Làm tốt công tác nghênh đón tất cả tin xấu, bởi nó sẽ không cho ngươi bất luận thời gian giảm xóc gì.
Cho dù trải qua chuyện như vậy, Học viện Cross vẫn là một ngôi trường yên bình như cũ, ngoại trừ số ít người, hẳn là không ai biết xảy ra chuyện gì. Nhưng có một số việc, thay đổi, chính là thay đổi, loại cải biến này, đến một người chuyện gì đều không nghĩ ra như Yuuki cũng chú ý tới.
Các senpai khối Đêm, đều có một chút vi diệu biến hóa, trong đó, Kaname - senpai, cả Zero, biến hóa lớn nhất. Cảm giác hình như đã xảy ra chuyện gì, chỉ mình cô là không biết... A, cảm giác đáng ghét. Lúc nào thì bắt đầu, cô cùng bọn họ, hình như càng ngày càng xa.
“Yuuki, hôm nay cũng khổ cực cho em...” Thanh âm dịu dàng quen thuộc vang lên phía sau, Kaname, như thường lệ vẫn là người cuối cùng bước ra khỏi cánh cổng kí túc xá Mặt trăng, đi đến đối diện cô mỉm cười, dáng tươi cười trước sau như một thân thiết ấm áp.
“Vâng!” Yuuki khẩn trương cúi đầu, trong nháy mắt đó, đường nhìn của Kaname dời về phía người thợ săn phía trước. Bước chân, càng lúc càng nhanh, Zero Kiryuu, lại... Sao? “Như vậy, ta đi trước.” Lưu lại một câu nói vội vã, Kaname nhanh chóng hướng đến chỗ khối Đêm. Lại phát tác sao, cơn khát máu. Tuy rằng đã bổ sung một ít máu của anh, nhưng đối với một vampire thiếu máu nghiêm trọng như cậu ta mà nói, căn bản, không có tác dụng gì nhiều. Sau này, sẽ càng thêm khát vọng máu tươi, cậu có thể kiên trì bao lâu?... Thực sự là một tên cố chấp, một điểm cũng không hề tiến bộ, lại muốn không ngừng áp chế, không ngừng thương tổn chính mình? Chết tiệt!
“!” Kaname đột nhiên xuất hiện tại bên người, lại ngay tại thời điểm này, khiến Zero hơi giật mình. Nâng một bên mày, nhưng đối diện lại là một đôi mắt huyết hồng mang theo chút tức giận hoàn toàn không như trong dự triệu. Anh ta, đang tức giận? Zero cũng không biết chính mình vì sao có thể từ trên gương mặt không có bất luận biến hóa gì kia đọc ra được như thế, thế nhưng, vì sao, lại là tức giận. Hơn nữa, hình như là bởi vì cậu... Zero cắn cắn môi, mặt lạnh mà chống đỡ. Kaname Kuran, anh có ý tứ gì? Đừng tưởng rằng cho tôi uống máu của anh là khiến tôi nợ anh cái gì! Khiến Yuuki lo lắng là khuyết điểm của tôi, nhưng mà, cùng anh có quan hệ gì đâu?
Zero Kiryuu! Kaname ở trong lòng oán hận nhớ kỹ tên này... Lại là vẻ mặt này, cậu đối với ta, hình như cũng chỉ có loại vẻ mặt này... Vẫn chú ý đến mọi cử động của Zero, người thuần chủng đương nhiên không bỏ qua nháy mắt thất thần của cậu, nhìn cậu phản xạ đưa tay che cổ, đôi mày thanh hơi nhăn lại, Kaname lập tức hiểu được, Zero nãy giờ vẫn đang nhẫn nại. Lúc này bất chấp thái độ thất lễ của người kia, Kaname lập tức quay đầu đi, tốc độ nhanh hơn về phía trước. Những thành viên khác của khối Đêm mặc dù có chút nghi hoặc không giải thích được, nhưng cũng lập tức rời đi. Cánh cổng lớn nặng nề khép lại sau lưng, ngăn chặn những ánh mắt tò mò khác.
Lúc đại môn đã hoàn toàn khép lại, Zero cấp tốc cho một khối chocolate vào miệng, thế nhưng, cái cảm giác nóng cháy không có giảm bớt nhiều, chỉ là tạm thời bị đè xuống một ít. Tiếp theo, nó sẽ ập đến càng thêm hung mãnh, đến lúc đó, làm sao bây giờ... Zero nhíu mày, một chút lo lắng chuyện sau này.
Quả nhiên chính là mất máu quá nhiều, cộng thêm trước giờ vẫn luôn kiềm chế... Hơn nữa, cơ thể cậu ta vốn bài xích viên máu, cái loại khát vọng cường liệt này, phải như thế nào giảm bớt? Chưa bao giờ gặp qua một tên vampire phiền phức như vậy, nhưng, không có cách nào mặc kệ... Kaname có chút phiền toái khép sách lại, vẫn nghĩ chuyện người kia, căn bản đọc không vô. Trước không ngừng lợi dụng, nhưng vào lúc này, ý thức được có một số thứ đã không thể khống chế, ở trong lòng điên cuồng phát sinh gì đó, rốt cuộc là trừng phạt, hay là châm chọc? Thở dài, coi như là muốn bù đắp lại một vài thứ cũng tốt, coi như là không muốn nhìn thấy nhãn thần căm thù của người kia nữa cũng tốt, Zero Kiryuu, ta nhất định phải giúp cậu!
Đột nhiên cảm thấy sởn gai ốc (=)))... Zero rụt lui đôi chân đang duỗi thẳng ra của mình, đôi mắt băng lãnh cảnh giác nhìn chung quanh một vòng, không có phát hiện bất luận điều gì khả nghi. Là thần kinh quá nhạy cảm sao? Nghĩ như vậy, Zero quay lại tư thế khẽ tựa vào tường, ánh mắt, lại một lần nữa phiêu hướng thứ ánh sáng bàng bạc vắt vẻo trên những tầng mây đen trên cao.
Tại một góc khác, ám dạ đế vương Kaname Kuran cũng tựa lưng vào ghế ngồi nhắm mắt nghỉ ngơi, anh nghĩ đến một chuyện khác cũng đau đầu không kém. Máu của Zero, tất cả mọi người đều ngửi thấy được, tuy rằng ngoại trừ Kain và Aidou không ai biết đây là của cậu ta, nhưng mùi máu của thuần chủng lại xuất hiện ngay tại học viện, đã khiến rất nhiều kẻ bắt đầu điều tra, nếu ngày nào đó người của Viện nguyên lão phát hiện ra Zero Kiryuu là một thuần chủng đặc thù như vậy, hậu quả, thật khôn lường. Hơn nữa, như thế có thể đã khiến cho Kuran Rido chú ý.
Chặng đường báo thù của người kia, thật vất vả mới có thể đi đến đây... Kaname nhìn về phía Zero đang ở một bên góc an tĩnh... Nếu như cho cậu ta biết còn có một bàn tay phía sau bức màn, tên ngốc này, không biết lại muốn đem chính mình bức tới trình độ nào. Tại sao, cậu ta lại là một tên cứng đầu như vậy chứ.
Nhưng mà, chính mình lại không có cách nào giết chết Kuran Rido, chỉ có là vampire thuỷ tổ giống như mình, Zero Kiryuu... Chết tiệt! Rốt cuộc nên làm thế nào? Rốt cuộc... Người thuần chủng cười khổ một tiếng, ban đầu lập kế hoạch, chưa từng lo lắng quá vấn đề này, chính xác là chưa từng nghĩ đến sẽ phát sinh vấn đề như vậy... Vì sao hết lần này tới lần khác đối cậu ta tâm lại động, Zero Kiryuu? Mọi chuyện cứ như vậy dựa theo kịch bản hoàn mỹ của mình diễn ra, nhưng thân là tác giả, lại phản bội chính mình sao? Như vậy, làm tân nương của mình mà sinh ra, Yuuki phải làm sao bây giờ? Lời thề đã từng lập, phải làm sao bây giờ? Lòng, làm sao bây giờ?
“Này. Cho ngươi.” Chìa ra một hộp chocolate, Aidou vừa do dự, vừa cẩn thận, vừa len lén liếc mắt, lại phát hiện Zero đang kinh ngạc nhìn mình, nhất thời sắc mặt chuyển biến, lập tức từ trạng thái nhìn lén biến thành một quý tộc tao nhã ban phát lòng từ bi. “Chocolate loại mới, chỉ là muốn chia xẻ một chút. Nhưng mọi người hình như đều không thích đồ ngọt... Oa a! Ngươi tên thổ phỉ!” Đang nói, Zero không thay đổi sắc mặt một phen cầm lấy hộp chocolate bìa cứng trong tay Aidou, vô tư mở ra, cầm lấy một viên kéo lớp bao ngoài xuống ném vào trong miệng. Chuỗi hành vi này của cậu khiến người vampire tóc vàng giật mình tại chỗ và phun ra mỹ từ kia.
Nhưng... Một chút cũng không hề do dự, xem ra đúng là vẫn đang khổ cực nhẫn nại. Nguyên bản đã bị bản năng vampire dằn vặt, hiện tại, phải chăng càng thêm nghiêm trọng... Rất muốn hỏi đã xảy ra chuyện gì, mấy hôm nay biến mất là đã đi nơi nào, nhưng thế nào cũng hỏi không ra miệng.
May là, hắn còn sống, trở lại khối Đêm. Thoạt nhìn có chút suy yếu, thế nhưng tinh thần tựa hồ tốt lên rất nhiều, đã không có cừu hận, đôi mắt của Zero Kiryuu cũng nhu hòa hơn, đã không còn cái loại thâm trầm đau nhức làm cho hít thở không thông. Tất cả, đều đã kết thúc, Shizuka Hiou đã vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này.
A, biết rõ không phải Zero Kiryuu làm, nhưng không cách nào ngăn cản Kaname - sama... Cậu, thật đúng là nhỏ yếu, đến cả chuyện muốn làm đều không có biện pháp làm được... Cũng chỉ có thể dùng cách quan tâm như vậy tiêu trừ bất an hòa hổ thẹn trong lòng.
Hanabusa Aidou, thực sự là một tên không thể gạt người, tất cả tâm tư đều viết tại trong mắt, muốn nhìn không rõ cũng không được. Lúc Zero nhìn ra quan tâm trong mắt cậu ta, tâm tình đột nhiên trở nên có chút phức tạp. Cậu muốn cùng Aidou kết giao bằng hữu, nhưng thân phận cùng các loại cố kỵ, có lẽ, Aidou cũng thấy được. Mà lại nói tiếp, Aidou là vampire quý tộc, còn cậu Zero Kiryuu, làm sao lại không phải là một thành viên của đại gia tộc thợ săn, cho dù hiện tại đồng dạng là một vampire, nhưng cũng vô pháp cải biến quan hệ địch nhân đã được định đoạt trước cả khi sinh ra của bọn họ.
Nhưng mà, Zero không hề có ý nguyện đi làm một người thợ săn, vì Hiệp hội Hunter mà phục vụ, bất luận cái gì khuôn phép, đều đừng nghĩ có thể ràng buộc cậu, tình bạn, đều không phải hình thành dựa trên ràng buộc.
Không có bằng hữu, đây là một trong những việc mà người thừa kế gia tộc Kiryuu phải tiếp thu. Đối với nhân loại mà nói, sự tồn tại của hunter cũng như là ngoại tộc, một dị tộc đến từ không gian khác gì đó. Vậy nên cậu luôn cảm thấy may mắn vì có Ichiru cùng cậu, làm anh em sinh đôi, đã từng vô cùng may mắn.
Thế nhưng, bốn năm trước mất đi tất cả... Sau đó, cô độc... Tại trước khi báo được thù, Zero không dám kết bạn, đồng thời tận lực rời xa con người.
Có lẽ, đâu đó cậu vẫn luôn mong muốn có một người bạn bên cạnh.
“Hanabusa.”
“Hả?” Vừa quay đầu, câu nói của Aidou đã bị tắc bởi một khối chocolate, môi, chạm phải một ngón tay lạnh lẽo có chút chai sạn, trên đó còn tản ra một hương vị nhàn nhạt của kẹo ngọt. Người vampire thoáng cái ngốc tử, viên chocolate kia hoàn không kịp hòa tan, cứ như vậy theo không khí cùng nhau bị nuốt xuống dưới.
“Rất ngon.” Zero nói, đưa thêm viên thứ hai vào miệng, khóe môi hơi cong lên, đôi mắt giống như là đang cười. “Lần sau, tôi mời cậu ăn bánh ga-tô.”
“... Hừ! Nếu như không ngon ta sẽ không thèm.” Lấy tay gãi gãi sau đầu, mắt nhìn sang hướng khác, muốn giả ra một bộ không thèm để ý, nhưng chỉ một chút ánh sáng lóe lên trong đôi mắt màu ngọc bích thôi cũng triệt để bại lộ nội tâm của cậu.
Nói chuyện có vẻ tự nhiên quá nhỉ. Kaname rất muốn nói anh không quan tâm, nhưng chết tiệt, anh rõ ràng quan tâm. Zero Kiryuu đối với Aidou rất không giống với kẻ khác, đây là chuyện anh sớm đã biết, nhưng không giống đến mức ‘đút’ chocolate cho một vampire, anh đều không biết.
Vì sao sau khi xác nhận tâm ý của mình xong, tất cả giống như càng không thể vãn hồi, quả thực trở nên càng không giống chính mình. Tựa như hiện tại, khống chế không được thân thể tự động đi hướng Zero Kiryuu, nhìn cậu ta trong nháy mắt trở nên cứng ngắc.
Aidou nhìn Kaname đang hướng bên này đi đến, ý thức được ngài ấy khả năng có chuyện muốn nói với Zero Kiryuu, liền tự giác vội vã rời đi.
Đi đến trước mặt thiếu niên tóc bạc, cúi đầu trông xuống, dáng vẻ cao cao tại thượng. Trên thực tế anh không biết nên nói cái gì, chỉ là thấy hình ảnh Aidou cùng người kia một chỗ rất hài hòa, đột nhiên có loại thôi thúc muốn phá hư.
Lẳng lặng nhìn nhau một hồi, Kaname mới mở miệng: “Sáng sớm hôm thứ hai, cậu không thấy. Ta cho rằng cậu vẫn nên nghỉ ngơi một chút. Là quay về nhà trước đây sao?”
“Không. Thật ra...” Zero lắc đầu, ánh nhìn dần mông lung, “Tôi đã thề vĩnh viễn sẽ không quay về nơi đó...” Cậu vò một chút tóc, rất nhanh đã đem tất cả tâm tình tiếp tục đè dấu xuống dưới, “Như vậy, anh muốn nói cái gì? Kaname Kuran... Anh gần đây, có hay không quan tâm quá đến chuyện của tôi? Tôi nên lấy đó làm vui mừng sao?”
“Địch ý của cậu đối với ta rất mãnh liệt, Zero Kiryuu.”
“Đúng vậy... Thì sao? Shizuka xuất hiện ở chỗ này, sau đó, anh giết ả ta... Không có khả năng là do tôi. Tôi cái gì cũng không nói, không phải bởi vì không biết, chỉ là không muốn tham gia vào vấn đề của anh. Tôi có thể mang tội danh giết Shizuka trên lưng, bởi vì tôi có ý nguyện như vậy, thế nhưng lần sau, mong anh suy xét rõ ràng. Tôi không muốn cùng vampire thuần chủng nhấc lên bất kì quan hệ gì.” Zero nói, đứng lên, phủi phủi bụi trên người, đi hướng Kaname, sau đó lướt qua anh.
“... Chờ một chút! Không lẽ cậu không muốn biết tại sao cô ta lại giết cha mẹ cậu...” Không ngờ cậu ta... Thực sự là thông minh nhạy cảm ngoài ý muốn. Nhưng, Zero Kiryuu, cậu không có khả năng không cùng ta nhấc lên quan hệ, từ bốn năm trước, cậu đã bắt buộc phải hợp tác với ta, bởi vì...
Chúng ta có chung một kẻ thù, Zero Kiryuu.
Zero dừng lại cước bộ, quay đầu nhìn Kaname, nhưng chỉ ở trên mặt người kia tìm ra một dáng tươi cười mang theo hàm ý phức tạp.
“Mọi việc, vẫn chưa kết thúc.” Chúng ta trong lúc đó, cũng sẽ không kết thúc...
Uhm có một điều mình muốn nói, đó là tuy tác giả có edit lại 1 số chỗ, nhưng về nội dung nguyên bản thì nó không hề khác đi chút nào, các bạn có thể đọc bản raw nếu muốn, không sao. Vì trong thời gian tới chắc mình k thể update thường xuyên cũng như chau truốt cho cái trình văn vẻ vốn k thể tệ hơn của mình đc nữa, cuối năm luôn là thời điểm của business mà TT__TT Nhưng nói chung đc lúc nào thì mình sẽ tranh thủ lúc ấy, hy vọng sẽ k bị interrupt quá lâu, rồi, hẹn gặp lại mn TT__TT
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT