Ngày thứ hai, mới qua sáng sớm Diệp Lăng Nguyệt hoàn thành tu luyện thường ngày, liền tuân theo lời Diệp Hoàng Vân an bài, đến thạch phường Diệp gia.
Diệp gia lấy mỏ sắt lập nghiệp, thạch phường là đem từ Thất Tinh khai thác xuống, sau đó sẽ tiến hành phân loại sàng lọc, sau khi trải qua bước đầu tinh luyện, đưa đến trong huyện thành bán.
Trong thạch phường còn có thể tiến hành quy mô mỏ sắt buôn bán, thường ngày chi phí cung cấp Thu Phong Trấn trên tiệm sắt cùng dân trên trấn, cho nên nói là thạch phường Diệp gia, kì thực cũng là một loại nhỏ.
Hằng năm Diệp gia có bảy, tám phần thu nhập, dựa đều là thạch phường, vì lẽ đó thạch phường nằm trong tầm quan trọng, đứng sau Diệp gia quáng sơn*.
(*vùng mỏ, khu mỏ)
“Lăng Nguyệt, lần đầu tiên ngươi đến thạch phường, ta mang ngươi đi nhìn bốn phía xem một chút.” Phụ trách tiếp đón Diệp Lăng Nguyệt chính là cùng với nàng trên Tộc tỷ thí có duyên gặp qua một lần đại biểu ca Diệp Thánh.
Diệp Thánh năm nay mười sáu tuổi, dáng dấp cùng với dung mạo coi như tuấn tú, chỉ là bởi vì thân là trưởng tôn Diệp gia, không khỏi có mấy phần ngạo khí
Nói đến Diệp Lăng Nguyệt, Diệp Thánh đối với nàng nguyên bản cũng không có ấn tượng gì, chỉ biết là nàng vừa sinh ra chính là một ngốc nữ.
Lần này, Diệp Lăng Nguyệt ở bên trên Tộc tỷ thí nhất minh kinh nhân*, phụ thân đứng trước mặt người khác hay sau lưng người khác, đối với Diệp Lăng Nguyệt khen không dứt miệng, nói nàng là một tiểu thiên tài.
(*một tiếng hót lên làm kinh người)
Diệp Thánh hôm nay nhìn Diệp Lăng Nguyệt cảm thấy cũng không có gì hơn, chẳng qua là may mắn đánh bại Diệp Ninh, liền được gọi là tiểu thiên tài, cha cũng quá mức nói quá sự thật rồi.
Xem ra trong suy nghĩ Diệp Thánh, Tam Cô (Diệp Hoàng Ngọc) lúc còn trẻ là thiên tài, không có nghĩa là con gái nàng cũng là thiên tài, Diệp gia có thể để cho Diệp Thánh thừa nhận thiên tài, cũng chỉ có một Diệp Lưu Vân mà thôi.
Diệp Thánh xem thường, bắt chuyện với Diệp Lăng Nguyệt không khỏi có vài phần khinh thường, Diệp Lăng Nguyệt xem ở đáy mắt, cũng không nói toạc ra, dọc đường đi chẳng qua là theo sau Diệp Thánh, thuận miệng hỏi một chút chuyện của thạch phường.
“Lăng Nguyệt, ngươi là người Diệp gia, ngươi có biết nghề chính Diệp gia là cái gì?” Diệp Thánh vừa đi đến, vừa hỏi dò Diệp Lăng Nguyệt.
“Quáng sơn cùng quặng sắt. Ta nghe nói, Thái Tổ Diệp gia cũng là bởi vì phát hiện trong núi có một đại quáng sơn mới khởi nghiệp lên.” Diệp Lăng Nguyệt đối với tiền sử làm giàu Diệp gia, linh tinh một chút ít.
” Sai rồi, bình thường một loại quặng sắt, lại làm sao có khả năng chống đỡ toàn bộ Diệp gia. Diệp gia chân chính am hiểu chính là tinh luyện thiết, còn có thô luyện huyền thiết.” Diệp Thánh bĩu môi một cái, đối với Diệp Lăng Nguyệt vô tri không biết gì, rất là xem thường.
Chuyện đơn giản như vậy, ngay cả con nít ba tuổi Diệp gia đều biết, Diệp Lăng Nguyệt lại cũng không biết.
“Kính xin đại biểu ca chỉ điểm.” Diệp Lăng Nguyệt cũng không để ý, ngược lại là khiêm tốn thỉnh giáo.
“Thiết cùng huyền thiết là không giống nhau, thí dụ như trước mắt hai đống này, màu xám trắng chính là thiết thạch, màu bạc chính là huyền thiết thạch. Hai người nhìn thấy chẳng qua là màu sắc khác biệt, nhưng là giá cả lại chênh lệch hơn hai mươi lần. Như Thiết thợ rèn đều có thể cắt chém tinh luyện, huyền thiết lại chỉ có thể võ giả Luyện Thể Tam Trọng trở lên mới có thể cắt chém, còn võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng mới có thể tinh luyện.” Vừa nói Diệp Thánh cầm lên một khối quặng sắt cùng huyền thiết thạch, để giải thích cho Diệp Lăng Nguyệt dễ hiểu hơn.
Từ trong miệng Diệp Thánh, Diệp Lăng Nguyệt còn biết không ít thiết cùng huyền thiết thông thường.
Ở Đại Hạ, thiết chỉ có thể dùng để chế tạo dụng cụ dân dụng, nhưng đối với huyền thiết lại có thể dùng để chế tạo vũ khí, trang bị quân đội.
Huyền thiết thạch sản lượng rất ít, tinh luyện rất khó, ngay cả Diệp gia chỉ có thể tinh luyện bước đầu.
Quáng sơn Diệp gia hằng năm sản xuất huyền thiết cùng quặng sắt là tỷ lệ chênh lệch gấp trăm lần, nhưng cũng bởi vì Diệp gia nắm giữ một phần nhỏ huyền thiết, mới có thể ở Thu Phong Trấn, sừng sững nhiều năm không ngã.
Hai người ở trong thạch phường đi một vòng, bất kể là thợ rèn trong thạch phường, hay là thương dân trên trấn giao dịch, nhìn thấy Diệp Thánh, cũng không nhịn được cung cung kính kính kêu một tiếng “Diệp Thánh thiếu gia”, nhìn ra được địa vị Diệp Thánh ở trong thạch phường vẫn còn rất cao.
Những người đó thấy đi theo bên người Diệp Thánh là một nữ tử bề ngoài diện mạo không tầm thường không khỏi nhìn nhiều thêm mấy lần, Diệp Thánh cũng không giới thiệu, rõ ràng cho thấy là có ý lạnh nhạt Diệp Lăng Nguyệt.
“Trong tay ta còn có chút chuyện, trước mắt kia chính là một phần quặng sắt thạch cùng với huyền thiết thạch, ngươi trước học tập phân biệt một chút, phía trước chính là sân chế biến sản phẩm, ngươi nếu có hứng thú cũng có thể vào xem một chút.” sau một hồi Diệp Thánh giải thích một phen, liền để cho Diệp Lăng Nguyệt ở lại đây còn chính mình âm thầm lén lút cân nhắc, tạm thời rời đi.
Bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt là huyền thiết thạch cùng với quặng sắt thạch, đứng đó chốc lát.
Diệp Thánh để Diệp Lăng Nguyệt phân biệt huyền thiết thạch và quặng sắt thạch, đó là bởi vì này hai loại khoáng thạch mới vừa khai thác ra, rất là tương tự, ngoại trừ có kinh nghiệm sư phó, người thường rất khó phân biệt, năm trước có không ít thợ rèn quáng sơn, theo thứ tự sung hảo*, dùng quặng sắt thạch giả mạo thành huyền thiết thạch mưu cầu bạo lợi**.
(*hàng nhái) (**lãi kếch xù)
Phàm là đến thạch phường người Diệp gia học tập, chuyện thứ nhất chính là muốn phân biệt được huyền thiết thạch và quặng sắt thạch.
Đối với người khác mà nói, dùng mắt thường rất khó phân biệt được hai loại khoáng thạch, nhưng ở trong mắt Diệp Lăng Nguyệt thì vừa xem là biết ngay, chỉ vì trên người nàng nắm giữ Càn Đỉnh.
Đầu ngón tay hơi động, Càn Đỉnh trong Đỉnh Tức liền chui vào một khối huyền thiết trong đá.
Đúng như Diệp Thánh nói, màu xám trắng là thiết, màu bạc chính là huyền thiết, Diệp gia phần lớn khai thác đều là huyền thiết khoáng thạch, kỳ thực đều là thiết và huyền thiết thạch hỗn hợp lại.
Diệp Lăng Nguyệt quan sát, phát hiện trước mắt xếp chồng bên trong huyền thiết khoáng thạch, có lượng lớn là tạp chất, mỗi một khối bên trong huyền thiết thành phần ít đến mức đáng thương.
Một khối bên trong, đại khái chỉ có một hai thành huyền thiết.
Như vậy huyền thiết quáng, hiển nhiên là không thể trực tiếp bán trong huyện thành, cho nên còn phải cần võ giả Diệp gia, bước đầu tinh luyện một phen, mới có thể bán được.
Huyền thiết thạch cấp bậc, hiển nhiên so với Huyền Âm ngọc thấp rất nhiều, Càn Đỉnh trong Đỉnh Tức thấy những thứ bên trong huyền thiết thạch này có không ít tập chất, chẳng qua chỉ là lười biếng quay một vòng, liền rụt trở lại.
Ầm ầm ầm —— trước mặt một trận tiếng gõ leng keng leng keng.
Diệp Lăng Nguyệt tiến về phía trước, chỉ thấy trong phường công việc hoàn thành sản phẩm, đang bề bộn khí thế ngất trời, đại khái hai, ba chục tên võ giả, phân biệt đang cắt chém cùng với rèn huyền thiết thạch.
Uống —— một tiếng quát to, bên cạnh Diệp Lăng Nguyệt, một tên võ giả Luyện Thể Tam Trọng đem nguyên lực ngưng tụ ở bên trên thiết phủ*, một búa chặt xuống, huyền thiết thạch bị cắt chém thành mấy phân.
(*búa, rìu... cứng như sắt)
Ngay sau đó, cắt chém quặng sắt thạch, lại giao cho một tên võ giả Luyện Thể Ngũ Trọng.
Chỉ thấy trong tay đối phương nắm lấy một thanh chuỳ sắt, khanh khanh khanh nện xuống.
Một tiếng “Khanh”, búa nện ở bên trên huyền thiết thạch.
Chỉ thấy bên trên thân chùy, mang theo một lượng nguyên lực, một búa rơi vào trên quặng sắt thạch, phát ra một lực mạnh mẽ, lực lượng tập trung lại đưa tới một trận tiếng âm thanh khen hay.
Theo cây búa hạ xuống, Diệp Lăng Nguyệt có thể nhìn thấy một lượng lớn đá vụn rơi xuống, một phần khoáng thạch tạp chất cũng bị nện đi ra.
Cùng với thiết thông thường không giống nhau, thợ rèn thạch phường Diệp gia xử lý huyền thiết thạch, thật không đơn giản, nhìn thật kỹ sẽ phát hiện bọn họ đang cắt chém cùng rèn đều là dùng tới Nguyên Lực.
Sau khi trải qua cắt cùng rèn huyền thiết thạch, một khối huyền thiết, đại khái yêu cầu một canh giờ*, khoáng thạch to nhỏ co lại một nửa, nhưng bên trong huyền thiết thành phần có thể tăng cao ba, bốn phần như vậy huyền thiết thạch mới có thể vận chuyển đến huyện thành bán.
(*2 tiếng)
Ở bên trong đang lúc mọi người khen hay, thì Diệp Lăng Nguyệt thối lui đi ra ngoài.
“Cái này cũng mất sức không ít a, không biết, Càn Đỉnh có thể hay không tinh luyện được huyền thiết thạch.” Diệp Lăng Nguyệt đi ra khỏi khu chế biến thành phẩm, thuận tiện trong tay còn nắm hai khối huyền thiết thạch cùng với quặng sắt thạch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT