào, nghĩ ra là ra.
Không biết mười hai người tham gia này, có thể bình yên vô sự trở ra hay không?
Trong mười hai người này, đều là người nổi bật của các quốc gia, nếu ở Huyễn Lâm này không may xảy ra chuyện gì, hậu quả không thể lường trước được.
Coi như tìm được huyết mễ, có bản lĩnh mang huyết mễ ra khỏi chỗ này hay không là một vấn đề, người trồng huyết mễ, nhất định không phải dạng người bình thường, có thể ở nơi sâu trong Huyễn Lâm lui tới, rốt cuộc chỉ số võ công của người kia đã đến trình độ nào?
Không biết trong mười hai người này ai có thể địch qua được người đó. Bọn họ có thể hợp lực cướp đoạt huyết mễ hay không?
Không biết thực hư, khiến tất cả mọi người cùng mong đợi.
"Diễm, nếu như chàng không muốn tham gia có thể rút lui, ta không muốn chàng làm chuyện mình không muốn làm."
"Tỷ phu, huynh không phải muốn tham gia sao? Đây chính là cơ hội tốt, lần này huynh phải thể hiện tốt, nói không chừng cha ta vui mừng đồng ý hôn sự của các người, nếu không, huynh muốn lấy tỷ tỷ của ta không có dễ dàng như vậy, huống chi huynh chính là Giáo chủ tà giáo, huynh cũng biết tà giáo và triều đình mâu thuẫn như thế nào, không vì triều đình làm chút chuyện, coi như phụ thân ta đồng ý hôn sự của các người, Hoàng thượng cũng không đồng ý, thật không biết làm sao Hoàng thượng để cho huynh tham gia. . ."
Hàn Thạc không biết quá nhiều chuyện, thời điểm hiện tại cũng không phải nói những chuyện này, hắn muốn chuẩn bị cẩn thận, nhất định phải đoạt được huyết mễ trở về.
"Hai người đi Đông Phượng lâu ăn một chút gì, ta đi lấy huyết mễ mang ra"
Quân Tà Diễm dùng mật ngữ nói với Hàn Vũ, Hàn Vũ gật đầu một cái.
Hàn Thạc ở đằng kia hưng phấn, sao lại chịu đi ăn.
"Tỷ tỷ, tỷ đi một mình đi, ta muốn trở về chuẩn bị thật tốt." Nói xong liền rời khỏi.
"Đợi chút, đệ đệ, không cần, ngươi đi theo ta...ta đi Đông Phượng lâu mua chút điểm tâm mang theo, mang mấy hũ nước nữa, sau đó mua cá lớn một chút, mua mấy con gà, ngươi có uống rượu không? Có thể mang theo mấy hũ rượu, ta suy nghĩ còn phải mang cái gì. . ."
"Tỷ tỷ? tỷ không phải là mới vừa rồi bị thương ở đầu chứ? Huyễn Lâm là nơi vô cùng nguy hiểm, người muốn làm cái gì?"
"Nghe ta không sai, đi một lát, chúng ta đi mua đồ. . ."
Hàn Vũ kéo mạnh đệ đệ của mình rời khỏi trường thi.
Hết chương 81
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT