*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Xảy ra tai nạn xe cộ?" Đầu Tần Tích tỉnh táo được đôi chút, vén chăn lên xuống giường, cầm một bộ quần áo mặc vào nhanh chóng ra khỏi phòng, Tần Mộ Tây ngồi ở trên giường, khen mình một chút, cậu thật sự là quá cơ trí mà, chắc chắn có thể kích thích sự áy náy của mẹ.

Tần Tích đi xuống lầu nhìn thấy Cố Mộ Nghiêm ngồi tê đít trên ghế sa lon, một cái chân bó thạch cao đặt ở trên bàn trà, cánh tay còn treo trên cổ, cô sửng sốt một chút, thật sự xảy ra tai nạn xe cộ.

"Bà xã." Cố Mộ nghiêm làm bộ đáng thương nhìn cô: "Thật là đau."

Vạn Kiệt đứng ở một bên, thiếu chút nữa muốn ói rồi, Cố đại thiếu anh thật là đủ rồi, có thể nói ra miệng được lời như thế.

Tần Tích cau mày: "Anh không đợi ở bệnh viện, chạy tới đây làm gì?"

Chưa từng thấy qua người bị thương nhưng không an phận như vậy.

Vạn Kiệt vội 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play